Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 347: Bắp đùi đi tới đâu cũng là bắp đùi




Đây là một cảm giác kỳ quái, sau khi thấy bị làm nhục thì lại đột nhiên thích thú vô cùng
Mà sau khi xem tiếp hai chương còn lại của quyển tiểu thuyết, Tào Đắc Chí mới hiểu được toàn bộ tác phẩm Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd thật ra là một cuốn tự truyện thú tội của Sheppard
Tào Đắc Chí rốt cuộc đạt tới cực khoái
“Thì ra tiểu thuyết trinh thám còn có thể viết như vậy!”

Tào Đắc Chí vừa đọc vừa không ngừng suy đoán hung thủ, từng bước hoài nghi, từng bước loại bỏ, hắn gần như suy đoán đến động cơ gây án và thủ pháp gây án của từng người
Ai ngờ vẫn bị Sở Cuồng chơi một vố
Cho nên khi thấy Hercule Poirot nói ra danh tính hung thủ, hắn mới dựng hết tóc gáy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng như vậy
Cùng với sự rung động trong lòng, hắn lại bật thốt ra một câu nói tục, cảm thấy Sở Cuồng đang lừa gạt độc giả
Mà đúng là như vậy, Sở Cuồng quả thật đang lừa độc giả
Nói theo cách nào thì hai chữ lừa gạt này cũng không hề quá đáng
Nhưng vì sao Tào Đắc Chí lại cảm thấy xấu hổ
Bởi vì đây không phải là kiểu lừa gạt trong ngày cá tháng tư, mà là chỉ số thông minh bị nghiền ép
Thông qua quyển sách tự bạch và cách phân tích vụ án, ngoại trừ kiểu tự thuật ở ngôi thứ nhất ra, Sở Cuồng không hề che giấu bất kỳ manh mối nào trong quyển sách này
Có một số chỗ những con chữ trong sách còn cố tình ám chỉ một số điều, mà sau khi biết danh tính hung thủ, Tào Đắc Chí đọc lại lần nữa mới có thể nhận ra
Cho nên quyển sách này vẫn là một trận tỷ thí công bằng giữa tác giả và độc giả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tào Đắc Chí buồn bực chính là điều này
Rõ ràng Sở Cuồng đã chôn không ít manh mối cài cắm từ ban đầu, để lộ thân phận hung thủ không ít lần…

Sở Cuồng đang lợi dụng tâm lý đồng tình với nhân vật kể chuyện để tạo ra một khu vực điểm mù tâm lý, cho nên khi quyển sách công bố danh tính hung thủ, Tào Đắc Chí mới cảm thấy bất ngờ đến vậy
Hắn cảm thấy mình đã ngây thơ chui vào bẫy rập của Sở Cuồng ngay từ đầu
Phải biết, có một số quyển tiểu thuyết trinh thám thích che giấu manh mối quan trọng ở cuối cùng, trong tình huống đó độc giả không đoán ra hung thủ cũng có thể thông cảm được
Bởi vì manh mối quan trọng nhất đã xuất hiện đâu
Nhưng Agatha Christie là một tác giả rất có tâm, bà rất ít khi giấu manh mối thiết yếu đến cuối quyển sách
Bà sẽ cho độc giả cơ hội phá án, để độc giả khiêu chiến tốc độ phá án với nhân vật trong truyện, vấn đề là độc giả có nhìn ra được manh mối ẩn giấu trong các con chữ hay không thôi
“Uổng cho ta đọc sách trinh thám nhiều như vậy…”

Tào Đắc Chí lẩm bẩm, sau đó đột nhiên vỗ mạnh xuống đùi
“Không đúng, có xem nhiều sách trinh thám hơn cũng vô dụng, bởi vì quyển tiểu thuyết này đã khai sáng ra một cách viết hoàn toàn mới, giới tiểu thuyết trinh thám chưa bao giờ xuất hiện lối viết như thế này!”

Cho nên ta mới theo bản năng cho rằng nhân vật “ta” không thể nào là hung thủ
Tào Đắc Chí đã nhập vai vào sách, hắn cho rằng mình chính là “ta”
“Ta” ở đây là ai
Chính là Sheppard nha
Nhưng ai quy định “ta” không thể là hung thủ
Cho tới bây giờ đều không hề có cái quy củ như thế
Độc giả chỉ là loại bỏ “ta” ra khỏi diện kẻ tình nghi một cách tự nhiên
Cách làm việc của Sở Cuồng rất đơn giản, phá vỡ lề lối thông thường, định nghĩa lại cái gì là tiểu thuyết trinh thám, “mọi thứ đều có thể xảy ra”
“Đây là một quyển tiểu thuyết gần như đã lật đổ cách viết của tiểu thuyết trinh thám truyền thống!”

Tào Đắc Chí có thể khẳng định, sau khi quyển sách này phát hành sẽ khiến vô số tác giả trinh thám bắt chước
Tào Đắc Chí nghĩ không sai
Trên địa cầu sau khi Agatha Christie ra mắt quyển Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd, rất nhiều người đã bắt chước bà sáng tác tiểu thuyết theo thủ pháp này
Loại thủ pháp này còn có một cái tên, gọi là “tự quỷ”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên như ý nghĩa, chính là một loại quỷ kế viết theo lối tự thuật, lợi dụng kết cấu văn chương và kỹ xảo viết lách để ẩn giấu đi một số sự thật ẩn sau những manh mối tưởng chừng như vô hại
Cho đến khi vạch trần chân tướng, độc giả mới cảm thấy kinh ngạc không nói nên lời
Agatha Christie chính là người khai sáng ra thể loại “tự quỷ”
Nếu không người ta đã chẳng gọi bà là vua khai sáng phong cách viết mới trong lĩnh vực trinh thám
Tự quỷ chỉ là một trong những phương pháp sáng tác do bà nghĩ ra mà thôi, ngoài nó ra bà còn khai sáng ra nhiều cách viết kinh khủng hơn thế
“Cơ hội tới rồi!”

Sau khi bị chấn động cực kỳ, Tào Đắc Chí cảm giác toàn thân mình lại trở nên nhẹ nhàng bay bổng
“Cuốn tiểu thuyết này nhất định sẽ bán rất chạy!”

Ngành trinh thám của Ngân Lam Thư Khố không được
Mịa nó đó chỉ là quá khứ thôi nha
Bây giờ chúng ta có Sở Cuồng gánh rồi
Lúc này, Tào Đắc Chí bỗng nhớ lại lúc mình trò chuyện với lão Hùng, gương mặt lão Hùng đầy vẻ buồn bực mất mát, hắn bỗng đắc ý cười to
Ha ha ha
Sở Cuồng là bảo bối nha
Nếu bây giờ Tào Đắc Chí phải trả Sở Cuồng về cho ngành huyền huyễn, đảm bảo sắc mặt hắn sẽ không tốt hơn lão Hùng bao nhiêu
Đó là đương nhiên nha, bắp đùi to như vậy ai nỡ để hắn chạy mất
Lần này ta đổi vận rồi, bắp đùi lại chạy tới ngành trinh thám của chúng ta
Chỉ có thể nói, loại người như Sở Cuồng đi tới đâu cũng là bắp đùi
..
Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd nhất định phải xuất bản, hơn nữa còn phải tuyên truyền thật náo nhiệt, vì thế Tào Đắc Chí lập tức mở cuộc họp khẩn
“Mau tới xem bộ tiểu thuyết này đi!”

Các biên tập viên trong ngành trinh thám trố mắt nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Tào Đắc Chí: “Lão đại, có việc gì vui lắm sao?”

Các biên tập viên chưa bao giờ nhìn thấy Tào Đắc Chí vui vẻ đến thế
Bình thường Tào Đắc Chí vẫn mang vẻ mặt đưa đám, bởi vì công ty thường cách một khoảng thời gian sẽ họp toàn ngành, thân là tổng biên tập ngành trinh thám, mỗi lần đi họp Tào Đắc Chí đều sẽ bị mắng, đã rất lâu rồi không thấy hắn vui vẻ như vậy
“Xem xong các ngươi sẽ biết!”

Tào Đắc Chí dương dương đắc ý nói: “Cách giờ tan sở còn ba tiếng đồng hồ, cũng đủ cho các ngươi xem xong.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.