Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 484: Truyện cổ tích quốc dân




Hiệu suất làm việc của Ngân Lam Thư Khố rất tốt, chưa đến mấy ngày sau, Đồng Thoại Đại Vương đã xuất bản xong xuôi, an vị lên kệ sách
Ngày 25 tháng 12
Tạp chí cổ tích của Ngân Lam Thư Khố được đặt lên vị trí chào hàng trong các hiệu sách lớn, dù là kỳ 1 mới phát hành nhưng đội hình ra sân lại rất mạnh
Dù là Kim Sơn hay Kỳ Kỳ thì đều là danh gia trong giới cổ tích, rất nhiều phụ huynh đều biết tới hai người nên sẵn sàng bỏ tiền ra mua một quyển cho con mình xem
Đương nhiên trong số đó cũng có fan của Sở Cuồng, bọn hắn ôm tâm tình mua Đồng Thoại Đại Vương về làm quà cho con cháu trong nhà
Công Chúa Bạch Tuyết đến
Đối với việc Đồng Thoại Đại Vương ra mắt, thị trường sách cũng chẳng mấy quan tâm
Có lẽ chỉ có mình ngành cổ tích của Ngân Lam Thư Khố là quan tâm tới lượng tiêu thụ của nó
Tối hôm đó
Trong một căn hộ nọ
Người mẹ đặt quyển sách trên tay xuống bàn, vươn vai thư giãn gân cốt, thầm nghĩ: “Series Hercule Poirot này rất hay, bố cục bất ngờ, đặc sắc hơn hẳn các quyển tiểu thuyết khác ngoài thị trường…”

Mà lúc này, hai con nàng đang đùa giỡn ầm ĩ trong phòng khách
Người mẹ nhìn đồng hồ rồi nói: “Hồng Hồng, Minh Minh, đến giờ đi ngủ rồi.”

“Con còn muốn chơi thêm một chút mà.” Bé trai Minh Minh năm tuổi cầm một chiếc xe đua chơi đến vui vẻ vô cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người mẹ nhìn về phía con gái bảy tuổi: “Hồng Hồng, con là chị, làm gương cho em đi nào
Đi ngủ thôi.”

“Vâng.” Hồng Hồng ngoan ngoãn đi vào phòng ngủ
Thấy chị gái về phòng, Minh Minh lẽo đẽo theo sau, miệng nói to: “Vậy mẹ kể chuyện cho con nghe đi!”

“Được được được.”

Người mẹ cưng chiều cầm quyển Đồng Thoại Đại Vương nàng vừa mua sáng nay chung với quyển trinh thám của Hercule Poirot lên
Nàng là fan Sở Cuồng, cực kỳ yêu thích series Hercule Poirot nên tháng nào cũng mua
Nghe nói trong Đồng Thoại Đại Vương có tác phẩm mới của Sở Cuồng, để ủng hộ thần tượng, nàng tiện tay mua luôn một quyển
Tuy sẽ không xem cổ tích nhưng buổi tối có thể đọc truyện cho con trai nghe
Mười phút sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người mẹ lật Đồng Thoại Đại Vương ra và tìm tới câu chuyện đầu tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hôm nay mẹ sẽ kể cho con nghe câu chuyện…”

“Mẹ!” Thấy mẹ cầm một quyển sách lạ, Minh Minh không hài lòng lắc đầu: “Con muốn nghe câu chuyện Chú Rùa Nhỏ, không muốn nghe mấy chuyện khác đâu!”

Nghe vậy người mẹ bất đắc dĩ nói: “Minh Minh, chúng ta đã nghe Chú Rùa Nhỏ quá nhiều lần rồi, sao không nghe thử một câu chuyện mới…”

“Không chịu đâu, nghe Chú Rùa Nhỏ cơ!” Minh Minh lớn tiếng hô
Chị gái Hồng Hồng đã qua tuổi thích nghe truyện cổ tích cười nhạo một tiếng: “Đồ ngây thơ, ngày nào cũng Chú Rùa Nhỏ Chú Rùa Nhỏ, ta nghe tới lỗ tai mọc kéo luôn rồi nè!”

Người mẹ: “Mọc kén, không phải mọc kéo nha…”

Hồng Hồng: “Kén với kéo khác nhau ạ?”

“...”

Minh Minh hầm hừ nói: “Con muốn nghe Chú Rùa Nhỏ.”

Người mẹ bật cười
Chú Rùa Nhỏ là truyện cổ tích kinh điển nhưng nàng đã kể cả trăm lần, thật sự ngán đến tận cổ, thế là thương lượng nói:

“Chúng ta nghe thử một câu chuyện mới đi, nếu con không thích thì mẹ sẽ đọc Chú Rùa Nhỏ cho con nghe.”

“Dạ được…” Minh Minh miễn cưỡng đồng ý
Nằm giường trên, Hồng Hồng ngáp dài: “Mẹ đọc nhanh lên nha, chỉ có em trai ngây thơ mới thích nghe truyện cổ tích, con là người lớn rồi, chỉ muốn đi ngủ thôi.”

“Mẹ biết rồi.” Người mẹ bật cười, sau đó tuỳ ý lật sang câu chuyện cổ tích của Sở Cuồng
“Hôm nay mẹ sẽ đọc câu chuyện tên là Công Chúa Bạch Tuyết.”

“Ngày xửa, ngày xưa, giữa mùa đông giá rét, tuyết rơi trắng như bông có một bà hoàng hậu ngồi khâu áo bên cửa sổ, bà mải nhìn tuyết nên kim đâm phải tay, ba giọt máu rơi xuống tuyết
Thấy máu đỏ pha lẫn tuyết trắng thành một màu tuyệt đẹp, bà nghĩ bụng: Ước gì ta sinh được một cô con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ khung cửa này
Sau đó ít lâu, hoàng hậu sinh ra một cô công chúa da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ mun; vì vậy họ đặt tên con là Bạch Tuyết.”

Người mẹ có kinh nghiệm kể chuyện cổ tích vô cùng phong phú
Minh Minh vốn chẳng có chút hứng thú nào với câu chuyện cũng dần dần nghe tới mê mẩn
Khi người mẹ đọc tới đoạn bà hoàng hậu mới muốn giết chết Bạch Tuyết, Minh Minh tức giận hô lên: “Hoàng hậu thật xấu!”

Người mẹ bật cười, bắt đầu dụ dỗ trẻ nhỏ: “Bởi vì bà ta là mẹ ghẻ, mẹ ghẻ luôn đối xử tồi tệ với trẻ con, cho nên các con nhất định không được cho phép ba tìm mẹ ghẻ nha.”

“Con không muốn có mẹ ghẻ đâu!” Minh Minh hoàn toàn bị cuốn vào câu chuyện
Người mẹ sờ đầu con trai, hài lòng kể tiếp: “Bác thợ săn mềm lòng nên thả công chúa Bạch Tuyết đi, Bạch Tuyết hoảng loạn chạy vào khu rừng, cuối cùng nàng tìm thấy một căn nhà gỗ nhỏ
Trong căn nhà này có bảy cái giường…”

“Mẹ, trên đời này có chú lùn thật không?” Ở giường trên, Hồng Hồng đột nhiên lên tiếng
Người mẹ có hơi kinh ngạc, không ngờ con gái cũng thích câu chuyện này, dù sao cô bé cũng đã qua tuổi thích nghe kể chuyện cổ tích rồi
Nhưng cuối cùng vẫn là trẻ con nha
Nàng nhẹ giọng nói: “Trên đời này có rất nhiều người lùn, nhưng khi gặp họ con nhất định không được cười nhạo mà phải đối xử hoà nhã vui vẻ với họ, con thấy không, các chú lùn đối xử rất tốt với công chúa Bạch Tuyết mà.”

Hồng Hồng gật đầu: “Con cũng thích chú lùn.”

Minh Minh bĩu môi nói: “Chẳng phải chị nói không thích nghe cổ tích à?”

Hồng Hồng đạp giường: “Không ngủ được nên tiện thể mới nghe thôi.”

Khoé môi người mẹ khẽ cong lên: “Bà hoàng hậu thông qua gương thần đã biết công chúa Bạch Tuyết không chết, thế là bà ta nổi giận đùng đùng, lập tức hoá trang thành một bà lão đến tìm Bạch Tuyết, dụ dỗ nàng ăn quả táo độc…”

“Đừng có ăn!”

“Táo có độc đó!”

Hai đứa trẻ kích động hô lên
Người mẹ lại nhân cơ hội dạy dỗ các con: “Bây giờ các con đã hiểu vì sao mẹ không cho các con ăn đồ do người lạ cho chưa
Nói không chừng người đó chính là bà hoàng hậu cải trang thành đó.”

Minh Minh mếu máo nói: “Con không bao giờ ăn nữa!”

Hồng Hồng cũng đáp: “Nhất là không được ăn kẹo do mấy chú cho!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.