Trợ lý nhẹ giọng nói: “Chỉ là chính Sở Cuồng đã lựa chọn cuộc chiến không cân sức này, không thể trách được ai.”
Tin tức Sở Cuồng viết truyện cổ tích rất nhanh đã lan truyền khắp công ty, nhưng chuyện này không mang lại ảnh hưởng quá lớn
Có lẽ đối với ngành cổ tích thì việc này quan hệ đến việc cạnh tranh chức vị tổng biên tập
Nhưng đối với toàn bộ Ngân Lam Thư Khố thì Sở Cuồng viết truyện cổ tích ngắn cũng chẳng có gì lạ thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ thử xem, chỉ là viết một truyện ngắn đăng lên tạp chí cổ tích có một kỳ mà thôi, còn có thể tạo ra sóng gió gì sao
Mọi người cùng lắm cũng chỉ cảm khái một câu: Sở Cuồng đúng là dư thừa tinh lực, loại hình tác phẩm gì cũng muốn thò một chân vào
Ngược lại có một tin tức càng khiến mọi người hứng thú hơn: Sở Cuồng là hậu trường của Lâm Huyên
Ở công ty Lâm Huyên không phải người nổi danh, không có bao nhiêu người quen biết nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nếu Lâm Huyên có liên quan đến Sở Cuồng thì lại khác rồi, nàng lập tức trở thành người được toàn công ty nhớ kỹ
Không ít người bắt đầu thảo luận xem mối quan hệ giữa nàng và Sở Cuồng là gì
Buổi trưa Lâm Huyên đến nhà ăn trong công ty cũng có thể cảm nhận được ánh mắt các đồng nghiệp đang len lén nhìn mình
“Ta nổi tiếng rồi à?”
Lâm Huyên cười nghĩ, nàng không hề cảm thấy không quen, bởi vì lúc trước khi đi trên đường cùng với em trai, mọi người quay đầu nhìn em trai nàng thì thuận tiện cũng sẽ liếc nàng một cái
Kể từ dạo đó Lâm Huyên đã quen bị người khác chú ý
“Chứ còn gì nữa, từ khi ngành cổ tích truyền tin tức về hậu trường của ngươi ra ngoài, rất nhiều người đều đang bàn tán về ngươi đó
Bởi vì Sở Cuồng là người rất thần bí, từ xưa tới nay chưa từng lộ diện, trong khi những tác giả nổi tiếng khác đều thỉnh thoảng sẽ tới công ty một chuyến.” Chương Trình ngồi bên cạnh đáp lời
Lâm Huyên bĩu môi, nàng cũng muốn biết Sở Cuồng là thần thánh phương nào nè
Đáng tiếc em trai có vẻ chẳng muốn giới thiệu cho mình biết
Nhưng Lâm Huyên sẽ không chủ động giải thích cái gì, kẻ ngu mới đi giải thích, để người khác hiểu lầm mới thuận tiện để mình dựa thế Sở Cuồng nha
“Phải rồi,” Lâm Huyên vừa ăn vừa nói, “Bản thảo đã đưa qua cho phòng xuất bản chưa?”
“Rồi.” Chương trình mỉm cười đáp, “Không hổ là Sở Cuồng lão sư, dù là lần đầu tiên viết cổ tích cũng thành thạo như vậy, ta đọc vào cảm thấy không kém gì các tác phẩm của một số tác giả nổi tiếng
Nhưng thị trường cổ tích thì cần có độc giả nhí kiểm nghiệm mới được.”
Lâm Huyên gật đầu đồng ý
“Thuỷ Châu Nhu và Trương Dương có xem qua chưa?”
Chương Trình lắc đầu: “Vì đang chạy gấp nội dung nên bọn họ chưa kịp xem, về phần sắp chữ và xuất bản thì đã có phòng khác lo, bên đó đang bận rộn gần chết, còn phải vẽ tranh minh hoạ nên không có thời gian để chúng ta ngâm quá lâu
Dù sao cũng phải phát hành vào cuối năm nay, thời điểm đó tạp chí cổ tích bán rất chạy.”
“Còn tuyên truyền thì sao?”
“Phòng marketing lo việc này, nhưng bài quảng cáo không lớn, chỉ đăng trên một góc trang bìa Đồng Thoại Đại Vương và treo biểu ngữ ở các hiệu sách lớn
Nhưng danh tiếng của Sở Cuồng trong lĩnh vực cổ tích chưa có gì cả, fan của Sở Cuồng hầu hết đều là người trưởng thành, mà bọn hắn thì sẽ chẳng bao giờ đọc truyện cổ tích.”
Đồng Thoại Đại Vương chính là quyển tạp chí cổ tích sắp ra mắt của Ngân Lam Thư Khố
“Được rồi.” Lâm Huyên lại gật đầu
Chuyện này nàng cũng đã dự đoán được, nàng vốn không hy vọng công ty tuyên truyền ồ ạt, dù sao ngành cổ tích cũng chỉ mới thành lập, ít được ai coi trọng
Huống chi truyện cổ tích ngắn rất khó tranh lượng tiêu thụ với truyện dài trên thị trường
..
Đúng như Chương Trình nói, tối hôm đó Ngân Lam Thư Khố bắt đầu tuyên truyền về tạp chí Đồng Thoại Đại Vương
Trọng điểm tuyên truyền vây quanh việc kỳ thứ nhất có hai vị danh gia là Kim Sơn lão sư và Kỳ Kỳ lão sư tham gia, ngoài ra cũng có nhắc tới Sở Cuồng một chút
“Lần đầu tiên Sở Cuồng bước chân vào lĩnh vực cổ tích, sáng tác truyện cổ tích ngắn mang tên Công Chúa Bạch Tuyết…”
Tin tức này không tạo thành sóng to gió lớn gì
Chỉ có một số fan hâm mộ Sở Cuồng cảm khái:
“Sở Cuồng lão tặc bây giờ còn viết truyện cổ tích?”
Không có bình luận gì nhiều, Sở Cuồng trước nay vẫn thích viết lung tung đủ thể loại, chẳng ai kinh ngạc
Ngược lại một số fan có con hoặc cháu nhỏ trong nhà thì nể mặt Sở Cuồng nên tuyên bố sẽ mua một quyển về cho con cháu xem
Rất nhiều người không coi việc Sở Cuồng viết cổ tích là chuyện gì đáng nói
Mà bên kia
Lâm Huyên vừa về đến nhà đã gọi Lâm Uyên sang phòng mình
“Trong điện thoại không nói rõ ràng được, ngươi có chuyện gì muốn giải thích với chị không?”
Chậc…
Xem ra chị gái vẫn không nhịn được tò mò, muốn thông qua hắn để tìm hiểu về Sở Cuồng
Đúng vậy, tối hôm qua sau khi biết chị gái cần có một bản thảo truyện ngắn, Lâm Uyên đã quyết định hỗ trợ nàng
Dù sao cũng là một cái nhấc tay thôi mà, bây giờ Lâm Uyên nhiều tiền lắm của, nhờ Hệ thống chế tác riêng một quyển Công Chúa Bạch Tuyết chẳng tốn bao nhiêu
Khi Lâm Uyên đi vào phòng chị gái, hắn cố ý để hé cửa
Trước đó hắn đã dặn dò Nam Cực, thế là nó nghênh ngang đi vào, còn có ý định trèo lên giường
“Nam Cực!” Lâm Huyên lập tức không chú ý tới Lâm Uyên nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng chắc chắn sẽ không cho Nam Cực leo lên giường, thường ngày nó chạy chơi khắp đầu đường cuối ngõ, chân rất bẩn
Nam Cực thấy vậy đành thôi
Lâm Huyên vừa quay đầu nhìn em trai, dự định hỏi tiếp thì mí mắt lại giật giật
Nam Cực lại rúc vào góc tường, nâng một chân lên làm ra tư thế chuẩn bị đi tiểu
“AAAAAA!” Lâm Huyên tức giận la to
Lâm Uyên hiểu ý, nháy nháy mắt khen ngợi Nam Cực rồi nói: “Ta dẫn nó ra ngoài.”
Lâm Huyên vô lực phẩy phẩy tay, thế là Lâm Uyên nghênh ngang dẫn Nam Cực đi ra
Mấy ngày kế tiếp nàng cũng lười hỏi chuyện em trai, sắp sang năm mới, công việc cần làm rất nhiều, chẳng hạn như phải sắm đồ tết, mua quà biếu… đều do một tay nàng lo tất.