Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 418: Chân thành




Nếu là lúc trước, Diệu Hoả học trưởng nhất định sẽ không do dự mà nhận bài hát này, sau đó hưng phấn chạy đi tập luyện
Lâm Uyên biết Tôn Diệu Hoả thật tình thật dạ yêu âm nhạc, giống như chính hắn lúc còn chưa bị hỏng cuống họng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng hôm nay Diệu Hoả học trưởng lại đang hoài nghi bản thân
Vấn đề này nghiêm trọng rồi
Ánh mắt của Lâm Uyên trở nên nghiêm túc
“Học trưởng là người thích hợp nhất để hát bài hát này.”

“Học đệ, thật ra bản thân ta không có vấn đề.” Biểu tình của Tôn Diệu Hoả trở nên phức tạp
“Ta chỉ không muốn học đệ bị người ta nói này nói nọ, ta biết mình đã kéo chân sau tầng chín
Những tầng khác đều đã có một ca sĩ tuyến một, học đệ trao cơ hội này cho Giang Quỳ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta không muốn làm chậm trễ mọi người nữa, làm người phải biết thế nào là đủ
Ta hút máu của học đệ đến đây là đã quá lòng tham không đáy rồi, huống chi ta vốn chẳng phải là người có thiên phú, chỉ là ta cứ cố chấp muốn làm ca sĩ mà thôi…”

“Học trưởng.” Lâm Uyên ngắt lời hắn
“Ngươi tin tưởng ta không?”

Tôn Diệu Hoả gật đầu
Từ năm đó khi Lâm Uyên cho hắn bài hát Hoa Hồng Đỏ kia, Tôn Diệu Hoả chưa từng hoài nghi Lâm Uyên
Lâm Uyên nói: “Vậy thì hãy hát cho thật tốt.”

Tôn Diệu Hoả trầm mặc một lát rồi nhẹ giọng đáp: “Ta sẽ hát.”

“Ừ.” Lâm Uyên mỉm cười nhìn hắn
Lúc này trong đầu Lâm Uyên đột nhiên vang lên thông báo của Hệ thống:

[Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ mới.]

[Tên nhiệm vụ: con đường thành Ca Vương.]

[Mục tiêu nhiệm vụ: trong vòng hai năm nâng đỡ Tôn Diệu Hoả thành Ca Vương.]

[Phần thưởng nhiệm vụ: rương vàng.]

[Chú thích: độ hoàn thành nhiệm vụ càng cao thì phần thưởng trong rương vàng càng phong phú.]

Lâm Uyên ngẩn người
Thực ra hắn vốn định giúp Diệu Hoả học trưởng trở thành Ca Vương, không ngờ lại vô tình kiếm lời nhiệm vụ từ Hệ thống
Diệu Hoả học trưởng quả nhiên là trâu vô cùng
..
Hai ngày sau, ngày 25 tháng 8, Tôn Diệu Hoả tiến vào phòng thu âm, bắt đầu chính thức thu bài Mười Năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phòng thu âm đương nhiên là dùng của công ty
Tinh Mang vốn là công ty âm nhạc đi lên, tuy bây giờ cũng làm điện ảnh nhưng gốc vẫn là âm nhạc, các loại dụng cụ phòng ốc đều có rất nhiều
Người ngoài nghề có lẽ sẽ cảm thấy phòng thu âm nhìn cũng chẳng khác gì phòng trong nhà mình, nhưng thật ra có khác biệt rất lớn
Chẳng hạn như cách âm thanh vang vọng trong phòng hay khả năng cách âm và hút âm… Phòng thu âm càng xịn thì càng chú ý đến những chi tiết nhỏ này, thậm chí kích cỡ gian phòng cũng được quy định rất nghiêm khắc
Người bình thường chúng ta mở ứng dụng trên điện thoại ra hát, sẽ luôn cảm thấy trình độ của mình và ca sĩ khác biệt một trời một vực
Lại mở mấy app livestream hát karaoke lên xem, sẽ cảm thấy các anh đẹp trai và chị đẹp gái trên đó hát thật hay, mà ngoại hình cũng vô cùng bắt mắt…

Thật ra không khoa trương như vậy đâu
Ca sĩ phát hành ca khúc đều là phiên bản thu âm trong phòng thu
Có một số ca sĩ trình độ không cao đều nhờ vào kỹ thuật chỉnh âm mới có tác phẩm như ý, một khi lên sân khấu hát live sẽ hiện rõ kỹ thuật hát không hơn gì trong phòng karaoke
Phàm là một người bình thường có khả năng ca hát không tệ, khi bước vào phòng thu âm chuyên nghiệp cũng sẽ tạo ra hiệu quả tốt vô cùng dưới bàn tay chỉnh sửa của các kỹ thuật viên
Phòng thu âm chính là một nơi thần kỳ như thế, có thể biến gà rừng thành phượng hoàng
Đương nhiên đó là đối với các ca sĩ trình độ không cao
Còn những ca sĩ lợi hại thì khỏi phải bàn, chỉ riêng chất giọng thôi đã bỏ xa người bình thường
Nhưng dù là phòng thu âm có xịn cỡ nào mà ca sĩ không đủ trình độ thì Lâm Uyên cũng không nhìn tới
Sở dĩ Tôn Diệu Hoả có thể được Lâm Uyên tin cậy giao bài hát cho hắn là vì năng lực nghiệp vụ của Tôn Diệu Hoả đáp ứng được yêu cầu của Lâm Uyên
Mà buổi thu âm hôm nay, Tôn Diệu Hoả vừa mở miệng đã khiến Lâm Uyên kinh ngạc
“Nếu ngày ấy hai chữ kia tôi nói ra không run rẩy đến vậy… thì tôi mãi vẫn không biết được hóa ra mình đang đau khổ đến nhường nào.”

Giọng hát, phát âm, ngữ điệu, tình cảm… đều đủ tiêu chuẩn
Nếu nghệ thuật ca hát có điểm cao nhất là 100 thì Lâm Uyên đánh giá Tôn Diệu Hoả trước đây có thể chấm 75 điểm
Mà Giang Quỳ thì ít nhất hơn 80 điểm
Nhưng hôm nay kỹ thuật ca hát của Tôn Diệu Hoả đã đạt tới hơn 80 điểm
Hắn tiến bộ rồi
Lâm Uyên có thể chắc chắn 100% rằng trong khoảng thời gian dài mình không hợp tác với Tôn Diệu Hoả, thì Tôn Diệu Hoả vẫn lặng lẽ cố gắng rèn luyện bản thân, nếu không ngày hôm nay đã chẳng tiến bộ lớn đến vậy
Không có cố gắng sẽ không đạt được thành công
Thu âm vài lần khá thuận lợi, kỹ thuật viên thu âm nói: “Bài hát này không yêu cầu cao về kỹ thuật hát và âm vực, đoạn ‘vậy thì tại sao không nhân giờ phút biệt ly này’, hai chữ ‘biệt ly’ cần phải biến âm, vừa rồi ngươi hát hơi ngang.”

Tôn Diệu Hoả gật đầu ghi nhận
Chỗ khó của bài hát này là ngữ cảm và xử lý các chi tiết nhỏ phải đồng điệu với sự thay đổi về tâm tình, mấy ngày nay tập dợt hắn cũng đã hiểu rõ
Tôn Diệu Hoả nhìn Lâm Uyên: “Học đệ có ý kiến gì không?”

Bình thường Lâm Uyên hay đưa ra ý kiến, nhưng hôm nay lại không cắt ngang biểu diễn của hắn lần nào
Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Chân thành.”

Vấn đề kỹ thuật hát đã có kỹ thuật viên thu âm nhắc nhở, bản thân Tôn Diệu Hoả cũng rất chuyên nghiệp, nhưng tình cảm trong bài hát thì chỉ có ca sĩ tự mình ngộ ra mới được
Chân thành…

Tôn Diệu Hoả hơi ngẩn ra
Sau khi trầm mặc một lúc, hắn gật đầu nói: “Ta thử xem.”

Rất nhanh sau đó, một vòng thu âm mới lại bắt đầu
Tôn Diệu Hoả khép hờ mắt, tay trái che một bên tai, đầu hơi nghiêng, giọng hát có hơi khàn khàn: “Nếu ngày ấy hai chữ kia tôi nói ra không run rẩy đến vậy… thì tôi mãi vẫn không biết được hóa ra mình đang đau khổ đến nhường nào.”

Hai mắt Lâm Uyên sáng lên
“Nếu như đã không còn hi vọng vào ngày mai thì khi nắm tay nhau cũng chỉ tựa như một cuộc du hành…”

Tiếng hát của Tôn Diệu Hoả có mấy phần khổ sở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.