Mấy ngày sau, trong công ty bắt đầu lưu truyền một tin đồn:
Công ty chuẩn bị đề cao hợp đồng của Tiện Ngư lên tiêu chuẩn của khúc phụ, sau này phần hoa hồng thu được từ ca khúc đều thuộc về một mình Tiện Ngư
Tin tức này là thật
Đẳng cấp hợp đồng của Lâm Uyên đã tăng lên cấp khúc phụ
“Công ty sẽ không vì ngươi chưa lấy được đánh giá chính thức của âm Nhạc Thịnh Điển mà giả vờ như ngươi chưa có thực lực của khúc phụ.”
Lời này là lão Chu nói với Tiện Ngư
Bao gồm việc gia tăng đẳng cấp hợp đồng cũng do một tay lão Chu làm
Khi lão Chu đưa hợp đồng mới cho Lâm Uyên ký, gương mặt già của hắn đã cười tươi như hoa nở:
“Trong hai năm tiếp theo ngươi nên cân nhắc tới việc giành được chứng nhận khúc phụ trong âm Nhạc Thịnh Điển.”
Giờ khắc này, lão Chu không khỏi hồi tưởng lại ngày đầu tiên mình đưa Tiện Ngư tới bộ soạn nhạc
Lúc đó thiếu niên còn rất ngây ngô, tay ôm mấy quyển sách soạn nhạc nhập môn, dùng tư thái bình tĩnh nhất khiến bộ soạn nhạc kinh hỉ hết lần này tới lần khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cho dù là lúc đó, lão Chu cũng chưa từng có hy vọng xa vời một ngày kia hài tử ngây thơ này sẽ dùng vài năm ngắn ngủi để có được thực lực của khúc phụ
“Vâng.” Cách nói chuyện của Lâm Uyên xưa nay vẫn vậy, lời ít ý nhiều
“Ngoài ra…” Thấy Lâm Uyên đặt bút ký tên vào hợp đồng, lão Chu lại nói, “Quá trình chuẩn bị cho Cuộc Đời Của Pi mất rất nhiều thời gian, tạm thời vẫn chưa quay được.”
“Năm nay không kịp?”
“Ít nhất nửa đầu năm sau cũng chưa được.”
Lâm Uyên gật đầu, xem ra vẫn phải quay một bộ phim khác trong thời gian chờ đợi
“Đúng rồi.” Trước khi rời đi, lão Chu đột nhiên dừng bước, không nhịn được hỏi một câu, “Hình như ngươi không thích người Sở tỉnh?”
Lâm Uyên ngơ ngác hỏi: “Sao lại nói vậy?”
Lão Chu cười ha hả: “Bởi vì ngươi bắt nạt đám người Sở tỉnh thật là thảm, nghiền ép về âm nhạc thì thôi đi, ngay cả người viết lời nhạc Nghê Hồng Vũ đến từ Sở tỉnh cũng bị ngươi nghiền ép một lần.”
Lâm Uyên ngạc nhiên
Nghĩ lại thì hình như Ảnh Tử cũng từng làm thế
Nói ra chắc ngươi không tin… là do bọn hắn động thủ trước mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời lão Chu quả thật đã nói trúng tim đen của đám người Sở tỉnh
Giới âm nhạc Sở tỉnh thật lòng cảm thấy Tiện Ngư đang cố ý bắt nạt mình
Hồi đầu năm Tiện Ngư dùng một bản nhạc dương cầm kinh điển để đả kích người Sở tỉnh còn chưa đủ, đến cuối năm lại mượn Cuộc Chiến Chư Thần để tung ra một bài thiên cổ thi từ, đả kích người viết lời nhạc nổi tiếng nhất Sở tỉnh là Nghê Hồng Vũ, xem như là hai lần nghiền ép liên tiếp
“Thù này không kết không được mà.”
“Ta hoài nghi do đám truyền thông Sở tỉnh chúng ta đã đắc tội Tiện Ngư, lúc đó bọn hắn muốn giẫm lên Tiện Ngư để giương cờ cho nên bị Tiện Ngư ghi hận trong lòng, vả mặt một lần còn chưa đủ, ráng vả thêm lần nữa
Mà cũng do Nghê Hồng Vũ đánh giá năng lực của Tiện Ngư trên Báo văn nghệ làm chi, nàng có tư cách đánh giá chắc?”
“Đám truyền thông kia mau đi xin lỗi Tiện Ngư, chọn ai làm bia ngắm không được, sao lại cứ chọn Tiện Ngư!”
“Lúc đó ta đã mắng bọn hắn không ít, nhưng việc đã đến nước này, bây giờ Tiện Ngư đang cố ý nhằm vào chúng ta rồi!”
“Mịa nó, sau này ta thấy hắn thì đi đường vòng.”
“Các ngươi nói xem sao người này lại yêu nghiệt như vậy, viết nhạc lợi hại thì thôi đi, viết lời cũng biến thái như vậy, có còn chừa đường sống cho người ta hay không!”
“Sao hắn không phải người Sở tỉnh nhỉ?”
“Các ngươi quá lệch lạc rồi, sao cứ phải để ý tới phân tranh khu vực làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại Lam Tinh đang dung hợp dần dần, chúng ta và Tiện Ngư là người một nhà, ‘bay ngàn dặm cùng với thuyền quyên’ đó có hiểu không?”
“Nói thì hay lắm, lúc trước ngươi nhảy nhót phản kích hắn nhiều nhất, sao bây giờ lại thành người một nhà rồi?”
“Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Nguỵ là người một nhà hết nha!”
Về việc này, trên mạng thật ra cũng có lời ra tiếng vào
Không ít người ủng hộ Tiện Ngư nhằm vào Sở tỉnh, nhưng lý do lại khác với kết luận của giới âm nhạc
“Nguyên nhân không phải do truyền thông của Sở tỉnh mà kẻ đầu sỏ chính là giới manga!”
“Đúng vậy, lý do Tiện Ngư nhằm vào người Sở tỉnh chỉ có một, chính là vì bọn hắn từng bắt nạt Ảnh Tử!”
“Tiện Ngư, Sở Cuồng và Ảnh Tử là ba bạn gay thân thiết, đồng tâm hiệp lực
Ảnh Tử bị bắt nạt đương nhiên Tiện Ngư sẽ báo thù, đây chẳng phải là chuyện rất bình thường sao
“Ừ, xem ra lúc trước ta đã hiểu lầm
Ta cho là trong mối quan hệ của ba người, Sở Cuồng và Tiện Ngư có tình cảm thắm thiết nhất, không ngờ cảm tình giữa Tiện Ngư và Ảnh Tử cũng sâu như vậy.”
“Vấn đề là Ảnh Tử không phải đã tự mình báo thù rồi à?”
“Ảnh Tử đúng là đã báo thù, nhưng Tiện Ngư vì hắn mà tức giận không nhịn được cũng chẳng có gì sai.”
“Có lý nha…”
Luận điệu này khiến giới âm nhạc Sở tỉnh hoàn toàn choáng váng
Ớ
Vấn đề là do giới manga
Ngược lại đám người trong giới manga lại không vui, có một tác giả manga đứng ra phản bác: “Không có nha, chúng ta không trêu chọc Tiện Ngư trước, rõ ràng là do giới âm nhạc các ngươi gây sự đầu tiên!”
“Cái rắm á!” Giới âm nhạc bất mãn nói, “Là bọn truyền thông nha!”
Truyền thông Sở tỉnh cũng bắt đầu không vui
Có một công ty truyền thông phun nước bọt nói: “Nhìn xem một đám chó chê mèo lắm lông kìa
Chỉ biết đổ thừa cho người khác, chẳng qua người ta gom thù mới hận cũ lại tính sổ một lượt thôi.”
Sở tỉnh lập tức yên tĩnh
Thù mới hận cũ, lỗi ở tất cả bọn hắn, quan trọng là sau này phải biết rút kinh nghiệm mà hướng thiện với ba bạn gay
..
Sau khi lão Chu rời đi, Lâm Uyên đọc lại toàn bộ hợp đồng một lần, rốt cuộc cảm thấy thư thái yên tâm như đã đi được một nửa đoạn đường thỉnh kinh
Theo quy định của hợp đồng mới, sau này chỉ cần Lâm Uyên hợp tác với ca sĩ dưới mức ca vương ca hậu thì có thể độc hưởng toàn bộ lợi nhuận, công ty và ca sĩ sẽ không được chia phần này
Bao gồm cả ca sĩ tuyến một.