Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 417: Tầng chín tuột lại ở phía sau




Sau đó Mười Năm trở thành người anh em sinh đôi của Trần Dịch Tấn
Chỉ cần là nhạc hội của Trần Dịch Tấn thì chắc chắn sẽ có bài hát này
Nhịp điệu bài hát Mười Năm nhẹ nhàng và da diết sẽ đánh đổ phòng tuyến dưới đáy lòng khán giả
Trong khoảnh khắc hàng rào chắn tan rã, vô số tình cảm sẽ ùa vào ký ức, khiến người nghe không còn che giấu được cảm xúc
Có thể nói bài hát Mười Năm là một trong những ca khúc kinh điển nhất về tình yêu
Vô số người đi karaoke nhất định sẽ chọn hát bài này, mà trong các cuộc thi cũng thường xuyên có người chọn biểu diễn nó
Dù là người trẻ tuổi hay trung niên thì thế giới tình cảm đều có thể tạo ra sự cộng hưởng
Xét về nhịp điệu thì Mười Năm không sôi động như Mặt Trời Đỏ, vừa lên chút nhạc dạo đã tạo được không khí cho cả hội trường
Nhưng Mười Năm mang lại cảm giác an tĩnh mà thương cảm, biểu đạt sự khổ sở của người đã từng mất mát trong tình yêu
Hai bài hát có phong cách bất đồng nhưng đều là kinh điển
Nghĩ tới tình hình hiện tại của Tôn Diệu Hoả, Lâm Uyên cảm thấy bài hát này vô cùng phù hợp
Đây là một ca khúc đủ để tạo danh tiếng cho một ca sĩ, mà Diệu Hoả học trưởng chính là đang cần một bản như vậy để thành danh
Mà trước đó Tôn Diệu Hoả cũng đã từng hát Hoa Hồng Đỏ của Trần Dịch Tấn, đó cũng là một trong những bài kinh điển của ca sĩ này
Cùng một phong cách hát, Tôn Diệu Hoả hẳn là có thể dễ dàng làm quen
Về phần Giang Quỳ…

Lâm Uyên đang nghĩ có nên giao Thấp Thỏm cho Giang Quỳ hát hay không
Thấp Thỏm là bài hát rút được từ rương đồng, chất lượng ca khúc không thành vấn đề, dù sao cũng là “thần khúc”
Ở Trung Quốc, “thần khúc” là một từ mang nghĩa xấu
Tuy bài hát Thấp Thỏm cũng được gọi là thần khúc nhưng thật ra nó rất hay, chẳng qua là vì mọi người muốn trêu chọc nó bởi vì nó cực kỳ khó hát
Đến Thiên hậu Vương Phi muốn cover lại ca khúc này mà cuối cùng cũng phải từ bỏ
Lâm Uyên không chắc Giang Quỳ có hát được Thấp Thỏm hay không
Nếu Giang Quỳ có thể khống chế được nó, bài hát này sẽ là minh chứng tốt nhất cho kỹ thuật hát của nàng
Cho nên Lâm Uyên dự định để Giang Quỳ hát thử rồi tính sau
Nếu Giang Quỳ hát không được thì hắn sẽ sắp xếp cho nàng hát bài khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Trên tầng chín bộ soạn nhạc, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng vang
“Oành!”

Mọi người sững sờ, ai nấy đều rối rít ngẩng đầu nhìn lên, lập tức thấy Tôn Diệu Hoả đang lúng túng bò dậy, vừa phủi bụi trên quần áo vừa nói: “Xin lỗi, quấy rầy mọi người rồi.”

Hắn vừa nhận được điện thoại của Ngô Dũng là vội vàng chạy tới công ty ngay, bởi vì quá vội nên không cẩn thận lộn nhào một cái, tông trúng cửa kính, lúc này trông vô cùng chật vật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“...”

Ngô Dũng đang đứng nói chuyện với một nhạc sĩ khác, vừa quay đầu lại thấy bộ dạng này của Tôn Diệu Hoả bèn không nhịn được đưa tay đỡ trán
Người này có tài đức gì mà xứng đáng được Lâm đại biểu coi trọng như vậy chứ
Không có chút dáng vẻ của minh tinh gì hết
Ngô Dũng tức giận nói: “Đại biểu đang chờ ngươi ở trong phòng.”

“Được được.”

Tôn Diệu Hoả mỉm cười gật đầu, sau đó nhanh chân đi tới phòng làm việc của Lâm Uyên, ho khẽ một tiếng, chỉnh sửa lại đầu tóc rồi mới gõ cửa
“Mời vào.” Bên trong truyền ra thanh âm
Lúc này Tôn Diệu Hoả mới đẩy cửa bước vào
Các nhân viên trong bộ soạn nhạc tầng chín trố mắt nhìn theo Tôn Diệu Hoả, sau khi hắn khuất dạng mới bộc phát ra một trận cười vang
“Công ty có nhiều nam ca sĩ như vậy, tại sao hết lần này tới lần khác Lâm đại biểu lại chọn nâng đỡ hắn?”

“Rõ ràng hắn là kiểu người bài hát nổi, người không nổi!”

“Lãng phí biết bao nhiêu bài hát của Lâm đại biểu rồi, đổi lại là người khác đã nổi từ lâu.”

Tiếng rì rầm không cách nào che giấu, có người còn liếc mắt nhìn Ngô Dũng, hiển nhiên ai cũng biết Ngô Dũng không hài lòng về Tôn Diệu Hoả
Nhưng điều khiến tất cả mọi người không ngờ tới là Ngô Dũng đột nhiên gầm nhẹ một câu:

“Câm miệng!”

Sắc mặt Ngô Dũng rất nghiêm túc, hắn liếc mắt nhìn một vòng rồi lạnh lùng nói: “Sau này ai còn dám bép xép nói xấu ở sau lưng Tôn Diệu Hoả thì cút xéo ngay cho ta!”

Mọi người nghe vậy thì cả kinh, rối rít cúi thấp đầu xuống tránh ánh mắt Ngô Dũng, trong lòng rối tinh rối mù cả lên
Tình huống gì đây
Không phải Ngô Dũng cũng không ưa Tôn Diệu Hoả sao
Tại sao mọi người khinh thường Tôn Diệu Hoả lại khiến phó chủ quản bất mãn
Ngô Dũng hầm hừ trở lại phòng làm việc của mình
Trợ lý của hắn dè dặt đi theo, trong lòng cũng có nghi hoặc giống như mọi người, bèn thấp giọng nói:

“Ngô phó chủ quản, không phải ngài cũng không thích Tôn Diệu Hoả sao…”

“Ta thích hay không không quan trọng, quan trọng là đại biểu thích!”

Ngô Dũng thản nhiên nhìn trợ lý
“Người mà Lâm đại biểu lựa chọn đến ta đây cũng không dám nói nhảm, đâu đến phiên đám phế vật ngoài kia nói này nói nọ?”

Trợ lý ngạc nhiên
Mà lúc này trong phòng làm việc của Lâm Uyên, Tôn Diệu Hoả đang lén lút lấy trong ngực áo ra mấy món đồ:

“Học đệ, cái đồng hồ màu trắng này tặng cho em gái Dao Dao giùm ta, còn đồng hồ màu hồng thì cho chị Huyên, riếng cái vòng tay này ta thấy rất hợp với dì đó.”

Lâm Uyên ngượng ngùng nói: “Mấy thứ này chắc là đắt tiền lắm?”

Tôn Diệu Hoả tuỳ ý cười nói: “Tiền bạc đối với ta chỉ là con số thôi mà, quan trọng nhất là người nhà học đệ thích
Lần trước chị Huyên đến quán lẩu của ta ăn cơm, nói là Dao Dao đi thi mà không có đồng hồ đeo tay thì rất bất tiện, ta nghĩ đồng hồ điện tử thì không được mang vào trường thi nên mua cái này…”

“Cảm ơn học trưởng.”

Lâm Uyên cảm ơn một phen rồi lấy ra nhạc phổ bài Mười Năm
“Bài hát này là dành cho học trưởng, mấy ngày tới nhất định phải học thuộc nha, chúng ta sẽ phát hành vào đầu tháng chín.”

“Không được đâu.” Nụ cười trên mặt Tôn Diệu Hoả dần tắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Học đệ, thật ra ngươi không cần phải chiếu cố ta bằng cách cứ đem bài hát tốt cho ta như vậy, công ty còn có nhiều người thích hợp hơn ta, ta sẽ lãng phí những bài hát tốt này của ngươi mất.”

Lâm Uyên hơi kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.