Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 479: Truyện cổ tích




Lâm Uyên có giác ngộ này nên không hề ôm tâm lý may mắn
Lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng của em gái: “Ăn cơm.”

“Ừ.” Lâm Uyên không nghĩ nhiều nữa, đi ra khỏi phòng
Xuống tới phòng ăn, Lâm Uyên kinh ngạc phát hiện hôm nay chị gái và mẹ đồng thời xuống bếp làm một bàn đầy thức ăn ngon
“Sang năm mới rồi sao?”

Không đúng, còn chưa bắt đầu kỳ nghỉ cuối năm mà
Hắn nhớ là còn đến mười mấy ngày nữa
Lâm Dao nói: “Hôm nay chị Huyên được lên chức nên tổ chức tiệc mừng.”

Vừa nói nàng vừa len lén đổi chỗ món ăn, đặt đĩa thịt ở trước mặt mình, chuyển đĩa rau cải xanh đến trước mặt Lâm Uyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nam Cực còn ở bên ngoài nha.” Lâm Uyên thuận miệng nhắc nhở một câu
Lâm Dao gật đầu đứng lên đi ra ngoài cửa, đi được nửa đường mới phát hiện Nam Cực đã vào nhà từ bao giờ, đang ngồi dưới đáy bàn thè lưỡi nhìn nàng bằng ánh mắt thương hại
Nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía bàn ăn, Lâm Uyên đã ngồi vào vị trí trước đó của nàng, trước mặt hắn là một bàn toàn món ăn mặn
Lâm Dao tức giận nói: “Đây là chỗ của ta mà!”

“Trên ghế không có viết tên ngươi.”

Lâm Huyên tháo tạp dề ra, rửa tay rồi ngồi vào bàn với vẻ bất đắc dĩ
“Ngồi đâu cũng vô dụng, hai người các ngươi đều phải ăn rau, dinh dưỡng phải cân bằng có hiểu không?”

“Đúng vậy, không được kén ăn.” Mẹ hắn cũng ngồi vào bàn, gật đầu nói
Lâm Dao hầm hừ ngồi vào chỗ của Lâm Uyên thường ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chờ một chút.”

Lâm Huyên lấy điện thoại di động ra, chụp một tấm hình thức ăn ngon đầy bàn rồi đăng lên mạng xã hội, sau đó cười híp mắt nói:

“Hôm nay ăn mừng ta thăng chức.”

Lâm Uyên tò mò hỏi: “Chị được thăng lên chức gì?”

Ngân Lam Thư Khố đúng là thích dìu dắt người trẻ tuổi, trong Tinh Mang người trẻ tuổi cỡ như Lâm Huyên đều chỉ mới là nhân viên quèn
“Phó tổng biên tập!” Lâm Huyên hớn hở nói
Ở tuổi này của nàng mà làm tới chức phó tổng biên tập là đã rất đáng gờm rồi
Lâm Dao cũng hỏi: “Ngành nào thế?”

Nụ cười của Lâm Huyên hơi cứng lại, ngượng ngùng nói: “Ngành cổ tích.”

“Cổ tích?” Lâm Dao trừng to mắt, hứng thú hỏi: “Là loại cổ tích giống như Ba Chú Heo Con á?”

Ba Chú Heo Con là truyện cổ tích ở Lam Tinh, kể về mẹ heo đơn thân một mình nuôi ba chú heo con và có cuộc sống rất thú vị đáng yêu
Câu chuyện này đã được làm thành hoạt hình và là tuổi thơ của những đứa trẻ thế hệ Lâm Dao
“Ừ.” Lâm Huyên có vẻ không muốn trò chuyện nhiều về đề tài này
Mẹ liếc mắt là nhìn ra tâm tình của nàng: “Ngành này không tốt sao?”

Lâm Huyên khẽ lắc đầu nói: “Không phải là không tốt, mà là ngành này vừa mới được xây dựng trong công ty, rất có tiềm năng
Chỉ là trong công ty có lời đồn đãi không tốt, nói ngành cổ tích của chúng ta là nơi để con ông cháu cha tề tựu.”

Mẹ sửng sốt hỏi: “Ngươi là con ông cháu cha?”

Lâm Huyên bĩu môi nói: “Sao có thể chứ
Chỉ là trong ngành quả thật có vài người có cha mẹ là lãnh đạo cao tầng trong Ngân Lam Thư Khố, chỉ riêng vị trí phó tổng biên tập thôi đã có tới ba người.”

Lâm Uyên vừa ăn thịt vừa thuận miệng hỏi: “Vậy tổng biên tập là ai?”

Lâm Huyên bất đắc dĩ đáp: “Ngành mới xây dựng thôi, còn chưa có tổng biên tập, mọi việc đều do ba phó tổng biên tập thương lượng với nhau
Ta cảm thấy công ty muốn căn cứ vào biểu hiện của ba chúng ta để đưa một người lên làm tổng biên.”

“Chị yêu cố gắng lên!” Lâm Dao vừa hô vừa lén lút thả một cọng rau cho Nam Cực ăn, kết quả bị mẹ phát hiện, gõ tay nàng một cái rõ đau
“E là ta cố không nổi.” Lâm Huyên vừa ăn chân gà vừa buồn rầu nói:

“Không biết công ty nghĩ gì mà lại an bài cho ta làm việc chung với một đám con ông cháu cha
Đám người này ỷ vào quan hệ trong nhà nên đã liên hệ với các tác giả truyện cổ tích tai to mặt lớn trong ngành, nhất là phó tổng biên tập ngồi cạnh ta, nàng ta đã hẹn lấy được bản thảo của Viện Viện lão sư, cũng chính là tác giả của Ba Chú Heo Con…”

Lâm Dao vuốt mu bàn tay
“Thì chị cũng liên lạc đi…”

Lâm Huyên buồn bực vô cùng: “Ta đâu có quen biết tác giả truyện cổ tích nào đâu, công ty có ký hợp đồng với vài người nhưng bọn hắn đều không thèm để ý tới ta, ai bảo ta là phó tổng biên tập duy nhất không phải con ông cháu cha kia chứ?”

“Truyện dài hay truyện ngắn?” Lâm Uyên cũng cho Nam Cực một cọng cải, ai dè bị Lâm Dao chỉ điểm: “Mẹ, nhìn anh kìa!”

Lâm Uyên mặt không đổi sắc lại nhét cọng cải vào miệng khiến mẹ hết sức bất đắc dĩ
Lâm Huyên không để ý chuyện này, thuận miệng đáp: “Đương nhiên là truyện ngắn, ngành mới xây dựng nên tạm thời chưa thể phát hành sách, chủ yếu là làm tạp chí cổ tích.”

“Ồ.” Lâm Uyên như có điều suy nghĩ
..
Hôm sau
Lâm Huyên lái xe tới công ty, quẹt thẻ công tác vào máy rồi đi vào ngành cổ tích
Trong văn phòng, có không ít nhân viên đang vây quanh một người đẹp tóc dài mà nịnh nọt:

“Thuỷ phó tổng biên, sao ngài liên hệ được với Viện Viện lão sư để xin bảo thảo thế?”

“Bản thảo của Viện Viện lão sư là khó có được nhất đó.”

“Nghe nói lần trước nhà xuất bản Đỉnh Thịnh vì muốn xin được bản thảo của Viện Viện lão sư mà Tổng Giám đốc phải tự mình xuất mã.”

“Không có gì lạ, Ba Chú Heo Con của Viện Viện lão sư là tuổi thơ của biết bao nhiêu người nha.”

“Dù đến ngày nay, Ba Chú Heo Con vẫn được rất nhiều cô bé cậu bé yêu thích, đây cũng là lý do Viện Viện lão sư có địa vị hàng đầu trong giới cổ tích.”

“Thuỷ phó tổng biên xinh đẹp như vậy, muốn lấy được bản thảo hẳn là không khó.”

“Có bộ truyện dài này của Viện Viện lão sư, chắc chắn sau này Thuỷ phó tổng biên sẽ trở thành tổng biên tập mới của chúng ta rồi.”

Nữ nhân tóc dài được mọi người vây quanh nên tươi cười đầy mặt, thấy Lâm Huyên nàng ta thuận miệng lên tiếng chào hỏi:

“Chào buổi sáng Lâm phó tổng biên.”

Các nhân viên trong ngành quay đầu nhìn thấy Lâm Huyên, biểu tình trên mặt hơi sững sờ, sau đó ai nấy đều rối rít cười chào.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.