Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 431: Nam Cực thành Ảnh Đế




Cảm ơn 舒舒 1503 và hungpt310 đã ủng hộ truyện ạ, mình rất thích bộ này nên không có drop đâu nè ^^

Lâm Uyên cũng không biết Phí Dương đang nằm gai nếm mật, càng không biết Phí Dương đang khát vọng báo thù mình, muốn để Lâm Uyên trải nghiệm cảm giác đứng hạng hai
Ngày 16 tháng 9, Lâm Uyên đi tới trường quay Hachiko
Hắn tới đó có hai nguyên nhân, một là Hachiko đã quay tới phân đoạn cuối, đến cuối tháng này có thể đóng máy nên Lâm Uyên phải đến xem một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai là Dịch Thành Công đang gặp chút chuyện khó xử, có một cảnh quay hắn quay mãi đều không vừa lòng nên mới liên lạc với Lâm Uyên, nhờ Lâm Uyên trợ giúp
Thấy Lâm Uyên đến, hai mắt Dịch Thành Công sáng lên, chạy tới nói: “Lâm đại biểu, ngươi đến rồi nha!”

Lâm Uyên hỏi thẳng vào vấn đề: “Là cảnh nào không quay được?”

Dịch Thành Công lấy kịch bản ra, chỉ tay vào một đoạn trong đó:

“Ngày hôm đó thầy giáo chuẩn bị đến trường nhưng không hiểu sao Hachiko lại biểu hiện khác thường, dường như không muốn để thầy giáo đi
Bình thường Hachiko không dính người như vậy, cho nên thầy giáo cũng rất khó xử
Cảnh này hắn đang ngồi chờ xe lửa thì Hachiko ngậm một quả bóng đi tới bên chân thầy giáo…”

Lâm Uyên hiểu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh quay này cần Nam Cực phối hợp diễn, bởi vì nhờ linh tính của động vật nên Hachiko biết trước chủ nhân của nó có thể gặp bất hạnh
“Cảnh ngậm bóng tới chơi với thầy giáo thì không nói, nhưng sau khi xe lửa đi, Hachiko sẽ chạy theo một đoạn, cuối cùng quay trở lại trạm chờ xe lửa, nơi mà ngày ngày nó đến chờ chủ nhân về nhà
Đoạn này cần Nam Cực bày tỏ một chút tâm tình…”

Nói tới đây, Dịch Thành Công lúng túng hỏi: “Có phải do ta yêu cầu quá cao không?”

Trong tình huống bình thường, Dịch Thành Công sẽ không đòi hỏi nhiều như vậy, đổi lại là hai con chó kia thì hắn sẽ không yêu cầu gì thêm
Nhưng Nam Cực không giống, con chó này rất có linh tính, thế nên Dịch Thành Công không nhịn được muốn đề cao yêu cầu đối với nó để cảnh quay này thêm phần cảm động
“Để ta thử xem.”

Lâm Uyên đi tới trước mặt Nam Cực, ngồi xổm xuống sờ đầu nó: “Ngươi có thể lĩnh hội được cảm giác người thân cận nhất sắp rời xa mình không?”

Nam Cực lè lưỡi liếm mu bàn tay Lâm Uyên
“Ta hiểu rồi.” Lâm Uyên để mặc cho nó liếm, trong đầu gọi Hệ thống ra, mua một phần Ảnh Đế Dược Thuỷ
Từ khi quay phim tới nay, Nam Cực chưa từng dùng tới vật phẩm này bởi vì nó có thể diễn rất tốt
Nhưng đối mặt với cảnh quay có độ khó cao, Lâm Uyên cũng không cần keo kiệt một chút tiền này
Nam Cực vẫn còn đang liếm tay hắn, Lâm Uyên không nhịn được nói: “Quay xong sẽ có thể về nhà, Dao Dao cũng nhớ ngươi rồi
Hôm trước con bé còn nói muốn tắm cho ngươi…”

Nam Cực vẫy vẫy đuôi
Lâm Uyên đứng lên nói: “Có thể quay rồi.”

Dịch Thành Công đã quen với việc Lâm Uyên trò chuyện với chó như với người, bèn gật đầu nói: “Vậy chúng ta chuẩn bị quay.”

Đoàn làm phim bắt đầu làm việc
Sau đó mọi người lại được chứng kiến thần lực của Lâm Uyên
Trước đó luôn bị NG mấy lần nhưng lần này Nam Cực phối hợp tốt vô cùng, thuận lợi hoàn thành cảnh quay
Khi Nam Cực dõi mắt nhìn theo xe lửa với vẻ hoảng hốt, có mấy người xúc động đến đỏ cả mắt
“Đừng khóc!” Dịch Thành Công mắng, “Đã cho các ngươi không biết bao nhiêu là trứng gà rồi đó!”

Mọi người đang sắp khóc, nghe được lời này đều phải xuỳ cười
Hoá ra vì bộ phim này quá ngược tâm nên khi quay phim, đám người đứng bên ngoài quan sát đều sẽ bị cảm động đến mức khóc bù lu bù loa
Có lúc một ngày còn khóc tới mấy bận
Khóc đã đời xong, mắt ai nấy đều sưng húp lên, đoàn làm phim đành phải cho bọn hắn trứng gà để lăn mắt giảm sưng
Có người cảm khái nói: “Bộ phim này mà ra rạp chắc chắn sẽ máu chảy thành sông nha.”

Người bên cạnh nạt một tiếng: “Ngươi có biết dùng thành ngữ không vậy, đó gọi là lệ chảy thành sông!”

Quay phim xong, Lâm Uyên chuẩn bị về nhà mới phát hiện Nam Cực tò tò đi theo phía sau mình
Lâm Uyên sợ hết hồn: “Ngươi đi theo ta làm gì?”

Dựa theo nội dung của Hachiko thì đây không phải là dấu hiệu tốt lành gì
Nam Cực ngoan ngoãn ngoắc đuôi
Lâm Uyên bất đắc dĩ, đành nói với đoàn làm phim một tiếng rồi mang Nam Cực về nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sáng mai hắn đi sớm đưa Nam Cực đến trường quay vậy
Cứ thế, Lâm Uyên và Nam Cực cùng về nhà
Lúc này Lâm Dao đã tan học, nàng đang ở nhà làm bài tập
Lâm Uyên cảm thấy em gái học tập chăm chỉ còn hơn cả mình hồi trước
Nhưng vừa nhìn thấy Nam Cực trở lại, Lâm Dao lập tức bỏ bút xuống, chạy ra mở cửa
“Nam Cực!”

“Gâu gâu gâu!”

Nam Cực nhào vào lòng nàng như một con chó…

À ừm, nó đúng là một con chó
Lâm Uyên thấy Lâm Dao vuốt ve Nam Cực, không nhịn được nói: “Mỗi lần ta về nhà sao không thấy ngươi nghênh đón ta?”

“Ngươi có dễ thương như Nam Cực đâu.”

“Ta mua lòng đỏ trứng gà sốt bơ cho ngươi mà.”

“Nói như thể ngươi không có giành ăn với ta vậy đó.”

“Ta còn mua rau câu vị ô mai cho ngươi.”

“Ta thích vị táo, ngươi mới thích vị ô mai!”

“Ta còn mua tài liệu học tập cho ngươi.”

“…Điểm này thì đúng là đáng cảm kích.” Lâm Dao suy nghĩ một chút rồi bất đắc dĩ lấy trong túi áo ra một bịch kẹo: “Bạn học cho ta kẹo mừng nè.”

“Bạn học của ngươi kết hôn rồi?”

Vẻ mặt Lâm Dao có hơi mất mát
“Không, kẹo mừng nàng thi được hạng nhất khối.”

Lâm Uyên bất ngờ: “Không phải hạng nhất vẫn luôn là ngươi sao?”

Lâm Dao là học bá thật sự, lúc nào thi trong trường nàng cũng đứng nhất khối, đây là lần đầu tiên Lâm Uyên thấy Lâm Dao đứng hạng nhì
Lâm Dao không nói gì
Lâm Uyên cảm khái nói: “Ta còn chưa bao giờ đứng hạng nhì đâu, lúc nào cũng đứng nhất, mọi người còn cảm thấy ta thật nhàm chán.”

“Ta cũng là số một nha!” Lâm Dao trợn mắt nhìn Lâm Uyên, ông anh xấu xa này cứ thích châm chọc nàng
“Chỉ cần ta muốn thì đều có thể đứng hạng nhất!”

“Vậy sao lần này ngươi hạng nhì?”

“Là ta cố ý nhường nàng.”

Nói tới đây, Lâm Dao bĩu môi nói: “Lần nào đứng hạng nhì nàng cũng trốn vào một góc để khóc
Nhưng sau khi ta nhường hạng nhì cho nàng thì chính ta cũng không cảm thấy vui vẻ.”

“Đương nhiên là sẽ không vui.” Lâm Uyên cười nói, “Bởi vì ngươi thương hại nàng, mà có lẽ nàng không cần ngươi thương hại, cái nàng muốn là ngươi tôn trọng nàng và dùng toàn lực ứng phó
Nếu để nàng biết sự thật thì chắc còn khó chịu hơn lúc đạt hạng nhì.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.