Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 405: Ta đã là vô địch trên con đường hội hoạ




[Ting toong, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ trong vòng một năm đột phá 300.000 điểm danh vọng hội hoạ, được khen thưởng một rương vàng
(Chú thích: trong rương có kỹ thuật hội hoạ cấp đại sư!)]

Lâm Uyên ngạc nhiên
Trước đó không phải còn thiếu 30.000 điểm à
Thế nên hắn mới cố gắng ra mắt Death Note sớm một chút, ai ngờ Death Note còn chưa ra lò, sao đột nhiên lại hoàn thành nhiệm vụ rồi
Chẳng lẽ là…

Ngẩng đầu nhìn lên màn hình laptop đang phát anime Vua Đầu Bếp Souma, Lâm Uyên đột nhiên hiểu ra cái gì
Hẳn là do bộ anime này tạo thêm ảnh hưởng rồi
Sức ảnh hưởng của anime lớn hơn manga nhiều lắm
Trong này có rất nhiều điểm danh vọng do các thanh niên FA cống hiến vào
Lâm Uyên hưng phấn nói trong lòng: “Mở rương.”

[Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ thuật hội hoạ cấp đại sư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
!]

Bộp bộp bộp
Tiếng vỗ tay vang lên bên tai, Lâm Uyên cảm thấy trong đầu mình xuất hiện vô số kiến thức đỉnh cao về hội hoạ như những điểm sáng rực rỡ đang dung nhập vào đầu
Loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu
Cùng lúc đó, Lâm Uyên nhận ra hiểu biết của mình về hội hoạ đã cao hơn một tầng
Hắn cúi đầu nhìn mấy bản phác hoạ Death Note trên bàn, đột nhiên cau mày
Cau mày thật chặt
Vốn Lâm Uyên cảm thấy phác hoạ của mình không tệ, ít nhất trước khi mở ra rương vàng hắn đã cho là như vậy
Nhưng bây giờ Lâm Uyên chỉ cảm thấy vô cùng ghét bỏ
Vẽ gì mà thô ráp thế này
Đường cong không lưu loát gì hết
Ánh mắt nhân vật cứng đờ ra thế kia
Ống kính ở cảnh này không tạo được lực trùng kích gì cả
Bàn tay này là ai vẽ đây
Trông mất tự nhiên hết sức
Người này chẳng biết gì về hội hoạ cả
Á… hình như bức này do chính tay ta vẽ…

Chỉ nhìn một cái thôi đã ngứa mắt không chịu nổi
Bây giờ Lâm Uyên đã có thể nhìn ra năng lực hội hoạ trước đó của mình có biết bao nhiêu là khuyết điểm
Giờ khắc này, Lâm Uyên hiểu được
Thật ra không phải do hắn trước đó quá kém, mà là bây giờ hắn…

Quá mạnh

Lúc trước kỹ thuật hội hoạ của hắn chỉ ở cấp chuyên nghiệp hành nghề
Tức là có thể kiếm sống bằng nghề vẽ, trở thành người vẽ manga hoặc hoạ sĩ, có lẽ cũng lấy được chút danh tiếng
Nhưng bây giờ, Lâm Uyên là đại sư rồi
Đại sư chính là đứng ở vị trí đỉnh phong của một lĩnh vực
Trong đánh giá của Hệ thống còn có một cấp gọi là hoàn mỹ, nhưng con người dù sao cũng là loài phàm tục, rất khó có thể đạt tới trình độ hoàn mỹ, cho nên cấp đại sư đã được xem là cực hạn rồi
Nói cách khác, toàn bộ giới manga bây giờ không có ai có kỹ thuật vẽ mạnh hơn Lâm Uyên được
Hoạ sĩ lợi hại nhất thế giới cũng chỉ có thể ngang hàng với hắn mà thôi
Thậm chí…

Lâm Uyên còn hoài nghi người như thế không tồn tại trong giới manga
Ngược lại giới quốc hoạ thì có thể có siêu cấp đại lão có trình độ như Lâm Uyên, nhưng hắn chưa từng điều tra việc này nên không xác định được
“Trong con đường hội hoạ, ta đã là vô địch.” Đầu óc Lâm Uyên đột nhiên lướt qua một suy nghĩ như vậy
Lúc này La Vi đang định tan làm, chợt thấy trên màn hình laptop đang chiếu anime Vua Đầu Bếp Souma, nàng lập tức hưng phấn muốn nhảy nhót:

“Đã phát hành rồi sao?”

“Không có thời gian xem anime đâu.” Giọng Lâm Uyên nghiêm túc truyền đến ngắt lời La Vi
“Đưa bản thảo ngày hôm qua các ngươi vẽ cho ta xem, ta muốn kiểm tra lại chất lượng.”

Đôi mắt của La Vi vẫn không rời khỏi màn hình laptop, nàng làu bàu nói: “Trước đó đã kiểm tra rồi mà?”

Lâm Uyên nghiêm túc đáp: “Kiểm tra lần nữa.”

“Được rồi.”

La Vi lưu luyến đi ra ngoài, ôm một chồng tranh vẽ tới
“Đây nè.”

Vừa nói La Vi vừa giật mình vỗ trán: “À trong máy tính có lưu, cần gì phải xem bản gốc chi không biết, còn chưa kịp lên màu.”

“Lên màu cũng vô dụng.”

Lâm Uyên nhìn chằm chằm vào những bức vẽ, lắc đầu một cái
Quả nhiên là thế
Trong đáy mắt hắn loé lên một tầng kim quang: “Toàn bộ đều không dùng được, mỗi bức vẽ đều vẽ quá kém.”

“A?” La Vi ngẩn người
Vẽ quá kém
Những bức vẽ này một nửa là do La Vi và các trợ thủ hoàn thành, một nửa là do Lâm Uyên tự tay vẽ
Kết quả Lâm Uyên lại nói toàn bộ đều không dùng được
Nói ta vẽ xấu thì thôi đi, ngay cả tranh do ngươi vẽ mà ngươi cũng không tha
Có phải là yêu cầu quá nghiêm khắc rồi không
“Vẽ lại toàn bộ!” Lâm Uyên nói chém đinh chặt sắt
Thực ra không phải tài nghệ của La Vi không tốt, mà là trình độ của Lâm Uyên bây giờ quá cao, mà người có tài thì tất nhiên sẽ có tiêu chuẩn cao hơn người thường
Trên thực tế, dù bây giờ bản gốc Death Note nằm ở trước mặt Lâm Uyên thì hắn cũng không dùng tới
Bởi vì hắn có thể vẽ đẹp hơn
Nhưng La Vi không hiểu
Nên La Vi choáng váng
“Toàn… toàn bộ sao?”

Sau một thoáng đờ đẫn, La Vi không nhịn được cao giọng hỏi, trong âm thanh có mấy phần bén nhọn và khó hiểu
“Chất lượng như vậy mà ngươi vẫn chưa hài lòng?”

Phải biết Death Note đã sửa bản thảo đến mấy lần
Ngay từ lúc Vua Đầu Bếp Souma đi vào giai đoạn hậu kỳ thì phòng làm việc đã chuẩn bị vẽ Death Note rồi
Cho nên tổng thời gian chuẩn bị cho Death Note chính là hai tháng
Nhưng bây giờ một câu “vẽ lại toàn bộ” của Lâm Uyên lại giống như đạp đổ hết công sức của tất cả mọi người trong hai tháng qua
Cho dù là ai bỏ ra hai tháng trời cố gắng lại bị đổ sông đổ bể thì cũng không giữ được tỉnh táo
“Nhưng những bản thảo này quả thật không tốt.” Lâm Uyên nói thật
Trong mắt hắn lúc này, đám bản thảo tràn đầy khuyết điểm
“Ngươi xem đi.” La Vi lấy tay che trán, “Từ chương 1 đến chương 4, ngoại trừ bối cảnh ra thì nội dung đều là do ngươi vẽ
Chúng ta hỗ trợ hoàn thành các phần còn lại, ngươi cũng đã gật đầu chấp nhận, sao bây giờ lại đột nhiên nói những bản thảo này không dùng được?”




Quá đột nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không phải vì đã hợp tác với nhau một năm và lý giải được tính cách cùng nhân phẩm của Lâm Uyên thì La Vi đã hoài nghi vì không muốn dạy mình quốc hoạ nên Lâm Uyên mới kéo dài thời gian như thế
“Loại trình độ này…” Lâm Uyên cố tìm một từ chính xác để hình dung, “Chỉ là cấp nghề thông thường mà thôi.”

La Vi: “

?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.