Diệp Hồng Ngư thấp giọng nói: “Bởi vì nếu trong quá trình xem phim mà để lộ rõ ràng cảm xúc của mình thì sẽ bị bên nhà làm phim nhìn ra chúng ta thích bộ phim đó, từ đó ép giá hợp đồng
Cho nên có bao nhiêu tâm tình cũng phải giấu kín vào, như vậy bọn hắn mới không nhìn ra suy nghĩ của chúng ta, lúc ký hợp đồng quyền chủ động vẫn do chúng ta nắm giữ.”
“Thì ra là thế.” Dương An gật đầu
“Hồng Ngư tỷ yên tâm, ta nhất định sẽ khắc chế tâm tình, dù bộ phim hay hoặc dở ta cũng sẽ không để người khác nhìn ra cảm xúc của mình.”
Diệp Hồng Ngư không nói nhiều nữa
Lúc này màn hình đã tối đen, không chiếu bất kỳ quảng cáo nào, lão Chu nhắc nhở mọi người bộ phim bắt đầu chiếu sau đó nhanh chóng trở về chỗ ngồi
Mà vị trí ngồi của lão Chu là ở hàng thứ chín, từ nơi này có thể quan sát được phản ứng của rất nhiều người
Đèn trong phòng tắt hết, tiếng nhạc du dương trầm bổng vang lên, trên màn hình màu đen có từng con chữ xuất hiện, đó là tên của các nhân viên công tác sau màn
Nhưng giới điện ảnh cũng không quá quan tâm tới điều này, thứ khiến bọn hắn chú ý là tên của Trương Tú Minh
Trương Tú Minh là Ảnh Đế
Mà cái tên còn bắt mắt hơn tên Trương Tú Minh là tên của biên kịch được viết rất lớn:
“Tiện Ngư”
Danh tự này đã trở nên quen thuộc trong giới điện ảnh
Nhạc giao hưởng đột nhiên dừng lại
Cùng lúc đó, giọng nói của một đứa nhỏ lộ vẻ non nớt vang lên: “Hachiko rất thần bí, không biết nó từ đâu đến, có lẽ là từ một trạm thu nhận vật nuôi, có lẽ là nhặt được nó trên xe hoặc tại sân bay, cũng có lẽ nó đến từ một thành phố nhỏ không biết tên…”
Bóng tối dần dần biến mất, trên màn ảnh là một đứa nhỏ xinh xắn đang đứng trên bục giảng kể chuyện, mà trên tấm bảng đen sau lưng bé là dòng chữ: “Hachiko.”
Cảnh quay thay đổi
Một chiếc xe tải màu xanh lam xuất hiện trên đường quốc lộ, trên xe có rất nhiều lồng, trên tầng cao nhất là một cái lồng tre, bên trong có một con chó nhỏ với ánh mắt tinh khiết ngây thơ
Giọng của đứa bé rất nghiêm túc: “Sau đêm mưa hôm đó, Hachiko xuất hiện ở trạm xe lửa trong thị trấn nơi ông ngoại mình sinh sống
Không ai biết Hachiko từ đâu đến, nhưng chúng ta biết Hachiko sẽ đi đâu…”
Cảnh quay lại thay đổi
Bên trạm xe lửa ướt át vì mưa và dưới ánh đèn mờ tối, chiếc xe đẩy hàng di chuyển quá nhanh, một cái lồng tre nhỏ không quá chắc chắn lăn xuống đất, miệng lồng vỡ ra thành một lỗ hổng, con chó nhỏ trong lồng chui ra ngoài
Không ai đi trên đường chú ý tới nó
Ánh mắt chó nhỏ lộ vẻ mờ mịt và kinh hoảng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có lẽ hình dung như vậy hơi kỳ quái, vì con người rất khó có thể thông qua ánh mắt của chó để hiểu được nội tâm nó, nhưng không biết tại sao khi mọi người nhìn thấy ánh mắt con chó này thì lại chắc chắn là nó đang cảm thấy kinh hoảng và mờ mịt
Trong nháy mắt, dưới đáy lòng rất nhiều người sinh ra cảm giác yêu thương
Con chó nhỏ chạy lung tung không có mục đích, nó chỉ muốn tránh né đám người
Chợt một bóng người đang lướt qua bỗng dừng lại
Trên màn ảnh xuất hiện một đôi chân
Ống kính quay lên trên, lộ ra một gương mặt nam nhân trưởng thành đẹp trai, người này đang cầm điện thoại di động nói chuyện với ai đó
“Không cần đón ta, ta tự trở về được rồi… Ta cũng nhớ ngươi.”
Mọi người đều nhận ra đó là Trương Tú Minh
Trong phim, Trương Tú Minh trở thành nhân vật khác, sẽ không ai cảm thấy hắn chỉ là Trương Tú Minh
Đây là tài năng của một vị Ảnh Đế, có thể khiến người xem quên mất thực tế
Nam nhân cúp điện thoại, một người một chó cứ thế nhìn nhau
“Quả nhiên là phim tình cảm.” Diệp Hồng Ngư khẽ nhíu mày nói, “Từ phối nhạc đến cảnh quay đều có chung một bầu không khí.”
“Không khí gì?” Dương An ngồi bên cạnh nhẹ giọng hỏi
Diệp Hồng Ngư cười một tiếng: “Không khí tình cảm
Nếu ta dự đoán không sai, bộ phim này sẽ bắt đầu dùng tình cảm lay động người xem, biên kịch và đạo diễn sẽ dùng tất cả vốn liếng để lấy nước mắt của ngươi đó.”
Thường ngày Diệp Hồng Ngư sẽ không nói chuyện khi xem phim, nhưng cân nhắc tới Dương An là người mới đang được bồi dưỡng nên mới giải thích: “Nếu cuối cùng ngươi bị bộ phim làm cho cảm động thì nó đã thành công.”
Dương An tự tin nói: “Ta khó khóc lắm.”
Diệp Hồng Ngư từ chối cho ý kiến
Nếu nói về việc khó khóc thì nàng là người được huấn luyện chuyên nghiệp
Cho dù bộ phim điện ảnh đó có cảm động cỡ nào thì nàng vẫn có thể trưng ra một bộ mặt sắt
Trừ phi…
Trong lúc hai người đang trò chuyện, bộ phim vẫn tiếp tục kể chuyện một cách ôn hoà
Trương Tú Minh đưa chú chó nhỏ đến chỗ bảo vệ trạm xe, nhưng lại bị bảo vệ từ chối
“Xin lỗi, ta bị dị ứng với lông chó, ngươi có thể mang nó về trước không
Nếu chủ của nó tìm tới ta sẽ thông báo cho thầy giáo An ngay.”
Hoá ra Trương Tú Minh đóng vai thầy giáo An
Thầy giáo An không đành lòng bỏ chó nhỏ lại, bèn mang nó về nhà khiến cho vợ hắn bất mãn
Mà trong quá trình này, dù là sự đáng yêu của Hachiko hay tình cảm vợ chồng của thầy giáo An cùng vợ đều khiến cho người xem cảm thấy ấm áp
Có thể thấy được đây là một đôi vợ chồng son
Nữ chủ nhân tuy không thích chó nhưng vẫn ngầm cho phép thầy giáo An tạm thời để chó nhỏ ở nhà, đợi chủ của nó đến nhận về
Nhưng nữ chủ nhân cũng có yêu cầu, nàng không cho phép chó nhỏ chạy vào nhà
Thầy giáo An bất đắc dĩ cũng chỉ có thể nuôi chó nhỏ ở ngoài sân
Lúc này có người xem chú ý thấy ngoài sân nhà thầy giáo An đã có sẵn một chuồng chó bị bỏ hoang
Vì sao lại có chuồng chó
Thân là đại biểu giới điện ảnh, bọn họ đương nhiên biết rõ đây là một manh mối trong phim
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thầy giáo An bận rộn sửa sang lại chuồng chó thật lâu, mồ hôi đầm đìa
Sau khi hoàn thành, hắn đặt chó nhỏ vào trong chuồng rồi đi vào nhà
Vừa xoay người đi, thầy giáo An bỗng nghe được tiếng chó nhỏ sủa khe khẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn dừng bước, quay đầu nhìn chó nhỏ, phát hiện ánh mắt nó có vẻ tủi thân
Tủi thân?