Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 396: Nam Tiện Ngư, bắc Sở Cuồng




“Bài thơ này quá trâu!”

Lúc này mọi người nhìn kỹ lại mới phát hiện bài thơ tinh diệu vô cùng, kết cấu trông thì đơn giản nhưng lại viết ra hết cảm giác nhớ nhung quê nhà của một lữ khách tha phương…

Thơ như hoạ
Người lữ khách đến xứ lạ, đêm khuya không thể chợp mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này xuyên thấu qua khung cửa sổ là ánh trăng bàng bạc rọi xuống đầu giường, mang đến cảm giác lành lạnh của một đêm mùa thu
Lữ khách trong tâm tình hoảng hốt như nhìn thấy dưới mặt đất hiện ra một tầng sương trắng phau, nhưng khi định thần nhìn lại hắn mới biết đó không phải vệt sương
Mà là ánh trăng
Ánh trăng thu hút sự chú ý của hắn, hắn ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng tròn vành vạnh treo trên cửa sổ
Đêm thu tĩnh mịch sáng tỏ, ánh trăng rất sáng nhưng lại vắng lặng não nề
Đối với một lữ khách tha phương như hắn, trăng lại càng thêm phần mờ mịt
Hắn ngắm nhìn trăng sáng, trong đầu như vừa trải qua một giấc mộng luân hồi
Hắn nhớ cố hương, nhớ người thân trong nhà, đầu hắn dần cúi thấp xuống, hoàn toàn chìm vào trong nỗi trầm tư, mà ánh trăng cũng ngày càng tịch mịch
“Hay cho một bài Tĩnh Dạ Tư!”

“Câu từ ngây thơ mà chất phác.”

“Bài thơ này không có bút pháp kỳ lạ mới mẻ hay độc đáo gì, cũng không có ngôn từ trau chuốt, chỉ là dùng giọng điệu tự thuật của một vị lữ khách để viết về nỗi nhớ nhà, nhưng nó lại ẩn chứa cảm tình sâu xa, khiến cho độc giả bị hấp dẫn
Hai từ ngẩng đầu và cúi đầu đã nói rõ nội tâm của người làm thơ, một bức tranh sinh động hiện ra trong đầu ta, Sở Cuồng lão tặc trong đêm dài tĩnh mịch đang cảm thấy nhớ nhà.”

“Lầu trên, ngươi chính là học bá trong truyền thuyết?”

“Xem ra học văn không uổng phí nha.”

Đương nhiên không phải tất cả mọi người đều cảm nhận được nét đẹp của bài thơ này, có người hiếu kỳ nói:

“Ta cảm thấy bài thơ này rất đơn giản mà, không có gì kỳ lạ hay độc đáo
Nhất là câu cuối cùng ‘cúi đầu nhớ cố hương’ nghe càng bình thường, câu từ cũng đơn giản.”

Lời này vừa xuất hiện, đám người trung lập kia lại lập tức nhảy ra, chen mồm nói: “Chính là như thế, ta thấy bài thơ này cũng không có gì xuất sắc mà nhiều người cứ khen lấy khen để, có chăng cũng chỉ là vì Sở Cuồng là người nổi tiếng, lại giỏi thư pháp, có cần thổi phồng hắn lên tám tầng mây như vậy không
Chúng ta nên lý trí một chút.”

Nhưng khi bọn họ còn chưa kịp dìm Tĩnh Dạ Tư xuống thì lại có một người đăng bài về bài thơ này, mà người đó lại chính là nhà thơ nổi tiếng nhất Tần tỉnh, Công Quyền lão sư
“Bốn câu thơ ngắn ngủi của Sở Cuồng viết theo lối giản dị mộc mạc, lời thơ rõ ràng nhưng ý tưởng tỉ mỉ mà sâu sắc
Nội dung đơn thuần nhưng ý cảnh lại vô tận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật ra Sở Cuồng không nói nhưng lại truyền đạt được nhiều hơn cả lời nói, đây là cảnh giới vô thanh thắng hữu thanh, văn tài của Sở Cuồng thật sự khiến người ta phải chấn kinh.”

Tất cả mọi người đều không ngờ được Công Quyền lão sư lại ca tụng bài thơ Tĩnh Dạ Tư của Sở Cuồng như vậy
Những người mới đọc vào thấy chẳng có cảm xúc gì cũng bắt đầu lâm vào trầm tư, có phải vì ngộ tính của ta quá thấp nên mới không cảm nhận được chỗ tinh diệu của bài thơ này
Cũng may dạng người này chỉ là số ít
Lam Tinh là tinh cầu có nghệ thuật phát triển nhất, điểm tốt đẹp chính là một người bình thường cũng có năng lực giám định nghệ thuật vừa phải, bởi vì mọi người đã lớn lên trong hoàn cảnh được nghệ thuật hun đúc từ nhỏ cho nên có tu dưỡng không tệ
Còn chưa phục
Vậy các cư dân mạng sẽ nói thế này: “Chẳng lẽ ngươi còn am hiểu về thơ hơn cả Công Quyền lão sư?”

Ấn tượng của mọi người đối với Sở Cuồng là “giỏi viết văn”
Những người trải qua sự kiện đối liễn còn biết Sở Cuồng và Tiện Ngư là cao thủ đối câu
Mà bây giờ Sở Cuồng lại khiến cho mọi người có thêm hai ấn tượng: một là “thư pháp gia bị việc viết lách làm trễ nải”, hai là “thi nhân”
Như vậy tính ra Sở Cuồng thật sự rất lợi hại
Vừa biết làm thơ, vừa giỏi đối liễn, lại còn tinh thông thư pháp
Có thể gói gọn trong hai chữ: toàn năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều này khiến rất nhiều cư dân mạng tự dưng liên tưởng tới Tiện Ngư
“Không hổ là đôi bạn gay cùng tiến, các ngươi có phát hiện ra không, cái gì Sở Cuồng biết Tiện Ngư cũng đều biết nha!”

“Vãi lọ, ngươi nói ta mới thấy đúng!”

“Tiện Ngư am hiểu nhất đương nhiên là soạn nhạc, nhưng hắn cũng là một biên kịch tài hoa, thơ văn câu đối trong Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương cũng khiến người ta phải vỗ đùi khen tuyệt, chứ đừng nói chi lần trước Tiện Ngư còn tham gia đại chiến đối liễn…”

“Không phải người nhà thì không vào gia môn mà.”

“Bạn của thiên tài, hơn phân nửa cũng là một thiên tài.”

“Hết chịu nổi, ta chỉ có thể nói: Ảnh Tử, ngươi có nghe thấy không?”

“Ha ha ha, Ảnh Tử lại lặn sâu xuống nước rồi.”

“Ảnh Tử thật là, ngày càng không có cảm giác tồn tại luôn đó.”

“Trong giới manga Ảnh Tử cũng được coi là người có chút ảnh hưởng, Vua Đầu Bếp Souma hot vô cùng, đáng tiếc hai tiểu đồng bọn của hắn quá mức yêu nghiệt rồi.”

“Tức run người nha, lúc nào Ảnh Tử mới có thể đứng lên!”

Bây giờ Sở Cuồng và Tiện Ngư càng lúc càng hot, Ảnh Tử sẽ càng bị đám cư dân mạng trêu chọc, ngược lại nhờ vậy lại có thêm mấy phần cảm giác tồn tại
Trong lúc đùa giỡn, thậm chí có người còn gọi đùa là “Nam Tiện Ngư, bắc Sở Cuồng.”

Đừng hỏi làm sao phân chia nam bắc, chỉ là mọi người cảm thấy kêu như vậy thì ăn vần mà thôi
Nếu phải cố giải thích thì chắc có lẽ vì Tiện Ngư mang lại cảm giác nhu hoà hơn, có dáng vẻ ôn nhuận như ngọc của người phương nam
Kết quả, chẳng hiểu sao cách gọi này lại được lưu truyền
Thậm chí còn có người định ra nhân tuyển cho Đông và Tây, nhưng đáng tiếc…

Mọi người phát hiện Đông gì đó và Tây gì đó không thể so sánh với sự tồn tại của Tiện Ngư và Sở Cuồng
Bởi vì hai tên này đều là yêu nghiệt
Vì vậy danh hiệu trên chỉ có nam và bắc, tây và đông hẳn là rất lâu sau này mới xuất hiện, hoặc có thể vĩnh viễn sẽ không xuất hiện
..
Thấy dưới khu bình luận có rất nhiều người đều ghi “nam Tiện Ngư, bắc Sở Cuồng”, Lâm Uyên cũng phải sững sờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.