Lâm Dao lo âu nói: “Vậy ta có nên nói cho nàng biết sự thật hay không?”
Lâm Uyên khẽ lắc đầu: “Lần này đã nhường rồi thì thôi
Lần sau đừng làm như vậy nữa là được.”
Nói tới đây, Lâm Uyên đột nhiên tò mò hỏi: “Cảm giác đứng hạng nhì là như thế nào nhỉ?”
“Ăn kẹo của ngươi đi.” Lâm Dao tức giận nói rồi dẫn Nam Cực vào nhà, trước khi vào nhà nàng mới dừng bước nói một câu
“Lần này không phải ngươi đã đứng hạng nhì rồi đó sao?”
Hả
Lâm Uyên sững sờ
Đúng là như vậy thật, hắn vừa mới giành được hạng nhì còn gì
Hoá ra đây chính là cảm giác đứng thứ nhì
Hình như chả khác gì đứng thứ nhất cả
Vừa nhai kẹo vừa suy nghĩ, Lâm Uyên đột nhiên cảm thấy răng càng lúc càng đau
..
Răng hắn đau thật, đau nhức vô cùng
Lâm Uyên cho rằng chỉ đau một lát rồi thôi, nhưng rất nhanh sau đó đã nhận ra cơn đau càng lúc càng lợi hại, nhất là sau khi hắn ăn mấy viên kẹo
Lâm Uyên hỏi Hệ thống: “Có phải ta bị sâu răng rồi không?”
Hệ thống: “...”
Đoán chừng Hệ thống sẽ chẳng thèm trả lời câu hỏi này, Lâm Uyên đi tìm chị gái Lâm Huyên, nhờ nàng chở mình đi bệnh viện, ai ngờ Lâm Huyên lại đang bận tăng ca không có ở nhà
“Ta đưa ngươi đi.” Lâm Dao lo lắng kéo Lâm Uyên ra ngoài, bắt taxi đi tới bệnh viện
Giờ này bệnh viện còn chưa đóng cửa, bác sĩ kiểm tra một chút rồi cười nói: “Không có gì đáng ngại, răng bị sâu, có muốn nhổ răng không?”
“Dạ muốn!” Lâm Dao nghiêm túc nói
Lâm Uyên hơi sợ hỏi: “Có đau không ạ?”
Lâm Uyên rất sợ đau, đó là vì lúc còn bé thường xuyên bị chích thuốc nên hắn có bóng ma tâm lý với kim tiêm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bác sĩ cười đáp: “Sẽ có thuốc tê.”
Bác sĩ vốn không thường xuyên kiên nhẫn như vậy, nhưng hai anh em trước mặt trông rất hợp nhãn nên hắn không hề thấy tức giận hay bị làm phiền
“Còn phải chích nữa sao?”
Vừa phải nhổ răng vừa phải chích, Lâm Uyên sợ thật rồi
Nếu có thể, hắn nguyện ý đứng hạng nhì mười lần để đổi lại cơn đau này
Lâm Dao lấy điện thoại di động ra, bắt đầu tra tìm thông tin về sâu răng: “Nếu ngươi không nhổ thì sau này sẽ còn đau nữa.”
“Vậy thì nhổ đi.” Lâm Uyên đành chấp nhận mệnh trời
Lúc này trong lòng hắn vô cùng khát vọng nhiệm vụ sớm hoàn thành
Chỉ cần xong nhiệm vụ là hắn sẽ có một thân thể khoẻ mạnh không bệnh tật gì
Hẳn là sẽ không bị sâu răng nữa nhỉ
Tuy Lâm Uyên hiểu được vì sở thích ham ăn đồ ngọt của mình nên mới bị sâu răng, nhưng nếu không được ăn đồ ngọt thì cuộc sống này còn có ý nghĩa gì nữa
“Bắt đầu chích nha.”
Bác sĩ nhìn vẻ mặt sợ hãi của Lâm Uyên, trong lòng cảm thấy không nỡ ra tay
Mà lần cuối cùng hắn cảm thấy không nỡ là lúc khám răng cho một đứa nhỏ sáu tuổi
“Vâng.” Lâm Uyên lấy hết can đảm nói
Lâm Dao đột nhiên lấy điện thoại ra chĩa về phía Lâm Uyên
“Ngươi làm gì đó?”
Lâm Dao nói như thể đây là việc đương nhiên
“Chụp hình lại.”
Lâm Uyên: “...”
Thôi kệ nàng, hắn không còn tâm tình đâu mà quản nàng
Rất nhanh sau đó bác sĩ đã tiêm thuốc tê xong, Lâm Uyên cảm thấy cơn đau trong miệng không còn cảm giác rõ ràng
Bác sĩ lấy ra một đống dụng cụ rồi kẹp răng Lâm Uyên lại
“Ta đếm tới ba sẽ bắt đầu nhổ
Ngươi đừng sợ, không đau đâu, thuốc tê đã ngấm rồi.”
Miệng Lâm Uyên đang há ra nên không thể nói chuyện, chỉ có thể chớp chớp mắt
“Chuẩn bị, một…”
Tay bác sĩ đột nhiên kéo mạnh, Lâm Uyên lập tức cảm giác mình trở nên không còn hoàn chỉnh
Hắn trừng to mắt nhìn bác sĩ với vẻ kinh ngạc
Đã nói là đếm một hai ba cơ mà
Hai ba nữa đâu bác sĩ ơi
Lâm Dao cười đến run người, bàn tay đang quay phim khẽ run
“Nhổ răng thường làm vậy.” Bác sĩ giải thích, “Nói một hai ba là để bệnh nhân thả lỏng cảnh giác, trước khi ta đếm đến ba thì ngươi sẽ không căng thẳng quá mức.”
Lâm Uyên: “...”
Tối hôm đó, video Lâm Uyên đi nhổ răng bị truyền vào nhóm chat khiến Hạ Phồn và Giản Dịch cười nhạo hắn quá chừng
Ngược lại bà chị Lâm Huyên lại an ủi mấy câu: “Tối nay ta mời ngươi ăn kẹo… à không, hình như ngươi không ăn nổi nữa rồi, ta ăn với Dao Dao vậy.”
Lâm Uyên không muốn nói chuyện
Vừa nhổ răng xong, có muốn nói cũng nói không nên lời
..
Tuy đau răng rất khó chịu nhưng qua ngày hôm sau thì Lâm Uyên đã dễ chịu hơn, chỉ là há mồm ra hơi tốn sức, cũng phải ăn kiêng khá nhiều
Vốn hắn định tới quán lẩu của học trưởng Diệu Hoả ăn một bữa ngon lành nhưng bây giờ chỉ có thể dời ngày
Theo lời dặn của vị bác sĩ không đếm đủ một hai ba kia, hai ngày kế tiếp Lâm Uyên chỉ có thể ăn cháo
“Sư phụ, người làm sao thế?”
Lý Lệ Chất chạy đến học tập soạn nhạc, phát hiện Lâm Uyên đang dùng tay che má
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên phất tay nói: “Hôm qua mới nhổ răng, hôm nay không dạy được.”
“Vậy ạ
Vậy sư phụ nghỉ ngơi đi nha.”
Nàng lo lắng nhìn Lâm Uyên, sau đó quay đầu chạy tới phòng ăn của cấp lãnh đạo, nhờ cậy đầu bếp riêng của chủ tịch làm cho Lâm Uyên một tô mì
Đến giờ cơm nàng vui vẻ chạy tới gọi Lâm Uyên đến ăn, trên mặt viết đầy mấy chữ “sư phụ, ta rất có hiếu nha”
Ai ngờ Lâm Uyên vừa đi vào phòng ăn đã nhận được một cú điện thoại
Hoá ra Tôn Diệu Hoả biết hắn vừa nhổ răng nên lái xe tới đưa cho hắn một bát cháo
Vì vậy giờ khắc này, Lâm Uyên ngồi trên bàn ăn, bên trái là Tôn Diệu Hoả bưng bát cháo, bên phải là Lý Lệ Chất bưng tô mì
Trong bát cháo không biết bỏ nguyên liệu gì mà vừa nhìn đã khiến người ta chảy nước miếng
Mà trong tô mì lại giống hệt như ảnh quảng cáo trên tivi, ngay cả hải sâm cũng có
“Học đệ…”
“Sư phụ…”
Nhìn hai người đang giương mắt ngó mình, Lâm Uyên quyết định, ăn tất
Đương nhiên không phải là vì Lâm Uyên không muốn phụ lòng hai người, mà đơn giản là vì hắn tham ăn, muốn ăn cả hai phần
=
=
Giống như lời đám cư dân mạng trêu chọc: trẻ con mới phải lựa chọn, vị trí hạng nhất và hạng nhì bảng xếp hạng ta đều muốn
Lâm Uyên ăn đến mức bụng tròn vo nhưng hắn cảm thấy rất hài lòng
Tôn Diệu Hoả hỏi: “Học đệ, ngươi thích ăn món này như vậy, mai ta lại mang cháo tới cho ngươi ăn nhé?”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]