Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 433: Hoa Hồng Trắng




Lý Lệ Chất nhìn về phía Tôn Diệu Hoả với vẻ không vui: “Sư phụ ăn ở phòng ăn được rồi, đầu bếp này chỉ nấu cho cha ta và các lãnh đạo ăn thôi, tay nghề của hắn rất lợi hại.”

Ta đang bày tỏ lòng hiếu thảo với sư phụ, Tôn Diệu Hoả ngươi cũng chạy tới đây để thể hiện hiếu tâm hả
Lời đồn đại trong công ty quả nhiên không sai, Tôn Diệu Hoả liếm cẩu sư phụ đến mức được phong thần rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Diệu Hoả đương nhiên biết tiểu công chúa Tinh Mang, với tính cách của hắn thì lúc này đã bắt đầu liếm cẩu nàng, nhưng bây giờ không giống, hắn cãi lại:

“Đầu bếp của ta từng nấu ăn cho đại nhân vật ở Trung châu, rất nổi tiếng trong giới ẩm thực.”

Lý Lệ Chất bất mãn nói: “Ngươi đưa đồ ăn tới đây đã không còn tươi rồi.”

Tôn Diệu Hoả chỉ vào ca giữ nhiệt: “Đây là ca giữ nhiệt công nghệ mới của Sở châu, bên trong có điện làm ấm, đi trên đường vẫn liên tục ninh cháo, lúc đem tới đây là lúc cháo được ninh nhừ hoàn mỹ nhất!”

Tôn Diệu Hoả sao có thể không chú ý tới tiểu tiết này
Lý Lệ Chất: “...”

Lâm Uyên rốt cuộc không nhịn được mà lên tiếng: “Học trưởng không cần khổ cực như vậy, mấy ngày tới ta ăn ở phòng ăn công ty là được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi hết đau răng ta sẽ tới tiệm của ngươi ăn, ngoài ra ngày mai ngươi nhớ đến công ty một chuyến, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”

“Được, vậy ta đi trước, học đệ nghỉ ngơi đi.”

Lâm Uyên đã nói như vậy, Tôn Diệu Hoả sẽ không khăng khăng đòi đem cháo nữa
Hắn cũng sợ phải tranh cãi tiếp với tiểu công chúa của Tinh Mang, lỡ như nàng nổi tính đại tiểu thư lên thì hắn chịu không nổi đâu
..
Sau khi Tôn Diệu Hoả rời đi, Lâm Uyên ngồi ở phòng ăn nghỉ ngơi một lát
Chủ yếu là vì ban nãy ăn nhiều quá nên hắn no bụng đi không nổi
Lý Lệ Chất ngồi bên cạnh dè dặt hỏi: “Sư phụ, khi nào ta mới được xuất sư?”

“Muốn xuất sư đến vậy à?” Lâm Uyên nhìn Lý Lệ Chất, tuy rằng thiên phú của nàng rất bình thường nhưng được hắn dạy dỗ trong thời gian dài, năng lực soạn nhạc cũng đã gần đạt tới tiêu chuẩn xuất sư
“Không có, ta còn muốn vĩnh viễn không xuất sư đây.”

Lý Lệ Chất hô lên theo bản năng, ngay sau đó mới nhận ra lời này không ổn, nàng đỏ ửng mặt, hốt hoảng xua tay nói: “Không phải, không phải, ý của ta là ta không gấp đâu…”

Lâm Uyên nghiêm túc nói: “Học soạn nhạc phải chịu đựng được sự nhàm chán.”

Lý Lệ Chất lập tức gật đầu: “Vâng.”

“Nói to lên!”

“Vâng
!”

“Ngươi chịu được nhàm chán không?”

“Chịu được!”

“Còn có vấn đề gì không?”

“Không ạ!”

Lâm Uyên đã quen nghiêm khắc với nàng, Lý Lệ Chất cũng quen bị quản nghiêm nên trả lời như lính trong quân đội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vậy thì tốt, đỡ ta đứng dậy.”

“Ớ?”

“Ăn no quá đi không nổi.”

“...”

Được Lý Lệ Chất nâng dậy, Lâm Uyên trở về phòng làm việc tầng chín, nằm trên ghế sô pha nghỉ ngơi một lát, trong đầu lại suy nghĩ vài chuyện
Năm nay còn lại ba tháng
Tháng 12 nhất định phải ra mắt bài hát mới để tham gia Cuộc Chiến Chư Thần
Lâm Uyên không thể bỏ qua, huống chi hắn còn có nhiệm vụ phải hoàn thành
Đào tạo Tôn Diệu Hoả và Giang Quỳ thành tuyến một
Bây giờ Tôn Diệu Hoả đã nổi tiếng lên rồi, Mười Năm và Ngày Này Năm Sau mang lại nhiệt độ cực cao, mà trình độ hát Tề ngữ của hắn cũng được giới ca nhạc công nhận
Nhưng cơ sở của Tôn Diệu Hoả vẫn kém hơn Giang Quỳ
Cho nên bây giờ Tôn Diệu Hoả còn thiếu một ca khúc để bước chân vào cánh cửa ca sĩ tuyến một
Tuy không như ca vương cần có giải thưởng chuyên môn để công nhận, nhưng trong hiệp hội văn nghệ cũng có tiêu chuẩn nhất định dành cho ca sĩ tuyến một
Tiêu chuẩn này căn cứ vào danh tiếng của ca sĩ, vào sức ảnh hưởng của ca khúc và giá trị lợi nhuận mà nó mang lại để tổng kết
Công thức cụ thể thì Lâm Uyên không hiểu lắm, cũng không cần hiểu, sẽ có người nhắc nhở hắn
Mà người đó chính là Ngô Dũng
Theo cách nói của Ngô Dũng thì Tôn Diệu Hoả còn kém một ca khúc giành được hạng nhất để đi tới con đường ca sĩ tuyến một
Cho nên Lâm Uyên quyết định tháng 10 sẽ viết thêm một ca khúc cho Tôn Diệu Hoả
Cụ thể là ca khúc nào thì hắn đã nghĩ xong
Việc Mười Năm một khúc hai lời đạt được thành công đã mang lại linh cảm cho Lâm Uyên, đương nhiên chuyện này cũng có liên quan đến việc Tôn Diệu Hoả giỏi Tề ngữ ——

Đừng quên Tôn Diệu Hoả đã từng hát Hoa Hồng Đỏ
Đã có Hoa Hồng Đỏ thì cớ gì không phát hành thêm một khúc Hoa Hồng Trắng
Đây là quang minh chính đại lười biếng nha
Không cần soạn nhạc, chỉ cần sửa đổi ca từ một chút, sửa đổi phong cách một chút, thế là có ngay bài hát mới
Đúng vậy, Lâm Uyên dự định để Tôn Diệu Hoả phát hành Hoa Hồng Trắng trong tháng 10, thế nên mới bảo Tôn Diệu Hoả ngày mai đến tìm mình
Nếu mọi người thích nghiên cứu ca từ như vậy, ta đem Hoa Hồng Trắng ra cho mọi người nghiên cứu
Trên mạng có rất nhiều diễn đàn thảo luận về ca từ của hai bài hát Mười Năm và Ngày Này Năm Sau, khi rảnh rỗi Lâm Uyên cũng sẽ lên mạng xem
Vẫn là câu nói cũ, thú vui của việc phân tích tác phẩm chính là người trong cuộc không nói ra tâm ý thật của mình
Cho nên Lâm Uyên cũng không có ý định phá hỏng niềm vui của mọi người
Hơn nữa việc một khúc hai từ thành công cũng cho Lâm Uyên thấy một sự thật: nếu giai điệu của ca khúc đủ hay thì mọi người sẽ nhiệt tình thảo luận về ca từ
Những ca từ kinh điển sẽ được nhớ kỹ, thậm chí có một số ca từ kinh điển còn khắc sâu trong trí nhớ công chúng hơn cả bản thân ca khúc
Chẳng hạn như câu “Thứ vĩnh viễn không có được luôn làm xao động tâm can, người được yêu lại quá hững hờ”
Đây là câu hát được mọi người yêu thích nhất trong bản Hoa Hồng Đỏ
Thậm chí có rất nhiều người không hứng thú với Hoa Hồng Đỏ nhưng cũng cực kỳ yêu thích câu này
Lâm Uyên vừa chơi đùa một khúc hai từ xong, bây giờ lại tung bản phối Hoa Hồng Trắng, phối hợp với ca từ kinh điển của nó sẽ là thiên thời, địa lợi, nhân hoà
Nên biết ca từ trong Hoa Hồng Trắng và Hoa Hồng Đỏ đều được lấy trong cùng một quyển tiểu thuyết
Đó là tác phẩm của Trương Ái Linh tên là Hoa Hồng Đỏ Và Hoa Hồng Trắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.