Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 481: Sở Cuồng viết cổ tích




Nên biết ngành cổ tích chính là trại tập trung của đám con ông cháu cha
Dù là Trương Dương hay Thủy Châu Nhu thì đều có đại nhân vật đứng sau lưng
Giống như cha của Thủy Châu Nhu chính là một vị Giám đốc của Ngân Lam Thư Khố, mà mẹ Trương Dương là nhân vật rất có sức ảnh hưởng trong giới xuất bản sách
“Ta cũng tò mò bối cảnh của nàng là gì…” Đôi mắt Thủy Châu Nhu khẽ nheo lại
Nàng từng hỏi cha mình về lai lịch của Lâm Huyên nhưng cha nàng tuyệt đối không tiết lộ, còn nhắc nhở nàng chớ có đắc tội quá ác với Lâm Huyên, cạnh tranh bình thường thôi là được
Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng có động tĩnh
Trợ lý thò đầu ra xem tình hình rồi vội vàng báo cáo:

“Phó tổng biên, tổng biên tập Tào Đắc Chí tới, chắc ngài phải ra tiếp đón một chút.”

“Tào Đắc Chí?” Thủy Châu Nhu ngẩn người
“Hắn tới đây làm gì?”

Tào Đắc Chí là tổng biên tập ngành trinh thám, trước đây thì chẳng có địa vị gì, Thủy Châu Nhu không ra đón cũng chả sao
Nhưng năm nay thì không được
Năm nay Tào Đắc Chí tuyệt đối chính là tâm phúc của công ty
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn ôm được bắp đùi của Sở Cuồng
Từ khi Sở Cuồng phát hành series trinh thám Hercule Poirot, ngành trinh thám giống như ngồi lên tên lửa bay lên vũ trụ
Sở Cuồng còn viết trinh thám ngày nào thì ngày đó thành tích của ngành trinh thám vẫn không ngừng tăng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thậm chí có người còn nói, Tào Đắc Chí có thể vì thế mà tiến xa hơn một bước
Cho dù con ông cháu cha như Thủy Châu Nhu thì cũng phải tỏ ra tôn trọng hắn
Nghĩ vậy, Thủy Châu Nhu đẩy cửa bước ra
Cùng lúc đó, Trương Dương đeo kính mắt gọng vàng và mái đầu vuốt keo bóng loáng cũng rời khỏi phòng làm việc
“Chào Tào tổng biên.” Thủy Châu Nhu cười chào
Trương Dương tò mò hỏi: “Ngọn gió nào thổi ngài tới đây thế?”

“Được người nhờ vả.” Tào Đắc Chí cười hàn huyên mấy câu
Lúc này Lâm Huyên cũng bước ra, hiển nhiên đã nhận được tin tức Tào Đắc Chí tới
“Ôi Lâm phó tổng biên!” Ánh mắt Tào Đắc Chí sáng lên, nhanh chân đi về phía nàng, “Chào ngươi, chào ngươi
Có người nhờ ta gửi thứ này cho ngươi!”

“Cái gì thế ạ?” Lâm Huyên ngẩn ra
Thủy Châu Nhu và Trương Dương đứng bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều là kinh ngạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái độ nhiệt tình của Tào Đắc Chí đối với Lâm Huyên đúng là quá khác biệt so với hai người bọn họ
“Bản thảo!” Tào Đắc Chí cười đáp, “Bản thảo truyện cổ tích!”

Lâm Huyên càng không thể hiểu nổi
Từ khi nàng vào làm việc ở công ty này cứ thường xuyên gặp phải mấy chuyện khó hiểu như thế
“Ai gửi cơ?”

“Sở Cuồng!”

Tào Đắc Chí lớn giọng nói như thể cái tên này có thể khiến hắn cảm thấy vô cùng thể diện
Mà đúng là như thế thật
“Cái gì
!”

Bản thảo do Sở Cuồng đưa tới
Thủy Châu Nhu và Trương Dương lập tức biến sắc
Lâm Huyên sững sờ ngay tại chỗ: “Bản thảo của Sở Cuồng?”

Tào Đắc Chí vội vàng giải thích: “Ngươi cũng biết Sở Cuồng lão sư có hứng thú với mọi thể loại tác phẩm
Gần đây hắn vừa mới viết một bản thảo truyện cổ tích, còn cố ý dặn dò ta đưa bản thảo này tới tận tay ngươi.”

“...”

Lâm Huyên không biết nên phản ứng thế nào
Mà Trương Dương đứng sau lưng nàng đã thốt lên: “Sở Cuồng lão sư cũng biết viết truyện cổ tích?”

Thủy Châu Nhu lẩm bẩm: “Sở Cuồng… cổ tích?”

“Để ta gửi bản thảo qua email cho ngươi.” Tào Đắc Chí cười híp mắt vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra
Trương Dương và Thủy Châu Nhu không khỏi ngơ ngác một trận
Ngươi có thể gửi email, vậy còn cố ý chạy tới đây làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tào Đắc Chí rõ ràng cũng có hơi lúng túng, bèn hắng giọng nói: “Đứng trước mặt ngươi phát ta mới thấy yên tâm, đề phòng ngươi quên check mail nha.”

“Ồ…” Lâm Huyên mơ mơ màng màng đáp một tiếng, chợt nghĩ tới một chuyện
Hình như Sở Cuồng là bạn thân của em trai mình nha
Sở Cuồng giúp đỡ mình như vậy chẳng lẽ là thay mặt em trai giúp mình
Chờ đã
Trời má
Hoá ra hậu trường của lão nương từ trước đến giờ chính là…

Sở Cuồng

Lúc này Lâm Huyên mới hiểu được mọi chuyện, tại sao ban đầu nàng không bị Ngân Lam Thư Khố sa thải, tại sao mình vừa vào công ty đã được làm ở ngành quan trọng nhất, tại sao mình mới làm có một hai năm đã được thuyên chuyển sang làm phó tổng biên ngành cổ tích, tại sao các vị tổng biên tập luôn rất chiếu cố tới mình, tại sao ban đầu ngành truyện ngắn và ngành huyền huyễn đều tranh nhau để nhận mình về…

Bởi vì bối cảnh của mình chính là Sở Cuồng nha
Những người này chiếu cố mình chính là vì muốn lấy lòng Sở Cuồng
Mà nguyên nhân cuối cùng vẫn là vì hắn chơi thân với em trai Lâm Uyên
Sở Cuồng, Tiện Ngư và Ảnh Tử là ba tên bạn thân, chuyện này ai cũng biết
Sở Cuồng chiếu cố mình như thế chỉ có thể là vì Lâm Uyên đã nhờ cậy hắn, nếu không chả việc gì Sở Cuồng phải làm thế
Mà hôm nay Sở Cuồng nhờ Tào Đắc Chí đưa bản thảo đến tận tay nàng, e là quan hệ giữa em trai và Sở Cuồng còn tốt hơn nàng tưởng tượng rất nhiều
Bởi vì tối hôm qua lúc ăn cơm Lâm Uyên mới biết việc nàng làm bên ngành cổ tích và đang thiếu một bản thảo truyện ngắn, cho dù hắn lập tức liên lạc với Sở Cuồng nhờ hỗ trợ thì Sở Cuồng cũng phải làm việc cả đêm mới có thể hoàn thành bản thảo này
Giờ khắc này Lâm Huyên cảm thấy như mình đang được Hercule Poirot nhập vào, nàng rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ
Hoá ra nàng thật sự là con ông cháu cha, hơn nữa hậu trường của nàng lại còn rất không tầm thường
Trong nháy mắt, trong đầu Lâm Huyên đã xẹt qua ngàn vạn ý tưởng, nàng chỉ có thể miễn cưỡng giả vờ bình tĩnh: “Cảm ơn Tào tổng biên…”

“Không cần khách sáo!”

Tào Đắc Chí cười như mùa xuân hoa nở, vỗ tay bồm bộp vào ngực
“Sau này Lâm phó tổng biên có cần gì hỗ trợ thì cứ tìm lão Tào này, ngành trinh thám của chúng ta vĩnh viễn là hậu thuẫn của Lâm phó tổng biên!”

Mà sau lưng Tào Đắc Chí, biểu tình của Trương Dương và Thủy Châu Nhu đã từ khiếp sợ chuyển thành cứng đờ
Lại là Sở Cuồng
Rất nhiều người trong công ty đều nghị luận xem Lâm Huyên có lai lịch gì, nói kiểu nào cũng có, nhưng hai người nằm mơ cũng không ngờ được bối cảnh của Lâm Huyên lại là Sở Cuồng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.