Từ khi Hachiko bắt đầu chiếu, Lâm Uyên vẫn thường chú ý tới phản ứng của khán giả, đương nhiên cũng biết việc rất nhiều cư dân mạng lừa gạt nhau đi xem phim, chỉ là hắn không ngờ trước mắt mình lại có ví dụ sống sờ sờ
Hắn chỉ có thể tỏ ra thông cảm với nàng
Ngày hôm sau, Lâm Uyên dậy sớm rửa mặt ăn sáng rồi đến công ty
Gần đến tháng 12, trời bắt đầu chuyển lạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người có thể chất gầy yếu như Lâm Uyên đang cân nhắc xem có nên mặc áo khoác lông không, nhưng mùa đông còn chưa đến, chỉ mới thu về đã mặc áo lông, vậy đến mùa đông thật thì tính sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chả lẽ mặc hai tầng áo lông
Lâm Uyên chỉ có thể mặc thêm một chiếc áo khoác dày và đổi sang quần jean cho ấm
Tuy Lâm Uyên không ăn mặc đến mức khoa trương xanh đỏ tím vàng nhưng tuyệt đối không biết cái gì gọi là “cách phối đồ nghệ thuật”
Điều này có liên quan đến hoàn cảnh gia đình hắn từ khi còn bé
Người biết ăn mặc sẽ cảm thấy khi còn nhỏ Lâm Uyên trông rất nhà quê, không phải vì cách ăn mặc mà là vì điều kiện kinh tế của gia đình
Dù là người có khí chất cỡ nào, mặc đồ cũ lâu năm bạc màu thì cũng sẽ mang lại cảm giác quê mùa
Lâm Uyên không có lựa chọn nào khác, cũng không chú ý tới việc này
Chỉ là gương mặt hắn luôn rất đẹp trai và có khí chất nên đã áp chế phần nào cảm giác quê mùa này, ngược lại còn toát ra một phần thoát tục
Bây giờ không giống như xưa
Lâm Uyên đã kiếm được rất nhiều tiền, quần áo cũng không còn cũ nát như thế nữa nhưng thói quen từ bé đến lớn không hề thay đổi, hắn vẫn có gì mặc nấy, chưa bao giờ cố ý ăn mặc cho đẹp đẽ thời trang
Vốn là như vậy, nhưng khi hắn mặc bộ quần áo này vào rồi chuẩn bị rời khỏi nhà, chị gái Lâm Huyên đột nhiên gọi giật Lâm Uyên lại
“Đứng lại.”
“Sao thế?”
Lâm Uyên buồn bực nhìn chị gái, chuẩn bị lấy điện thoại di động ra chuyển tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chị hắn mỗi khi gọi kiểu này thì đều là vì muốn xin tiền tiêu vặt
Nhưng Lâm Huyên không có vẻ gì là đang cần tiền, nàng nhìn Lâm Uyên từ trên xuống dưới, miệng không ngừng tặc lưỡi:
“Ngươi nên đổi quần áo.”
“Ta thấy mặc như vậy rất tốt mà.” Lâm Uyên không hứng thú với loại chuyện này
Trong nhà chỉ có một mình chị gái Lâm Huyên là chú trọng cách ăn mặc, nàng thường xem tạp chí thời trang, rảnh rỗi lại nghiên cứu quần áo của giới nghệ sĩ và người mẫu, thấy món nào thích sẽ bỏ tiền mua
Lương không đủ mua sắm hả
Dốc túi em trai là được nha
Lâm Huyên bây giờ không còn là cô bé nghèo khổ ăn mì gói cũng phải xoắn xuýt xem có nên bỏ một cái đùi hun khói vào không
Giờ đây em trai nàng công thành danh toại, tiền bạc dễ như trở bàn tay, huống chi tiền lương của nàng cũng không thấp, thậm chí còn cao hơn những người có cùng chức vị ——
Ngân Lam Thư Khố luôn rất rộng rãi với nàng
Nhưng hôm nay Lâm Huyên không vừa lòng, nàng vươn ma trảo về phía em trai: “Đường đường là Tiện Ngư sao có thể ăn mặc tuỳ ý như vậy
Công ty của ngươi không có yêu cầu mặc đồng phục à?”
“Hình như có.”
“Vậy sao ngươi ăn mặc thế này?”
“Hình như không ai nói gì ta.”
Lâm Huyên nghẹn lại trong cổ họng như vừa bị đả kích, lát sau nàng mới hầm hừ nói: “Em trai ta nhất định phải là người chói mắt nhất
Hôm nay chị được nghỉ, chị dẫn ngươi đi mua quần áo!”
“Ta có quần áo rồi mà.”
“Gu ăn mặc của ngươi quá kém.”
Lâm Huyên không cho em trai cơ hội từ chối, trực tiếp lái xe đưa hắn ra ngoài
“Hồi chị mới đi làm, quần áo của ngươi đều là chị mua trên mạng, sau này để chị sắm quần áo cho ngươi.”
“Ồ.”
Lâm Uyên không nói gì nữa
Đừng nhìn quần áo của Lâm Huyên bây giờ cao cấp hơn Lâm Uyên vô số lần mà lầm
Khi nàng mới bắt đầu đi làm, đồ nàng mua cho em trai đều là mấy trăm đồng một món, mà đồ mua cho bản thân mình chỉ có mấy chục đồng
Có khi để mua một chiếc váy vài chục đồng mà nàng phải nhịn ăn cả ngày trời
Quần áo lỡ rách một đường nàng cũng đau lòng tới mấy ngày
Nếu nói về mộc mạc thì Lâm Huyên ngày xưa mới là mộc mạc nhất
Người biết rõ Lâm Huyên đều hiểu được nàng chăm lo và yêu thương em trai em gái đến cỡ nào
Trên thực tế, Lâm Huyên chưa bao giờ che giấu ước mơ được gả cho người giàu có để có tiền giúp đỡ gia đình
Chỉ là ước mơ này đã chết yểu kể từ khi em trai nàng trở thành Tiện Ngư
Bây giờ nàng đã tự mình trở thành “người giàu có”
Đưa Lâm Uyên tới trung tâm thương mại, Lâm Huyên phô bày cách thức mua sắm của người có tiền, đó chính là —— quẹt quẹt quẹt
Điên cuồng quẹt thẻ
Lâm Uyên là móc áo trời sinh
Bất kỳ quần áo nào đắp lên người hắn cũng đều thể hiện được ý định ban đầu của nhà thiết kế
Khi bộ quần áo thứ năm được đóng gói lại, Lâm Uyên rốt cuộc không chịu nổi nữa: “Nhiều lắm rồi chị ơi.”
“Vậy chúng ta qua chỗ khác.”
Lâm Huyên nhìn trung tâm thương mại với vẻ lưu luyến, vẫn còn mấy bộ quần áo rất đẹp chưa kịp mua nha
Nàng đã thấy mấy bộ này trên tạp chí thời trang, khi thấy người mẫu nam mặc nàng đều tưởng tượng tới cảnh em trai mình mặc vào sẽ như thế nào, kỳ thực hành động ngày hôm nay là kế hoạch nàng đã âm thầm dự tính từ lâu: “kế hoạch cải tạo em trai”
Kết quả đã chứng minh, những người mẫu nam kia hạn chế trí tưởng tượng của Lâm Huyên
Nếu ban đầu em trai Lâm Uyên của nàng không làm trong giới âm nhạc mà đi làm người mẫu thì nhà nàng vẫn sẽ phát tài thôi
“Qua chỗ khác là đi đâu?” Lâm Uyên nghi ngờ hỏi lại
“Tiệm làm tóc, ta đã hẹn với thợ cắt tóc rồi.”
Lâm Huyên đắc ý cười rồi đạp chân ga, không cho Lâm Uyên cơ hội từ chối
Hai người đi tới một tiệm làm tóc xa hoa tráng lệ mà người bình thường vừa thấy đã lủi đi mất
“Tiệm này sao?” Lâm Uyên hoài nghi
“Chị là thành viên vip ở đây.”
Lâm Huyên phách lối đi vào trong tiệm, Lâm Uyên bất đắc dĩ đuổi theo, hai người được các nhân viên phục vụ tiếp đãi rất nhiệt tình
Không biết tại sao, Lâm Uyên có thể nhìn thấy bóng dáng của Diệu Hoả học trưởng trên người chị gái
Lúc gội đầu cho Lâm Uyên, mấy cô nhân viên suýt chút nữa đã đánh nhau để tranh gội đầu cho hắn.