Lâm Uyên cũng rất hài lòng với doanh thu hiện tại
Tuy hắn không hiểu rõ về thị trường điện ảnh nhưng cũng biết được phim tình cảm rất ít khi thu hoạch được thành công ngoài rạp
Trong dự tính ban đầu của Lâm Uyên, bộ phim này chỉ cần đạt chuẩn như Andhadhun là đã không tệ rồi
Kết quả không ai ngờ tới, doanh thu của nó còn vượt qua cả Andhadhun
Đây là niềm vui bất ngờ đối với Lâm Uyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiếp theo nên thu âm bài hát mới cho tháng 12 rồi.”
Tuy vẫn chú ý tới doanh thu của Hachiko nhưng Lâm Uyên cũng không quên Cuộc Chiến Chư Thần tháng 12
Hắn liên lạc với Giang Quỳ để chuẩn bị cho việc thu âm ca khúc
Giang Quỳ vừa nhận được tin tức lập tức chạy tới phòng thu âm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiện Ngư lão sư…”
“Bài hát mới đây, ngươi làm quen đi.” Lâm Uyên đưa cho nàng nhạc phổ Đãn Nguyện Nhân Trường Cửu
Vốn hắn định đổi tên bài hát thành Mấy Lúc Có Trăng Thanh, nhưng dạo gần đây suy nghĩ lại, hắn vẫn quyết định sử dụng tên cũ của ca khúc, bởi vì tên mới không biểu đạt tình cảm trực quan và rõ ràng như Đãn Nguyện Nhân Trường Cửu
Nên biết trong bài thơ Thuỷ Điệu Ca Đầu, hai câu thơ “Đãn nguyện nhân trường cửu, thiên lý cộng thiền quyên” được công nhận là thiên cổ danh ngôn
(Dịch nghĩa: Chỉ nguyện đời ta trường cửu, bay ngàn dặm cùng với thuyền quyên.)
“Đãn Nguyện Nhân Trường Cửu?” Giang Quỳ vừa cầm khúc phổ đã thấy được tên bài hát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng thứ khiến nàng phải trợn mắt há hốc mồm chính là ca từ của nó
“Tiện Ngư lão sư, ca từ của bài hát này…”
“Có vấn đề gì sao?”
“Không phải, ta muốn nói là…”
Thực ra văn chương của Giang Quỳ cũng không tệ lắm
Khi nhìn thấy ca từ, trong nháy mắt đầu óc nàng xuất hiện vô số hình dung rất hoa mỹ, nhưng cuối cùng khi thốt ra thành lời nàng lại chỉ có thể phun ra mấy chữ tục tằng:
“Quá trâu bò!”
Lâm Uyên: “...” Lời này cũng không sai nha
“Cứ xem thử đi.” Lâm Uyên nói, “Hôm nay không cần thu âm, ta và ngươi làm quen với bài hát trước đã.”
“Được!”
Giang Quỳ hăng hái đi vào phòng thu âm
Nhân viên ghi âm nhìn nàng một cái, trong mắt lộ vẻ cảm khái như muốn nói ——
Cô bé này thật là có phúc
Bài hát tốt như vậy, ca từ tốt như vậy, nếu để các ca vương ca hậu khác biết thì e là sẽ tranh nhau đến vỡ đầu chảy máu để được hát mất
“Hát thử một lần đi.” Lâm Uyên không để ý tâm tư người bên cạnh, nói với Giang Quỳ
Giang Quỳ gật đầu, bắt đầu tiến hành biểu diễn với thái độ tôn kính
Lâm Uyên không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe
Giai đoạn đầu chỉ để Giang Quỳ quen thuộc với bài hát này, còn các yêu cầu cụ thể thì phải đợi sau khi nàng thuần thục mới bắt đầu đưa ra
Đối với ca sĩ ưu tú thì muốn thuần thục một bài hát chẳng mất bao lâu
Nửa giờ sau, Giang Quỳ đã nắm giữ được nhịp điệu bài hát
Lâm Uyên nói: “Nốt thấp cần phải vận dụng âm mũi cộng hưởng, nốt cao thì hát nhẹ thôi
Vận dụng cộng hưởng âm thanh để gom giọng lại, tạo ra lực xuyên thấu và chất giọng trong hơn…”
“Vâng.” Giang Quỳ lập tức làm theo yêu cầu của Lâm Uyên
Tuy không phải buổi thu âm chính thức nhưng Lâm Uyên thường xuyên cắt ngang khi Giang Quỳ biểu diễn:
“Đây là âm vang của khoang đầu.”
“Khả năng kiểm soát hầu họng không đủ tự nhiên, đừng chỉ nghĩ về kỹ thuật hát, kỹ thuật là phải mượt mà trôi theo dòng cảm xúc.”
“Hát trầm và yếu cũng là một loại năng lực, đừng luyện nữa, ngươi xem thử mình có thể sử dụng được quãng giọng tự nhiên nhất không đã
Thử dùng cách khác để thể hiện cường độ và âm sắc từ C5 đến G5 đi.”
Hát nhẹ nốt cao luôn là kỹ thuật khó thành thạo nhất trong thanh nhạc
Đặng Lệ Quân rất giỏi hát kiểu này, một số fan âm nhạc thích nghe chất giọng dày nặng còn từng cho rằng Đặng Lệ Quân không hát được nốt cao, nhưng kỳ thực đây là một cách xử lý nốt cao vô cùng tinh tế
Trong Đãn Nguyện Nhân Trường Cửu có nốt cao, nốt vừa và cả nốt thấp, đối với ca sĩ chuyên nghiệp thì những nốt này không khó, Lâm Uyên cần Giang Quỳ thể hiện năng lực mạnh hơn, đây cũng là lý do hắn để Giang Quỳ có thời gian tập luyện trước
Giang Quỳ lại biểu diễn theo lời giảng giải của Lâm Uyên, lần này rõ ràng đã có tiến bộ, Lâm Uyên khẽ gật đầu nói: “Ngươi thử lại lần nữa giống như vậy.”
Lâm Uyên làm mẫu cho Giang Quỳ
Trong quá trình ghi âm Lâm Uyên cũng đã làm mẫu cho ca sĩ không ít lần, những người từng hợp tác với hắn đều biết chuyện này
Ngoại trừ sáng tác ca khúc, Lâm Uyên cũng rất có năng lực biểu diễn, chỉ là cuống họng của hắn không thể tiếp nhận cường độ tập luyện và biểu diễn cường độ cao
“m cuối phải nâng lên?”
“Đúng vậy, nhưng chậm rãi một chút.”
Đây là ưu thế của Lâm Uyên, hắn có thể dùng phương thức ca hát để trao đổi với các ca sĩ khác
Cũng như trong giới truyền hình điện ảnh, có một số đạo diễn đã từng làm diễn viên và năng lực diễn xuất tương đối khá nên có thể hiểu được diễn viên hơn những đạo diễn khác, cũng rất giỏi hướng dẫn diễn viên làm theo yêu cầu của mình
Cứ thế, khi Hachiko còn đang công chiếu, Lâm Uyên vẫn luôn ở trong phòng thu âm để luyện bài hát mới với Giang Quỳ
Điều này khiến Giang Quỳ càng thêm tự tin vào Đãn Nguyện Nhân Trường Cửu, hiệu quả biểu diễn càng ngày càng tốt
Mà một trong những nguyên nhân giúp nàng tự tin như vậy là nhờ chất lượng của bài hát
Quá trình luyện tập kéo dài mấy ngày rốt cuộc cũng dừng lại
Lâm Uyên nói: “Ngươi đã nắm giữ được ca khúc, việc tiếp theo cần ngươi luyện hát mỗi ngày, một tuần sau chúng ta chính thức thu âm.”
“Vâng!” Giang Quỳ đáp lại cực kỳ vang dội
Lâm Uyên khẽ gật đầu, đột nhiên hỏi: “Mắt ngươi làm sao thế?”
Mấy ngày trước Giang Quỳ vẫn còn rất tốt, nhưng hôm nay mắt lại đỏ ửng cả ngày, Lâm Uyên lo lắng nàng tập luyện quá sức hoặc gặp áp lực gì đó
“Mắt ta?” Giang Quỳ khựng lại, sau đó vẻ mặt trở nên u oán: “Hôm qua ta gặp Tôn Diệu Hoả, hắn đột nhiên tốt bụng tặng ta một vé xem phim Hachiko, còn nói bộ phim này rất ấm áp và chữa lành, ta nghĩ đây là phim điện ảnh của Tiện Ngư lão sư ngài nên tối qua mới ra rạp xem.”
Lâm Uyên: “...”