“Chỉ cần bắt chước theo kiểu chữ mẫu, viết mấy trăm mấy ngàn lần là sẽ tạo ra được hiệu quả như thế thôi.”
“Giống như khoảng thời gian trước có một minh tinh biết đánh bóng rổ cơ bản nhưng các ngươi lại coi hắn như là siêu sao bóng rổ, còn so sánh với các vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp khác
Không cần phải như thế.”
“Sở Cuồng viết sách lợi hại thật, nhưng có lẽ trình độ thư pháp của hắn chỉ cỡ một người viết chữ nắn nót gọn gàng, đỡ hơn đám người viết chữ như gà bới chúng ta mà thôi.”
Chỉ đỡ hơn chữ gà bới
Lâm Uyên cảm thấy đây là một cơ hội để trang bức, phi thường thích hợp để kiếm điểm danh vọng thư pháp
Đáng tiếc số lượng người nghi ngờ trình độ của Sở Cuồng quá ít
Nếu mỗi tác phẩm của hắn đều bị ngoại giới nghi ngờ thì sau khi quay xe sẽ tạo thành hiệu quả rung động nha
Buồn là bây giờ hắn chỉ có thể làm thế với một nhóm người nhỏ xíu
Nghĩ tới đây, Lâm Uyên nói: “Kim thúc, đem cho ta văn phòng tứ bảo.”
“A?” Kim Mộc sửng sốt
Lâm Uyên đành nói tiếng người: “Ta muốn viết chữ bằng bút lông.”
Kim Mộc ngạc nhiên hỏi: “Có đăng lên Bộ Lạc nữa không?”
Lâm Uyên gật đầu: “Có.”
Kim Mộc lập tức giơ ngón cái lên, sau đó chạy đi mua văn phòng tứ bảo gồm giấy, mực, bút, nghiên
Thư pháp trên Lam Tinh vẫn lấy bút lông làm chủ đạo, đây là một trong những hình thức nghệ thuật thịnh hành ở nơi này
Thế nên cửa tiệm bán văn phòng tứ bảo có không ít, Kim Mộc ra ngoài quẹo trái đi mấy trăm mét đã thấy hai tiệm bán
Trong lúc Kim Mộc ra ngoài, Lâm Uyên đột nhiên gọi Hệ thống:
“Ta muốn chế tác riêng một số bài thơ, loại thơ dễ cảm nhất ấy.”
Giấy bút đương nhiên phải phối với thơ từ sâu sắc mới tạo thành hiệu quả tốt nhất
Hệ thống: “Tập thơ bỏ túi có giá đặc biệt là 50 triệu, xin hỏi ký chủ có chế tác hay không?”
Lâm Uyên: “...”
Ngươi bán tập thơ bỏ túi ở kiếp trước cho ta với giá 50 triệu
Đáng giá đương nhiên là rất đáng, tập thơ có nhiều bài thơ như vậy, lấy giá cao hơn cũng không quá đáng
Nhưng hôm nay Hệ thống tự dưng thiện lương quá thể, hơn phân nửa là vì trong thời gian ngắn ta không thể lợi dụng thơ từ để kiếm tiền, mà chế tác từng bài thơ một thì mất công nó nên nó mới ra tay hào phóng như thế
Cân nhắc tới việc mình sắp thu được tiền bán bản quyền, sẽ kiếm lại không ít tiền nên Lâm Uyên gật đầu đồng ý:
“Chế tác riêng đi.”
Với thu nhập hiện tại của hắn, tiêu một lần 50 triệu cũng không còn đau đớn rỉ máu như trước nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên cảm thấy hình tượng thường dân nhà nghèo keo kiệt ky bo của mình đã bắt đầu tan vỡ…
“Chế tác riêng hoàn thành!”
Lần này tốc độ chế tác không nhanh, hẳn là khối lượng công việc tương đối lớn
Cũng may sau mười phút Hệ thống đã cho ra sản phẩm, sau đó Lâm Uyên cảm thấy trong đầu mình xuất hiện vô số bài thơ
Hắn mở miệng đọc thầm:
“Đào hoa ổ lý đào hoa am,
Đào hoa am lý đào hoa tiên
Đào hoa tiên nhân chủng đào thụ,
Hựu trích đào hoa hoán tửu tiền.”
Ủa alô
Bài thơ này ta có sẵn rồi mà
Hệ thống ngươi lại hố ta có phải không
Thôi được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chế tác riêng tập thơ nên chắc sẽ có bài trùng lặp, giống như trong series các vụ án của Hercule Poirot cũng đã có sẵn Án Mạng Trên Chuyến Tàu Tốc Hành Phương Đông và Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd ấy
Mà lúc này Kim Mộc vừa mới đi mua bút mực giấy nghiên về, nghe Lâm Uyên ngâm đoạn thơ trên bỗng thở dài nói:
“Công tử thật có nhã hứng
Dù đã nghe bài thơ này được mấy lần thì tại hạ vẫn cảm thấy lời thơ đẹp không sao tả xiết.”
Nếu là Lam Tinh trăm năm trước, Kim Mộc quả thật nên gọi Lâm Uyên là công tử
Thứ thể hiện trình độ thư pháp tốt nhất chính là bút lông, so với nó thì bút máy chỉ có tính tượng trưng
Lâm Uyên muốn chứng minh năng lực viết thư pháp của mình thì đương nhiên phải chọn viết bằng bút lông
Trải tờ giấy ra giữa bàn, Kim Mộc bắt đầu mài mực
Chữ viết bằng bút lông nhìn thì đơn giản và mang lại cảm giác tiêu sái, khiến người ta có cảm giác “ta cũng làm được như vậy”, nhưng kỳ thực khi thật sự cầm bút lông lên mới biết việc này khó khăn cỡ nào
Muốn viết chữ bằng bút lông cần chú ý rất nhiều điểm
Chẳng hạn như tư thế viết chữ, thời cổ đại còn gọi là ‘thân pháp’, lúc trước Lâm Uyên không hiểu mấy thứ này, nếu hắn biết thì chữ hắn đã không xấu như gà bới
Mà bây giờ thì khác
Có sẵn trình độ thư pháp trong tay, đầu Lâm Uyên lập tức hiện ra các kiến thức tương ứng, chẳng hạn như ngồi trên bàn đọc sách thì lưng phải thẳng, tầm mắt và mặt bàn tạo thành một góc 45 độ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không có trình độ thượng thừa thì đầu nên giữ thẳng, không nghiêng lệch, đại lão không cần chú ý điểm này là bởi vì bọn hắn tuỳ tiện viết mấy chữ cũng đã là cảnh giới vô cùng lợi hại
Lâm Uyên bây giờ là cấp chuyên nghiệp
Đối với người bình thường thì hắn chính là đại lão, nhưng đối với đại sư thư pháp thì hắn vẫn còn kém một khoảng
Cho nên thái độ của Lâm Uyên rất nghiêm túc, ngay cả chọn dùng bút lông thích hợp cũng mất mấy phút đồng hồ, cuối cùng hắn chọn một cây bút lông màu xám có lông rất mềm, tạo ra nét chữ mềm mại nhẹ nhàng
Lâm Uyên muốn viết kiểu chữ khải
Chữ khải là một trong những kiểu chữ được hoan nghênh nhiều nhất trong giới thư pháp
Bởi vì nó có các đặc điểm sau: trung chính, hoa mỹ, thanh tĩnh, ôn hoà
Đây không phải là tất cả, vẫn còn nhiều kiểu viết khác có những nét độc đáo riêng nhưng chữ khải là xinh đẹp nhất, cho nên Lâm Uyên mới chọn kiểu chữ này
Kim Mộc đứng quan sát Lâm Uyên viết như mây trôi nước chảy, kỹ thuật vô cùng thuần thục điêu luyện, trong lòng càng thêm phức tạp
Ông chủ đúng là quá hố người, rõ ràng viết bút lông chuyên nghiệp như vậy, là cao thủ trong cao thủ mà hết lần này tới lần khác lại cứ muốn trêu ghẹo độc giả là thế nào
Ngay cả người đại diện như hắn cũng bị lừa
Ngay sau đó, Kim Mộc lập tức bất chấp hành vi của Lâm Uyên, bởi vì hắn đã nhìn thấy nội dung bài thơ mà Lâm Uyên đang viết
Không phải bài thơ trước đây mà là một tác phẩm mới tinh
Trong đó câu đầu tiên chính là:
“Đầu giường ánh trăng rọi.”
Tuy chỉ xem có một câu thì không cách nào đánh giá toàn bộ bài thơ, nhưng nghĩ tới những tác phẩm mà ông chủ từng sáng tác trước đó, Kim Mộc đột nhiên cảm thấy mong đợi
Mà trong sự mong đợi của người đại diện, Lâm Uyên tiếp tục viết câu thứ hai:
“Ngỡ mặt đất phủ sương.”