Người xem lại một lần nữa bị biểu tình của chó nhỏ làm cho cảm động, trái tim như muốn tan ra, chỉ hận không thể lập tức ôm nó vào trong ngực để an ủi
Bọn họ không cách nào tưởng tượng được mình lại nhìn thấy tâm tình này trong mắt một con chó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh quay ngoài trạm xe lửa, trong mắt chó nhỏ tràn đầy sợ hãi và mờ mịt, khi đó mọi người cho là do cách xử lý ống kính của đạo diễn và góc độ ánh sáng tạo ra trùng hợp này, nhưng bây giờ dáng vẻ tủi thân của chó nhỏ đã nói rõ đây không phải là trùng hợp
Gia hoả này thật sự đang tủi thân nha
Có hai vị đại biểu giới điện ảnh nhẹ giọng trao đổi với nhau: “Ta vừa xem được một con chó biết diễn, năng lực diễn xuất của nó còn tốt hơn một số diễn viên trẻ bây giờ!”
“Con chó này tìm ở đâu ra vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cũng muốn nuôi một con như thế.”
“Con chó này vừa nhìn đã thu hoạch được hảo cảm của người xem.”
“Chó vốn không biết diễn, có lẽ nó đang biểu hiện ra tình cảm thật.”
“Làm sao bây giờ, đáng yêu quá chừng!”
“Ta rất thích con chó này.”
Ngồi ở hàng thứ chín, khoé môi Dịch Thành Công nhẹ nhàng cong lên
Đúng như hắn dự liệu, các đại biểu giới điện ảnh rất nhanh đã yêu thích Hachiko
Chỉ là đám người này tuyệt đối không ngờ được, con chó nhỏ diễn tốt như vậy đều là công lao của Tiện Ngư
Nếu không phải tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều tận mắt chứng kiến thì Dịch Thành Công rất khó tưởng tượng có người sẽ dạy được chó phối hợp biểu diễn với người
“Xin lỗi, tối nay phải uỷ khuất ngươi rồi, hy vọng ngày mai chủ của ngươi sẽ đến đón.” Thầy giáo An cười khổ nói, sau đó xoay người đi vào trong nhà
Ống kính đột nhiên biến thành ba màu trắng, đen và xám
Đây là thị giác của loài chó
Nó nằm trong chuồng chó và nhìn ra bên ngoài
Mảnh sân trống rỗng, chỉ có bầu trời đêm sáng rực rỡ trên cao, trong bóng tối có tiếng côn trùng kêu rả rích
Giờ khắc này, trong đáy lòng người xem đều dâng lên cảm giác thương tiếc cho chú chó nhỏ và bất mãn đối với vẻ lạnh lùng của nữ chủ nhân
Đêm hôm đó, thầy giáo An đang ôm vợ nằm ngủ trong nhà, ngoài cửa sổ đột nhiên có tia chớp loé lên, sau đó tiếng sấm rền vang, và rồi từng giọt mưa tí tách rơi xuống
Thầy giáo An thức tỉnh nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó hắn nhẹ nhàng đứng dậy, rón rén rời khỏi phòng ngủ, đến áo khoác cũng không kịp mặc đã đi ra ngoài sân
Trong chuồng chó, chú chó nhỏ vẫn chưa hề ngủ, nó bắt đầu sủa lên mấy tiếng
“Đừng sợ, đừng sợ…”
Thầy giáo An vươn tay ra tìm ô nhưng không thấy, rốt cuộc chỉ có thể mặc kệ màn mưa mà xông về phía chuồng chó, bế chú chó nhỏ lên
Mưa càng lúc càng lớn
Thầy giáo An dùng thân thể mình che mưa cho chó nhỏ, ôm nó đi vào thư phòng, sau đó lấy ra một cái mền để quấn nó lại
“Chắc là sẽ hơi lạnh.” Hắn mỉm cười nói với chó nhỏ, nhưng ngay sau đó chính hắn lại hắt hơi một cái
Chú chó nhỏ liếm mu bàn tay thầy giáo An, khẽ rên lên ăng ẳng như đang an ủi hắn một cách vụng về
Trước màn ảnh, các đại biểu nhìn thấy cảnh này đều phải xuýt xoa:
“Thầy giáo An thật là hiền lành.”
“Con chó này đáng yêu quá.”
“Thầy giáo An cẩn thận đừng để bị cảm nha.”
“Hắn biến thư phòng của mình thành ổ chó rồi
Lòng bao dung hắn dành cho vợ là một kiểu tôn trọng, đúng là một người đàn ông tốt.”
Mị lực nhân cách của thầy giáo An đã từ từ được thể hiện rõ trong nội dung cốt truyện, hắn là một người đàn ông tao nhã, lịch sự lại hiền lành và chững chạc
Chú chó nhỏ trải qua một đêm ấm áp trong thư phòng
Hơn bảy giờ sáng, vợ hắn thức dậy, phát hiện chồng mình đang đeo kính ngồi trên ghế sô pha ngoài phòng khách đọc sách
“Sao hôm nay ngươi dậy sớm thế?”
“Ừ.”
“Tối qua hình như có mưa.”
“Hắt xì!”
“Ngươi bị cảm?”
An phu nhân nghi hoặc đi tới cửa sổ nhìn ra ngoài sân, thấy chú chó nhỏ đang ngoan ngoãn nằm trong chuồng chó vẫy đuôi với mình
Hoá ra thầy giáo An cố ý dậy sớm là để đưa chó nhỏ về chuồng chó trước khi vợ mình phát hiện
Vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh nên người vợ không nhìn ra chút sơ hở nào
Nhìn chằm chằm mặt sân ướt nhẹp vì cơn mưa lớn, lại nhìn chú chó nhỏ, cuối cùng An phu nhân khẽ cắn môi nói: “Uống thuốc cảm đi.”
“Ta uống rồi.”
“Hôm nay sẽ đưa nó đi?”
“Ừ.”
“Tốt nhất là vậy.”
Nàng vẫn không muốn giữ chó nhỏ lại
Thầy giáo An chỉ có thể đi ra ngoài tìm chủ nhân cho chú chó
Sáng hôm đó hắn đi dán tờ rơi khắp đầu đường cuối ngõ, buổi chiều đến trạm thu nhận vật nuôi dò la tin tức, thậm chí còn liên lạc với một người bạn có nuôi thú cưng để hỏi xem đối phương có muốn nuôi thêm một con chó nhỏ không…
Mấy ngày liên tiếp đều không có thu hoạch gì
Thầy giáo An mỗi ngày đều thừa dịp vợ ngủ để đưa chó nhỏ vào thư phòng, rồi sáng sớm hôm sau lại đưa nó trở về chuồng chó
Khi con gái thầy giáo An đến thăm cha mẹ, nhìn thấy chó nhỏ dễ thương lập tức bị hấp dẫn, nàng vui vẻ nói:
“Con thích nó
Nó tên là gì?”
An phu nhân liếc nhìn chồng: “Nó tên là ‘ngày mai sẽ đem đi’.”
Thầy giáo An hiền lành bật cười
Cô con gái không chú ý tới lời châm chọc của mẹ, nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Gọi nó là Hachiko nha?”
(Chú thích: Hachi trong tiếng Nhật nghĩa là “số 8”, dịch sang tiếng Trung là Tiểu Bát.)
Nụ cười của thầy giáo An hơi đọng lại
An phu nhân đang bưng tách cà phê lên uống cũng dừng tay, nàng nhìn về phía chuồng chó cũ kỹ mới được sửa sang lại ngoài sân
“Tám năm rồi.” Cô con gái đột nhiên nhỏ giọng nói, “Cách ngày Tiểu Hắc mất vừa đúng tám năm
Có lẽ nó chính là Tiểu Hắc chuyển thế và đến tìm chúng ta, chúng ta hãy nuôi nó nhé…”
An phu nhân trầm lặng không nói
Thầy giáo An đột nhiên cười nói: “Vậy thì gọi nó là Hachiko đi, bà xã thấy thế nào?”
“Tuỳ các ngươi, dù sao nó cũng không ở đây lâu.”
An phu nhân mặc kệ ly cà phê còn đang bốc khói, chật vật quay trở về phòng, nằm phịch xuống giường giấu mặt vào trong gối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lát sau, nàng ngồi dậy mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một tấm ảnh.