Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 424: Ngày Này Năm Sau




“Tuy Tôn Diệu Hoả không thể nhờ bài hát này mà trở thành ca sĩ tuyến một, nhưng bây giờ hắn đã có danh tiếng rồi, có không ít nhà phê bình âm nhạc đã khẳng định năng lực của Tôn Diệu Hoả, đại biểu quả nhiên có con mắt tinh tường
Nếu không phải vì có một số người Tề tỉnh chỉ thích nhạc viết bằng Tề ngữ thì nói không chừng bài hát này đã có lượt nghe cao hơn…”

“Tề ngữ?”

Lâm Uyên như có điều suy nghĩ, mấy giây sau đột nhiên nói: “Vậy thì lại dùng Tề ngữ hát thêm một bản là được.”

Ngô Dũng sửng sốt hỏi: “Gì cơ?”

Lâm Uyên nhìn về bảng xếp hạng âm nhạc trên phía màn hình máy tính, nhẹ giọng nói: “Ngày Này Năm Sau…”

“Năm sau làm cái gì?” Trong lúc nhất thời Ngô Dũng không theo kịp suy nghĩ của Lâm Uyên
Lâm Uyên cũng không giải thích mà nói thẳng: “Liên lạc với Tôn Diệu Hoả đi.”

“Được rồi…” Ngô Dũng liền vội vàng xoay người
Cố Đông đứng bên cạnh nói sâu xa: “Để ta gọi cho.”

Nàng cảm thấy vị phó chủ quản này đang muốn cướp chén cơm của mình nha
Mỗi lần Lâm đại biểu tới công ty là đối phương lại chạy tới nơi này, còn ân cần hơn cả nàng
“Cũng được.” Ngô Dũng gật đầu nói
Sau khi Ngô Dũng trở về chỗ ngồi, Lâm Uyên bắt đầu suy nghĩ
Người Tề tỉnh thích bài hát viết bằng Tề ngữ, bởi vì từ nhỏ đến lớn bọn họ tiếp xúc với âm nhạc Tề ngữ nhiều nhất, đây là chuyện rất bình thường
Mà sau khi ba tỉnh Tần Tề Sở thống nhất, sức ảnh hưởng của Tề ngữ cũng lớn hơn trước một chút
Rất nhiều người Tần tỉnh và Sở tỉnh cũng đã tiếp nhận nền âm nhạc Tề tỉnh, cho nên hàng tháng trên bảng xếp hạng âm nhạc thỉnh thoảng sẽ có bài hát Tề ngữ xuất hiện, dù có người không hiểu Tề ngữ cũng sẽ thích nghe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể thấy thị trường âm nhạc vẫn rất rộng mở và không bị ngôn ngữ giới hạn
Cân nhắc tới Mười Năm còn có một phiên bản tiếng Quảng, mà vừa hay tiếng Quảng chính là Tề ngữ ở Lam Tinh, thế nên Lâm Uyên quyết định:

Chuyển bài hát này thành phiên bản Tề ngữ, cũng chính là bài Ngày Này Năm Sau
Vấn đề bây giờ là nên phát hành bài hát này vào lúc nào
Phát luôn trong tháng này, hay là để tháng sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi được, phát luôn trong tháng này đi
Bây giờ đã là tháng 9, cách cuối năm rất gần
Lâm Uyên muốn đẩy Tôn Diệu Hoả và Giang Quỳ lên thành ca sĩ tuyến một thì nhất định phải tranh đoạt từng giây từng phút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tháng sau phát Ngày Này Năm Sau có hơi lãng phí thời gian
Huống chi phát trong tháng này còn có một chỗ tốt, đó là có thể mượn nhờ độ nổi tiếng của Mười Năm
Bây giờ Mười Năm đang hot, nếu lại ra mắt một phiên bản Tề ngữ thì có thể gia tăng nhiệt độ, thuận thế đánh vào thị trường Tề tỉnh
Không ai quy định nhạc sĩ chỉ được phát một ca khúc mỗi tháng nha
Huống chi Ngày Này Năm Sau lại có nhịp điệu không khác gì bản Mười Năm, chỉ là thay đổi phong cách hát và ca từ mà thôi
Nghĩ vậy, Lâm Uyên đã có quyết định của mình
Đương nhiên một tháng phát hai bài cũng có khuyết điểm, đó chính là bài hát thứ hai cũng xuất hiện trong bảng xếp hạng, tạo thành quan hệ cạnh tranh
Xét về độ phổ cập thì Mười Năm chắc chắn mạnh hơn, càng đừng nói chi là phải thêm mấy ngày nữa Ngày Này Năm Sau mới có thể kịp thời ra mắt, kiểu gì cũng không thắng được phiên bản phổ thông
“Không biết Diệu Hoả học trưởng có biết Tề ngữ không.” Lâm Uyên nhỏ giọng thì thầm
Ngày Này Năm Sau là bài hát Tề ngữ, nếu không biết ngôn ngữ này, đợi nước đến chân mới nhảy thì e là sẽ không kịp học, ảnh hưởng đến chất lượng ca khúc
Không có cách nào, nếu Tôn Diệu Hoả thật sự không biết Tề ngữ thì phải để Ngày Này Năm Sau cho người khác hát thôi
Lâm Uyên nhớ ca vương Lam Nhan cũng rất giỏi Tề ngữ, hơn nữa với thực lực của hắn thì chắc chắn có thể khống chế được Ngày Này Năm Sau
Trước đó, Lâm Uyên cần phải khảo sát Tôn Diệu Hoả cái đã
Nhận được thông báo của Cố Đông, rất nhanh sau đó Tôn Diệu Hoả đã chạy tới công ty
“Học đệ tìm ta sao?”

So với lần trước gặp mặt, tâm tình Tôn Diệu Hoả hôm nay không tệ, chỉ là đôi mắt hắn còn sưng đỏ, trên tay vẫn còn cầm một quả trứng gà để lăn mắt
“Thứ này chơi vui không?” Lâm Uyên nhìn quả trứng gà, tò mò hỏi
Tôn Diệu Hoả ngạc nhiên, còn chưa kịp nghĩ ra nên trả lời thế nào thì Lâm Uyên đã lắc đầu nói: “Chắc chắn là không thú vị bằng transformer.”

“Transformer là cái gì?”

Lâm Uyên nghiêm túc đáp: “Bọn họ đến từ Seibertron, là những chiếc xe hơi autobot có nhân tính!”

Tôn Diệu Hoả: “...”

Hắn quyết định lúc về sẽ điều tra tư liệu xem sao
Lâm Uyên chán nản phất tay: “Học trưởng không biết đâu… Ngươi có biết Tề ngữ không?”

Tôn Diệu Hoả gật đầu: “Biết.”

Lần này đến phiên Lâm Uyên ngạc nhiên: “Sao ngươi lại biết Tề ngữ?”

Tôn Diệu Hoả nói như chuyện đương nhiên: “Bởi vì học đệ từng đến Tề Châu đó.”

Lâm Uyên không hiểu: “Cho nên?”

Tôn Diệu Hoả ngượng ngùng gãi đầu nói: “Ban đầu học đệ đi Tề châu, ta nghĩ biết đâu học đệ cần có ca sĩ, dù sao bên đó học đệ cũng không quen ai, mà nơi đó chỉ lưu hành bài hát Tề ngữ, ta mà không biết Tề ngữ thì làm sao giúp học đệ được
Thế nên ta học Tề ngữ nửa năm, còn định học xong đến Tề châu tìm học đệ
Ai ngờ ta học xong, còn chưa kịp đi thì Tề châu và Tần châu lại thống nhất, học đệ cũng trở về đây
Ta uổng công học ngoại ngữ cuối cùng lại không dùng được ha ha.”

“Cần dùng rồi.” Lâm Uyên vui vẻ nói
Tôn Diệu Hoả là ca sĩ thích hợp nhất để hát Ngày Này Năm Sau, bởi vì hắn hát Mười Năm tốt vô cùng
Tuy Lam Nhan cũng là lựa chọn không tệ nhưng người phù hợp nhất vẫn là bản thân Tôn Diệu Hoả
Tôn Diệu Hoả mờ mịt hỏi: “Học đệ có ý gì?”

“Mười Năm còn có một phiên bản viết bằng Tề ngữ, giai điệu cũng y hệt như thế.”

Tôn Diệu Hoả trừng to mắt: “Học đệ muốn ta hát một phiên bản khác của Mười Năm bằng Tề ngữ?”

Lâm Uyên gật đầu
Tôn Diệu Hoả vỗ tay, dùng Tề ngữ nói với Lâm Uyên: “Ta đã học Tề ngữ nửa năm, từng hát không ít bài hát Tề ngữ, hẳn là không thành vấn đề!”

Lâm Uyên hài lòng vô cùng, đưa lời nhạc của Ngày Này Năm Sau cho Tôn Diệu Hoả: “Vậy ngươi chuẩn bị đi, đây là ca từ, học thuộc sớm một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.