[Hoàng tử ếch dạy chúng ta không nên nhìn người qua tướng mạo
Ông lão đánh cá và con cá vàng dạy chúng ta biết hậu quả của việc tham lam
Vịt con xấu xí nói cho ta tầm quan trọng của việc tự tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng tiên cá dạy chúng ta biết sự hy sinh trong tình yêu vĩ đại thế nào
Cô bé bán diêm cho chúng ta một bài học về việc biết quý trọng người bên cạnh.]
[Đây là truyện cổ tích dành cho thiếu nhi, nhưng ta hy vọng người lớn cũng đọc một lần
Từng câu từng chữ của Sở Cuồng đều để lộ sự quan tâm và dạy dỗ lớp trẻ.]
[Quả táo đỏ thơm ngon có thể là độc dược, người lạ gõ cửa có thể là con sói xám, lời nguyền rủa có thể bị phá vỡ bởi chính nghĩa, bộ quần áo mới hợm hĩnh của hoàng đế là thứ không hề tồn tại.]
[Có vẻ rất ngây thơ, nhưng sự ngây thơ này là con đường trưởng thành mà mỗi người đều phải trải qua, là thứ mà khi đứa trẻ trở thành người lớn sẽ nhớ lại bằng sự ấm áp tốt đẹp nhất
Ta tin rằng sau khi lớn lên, khi nhớ về Trấn Cổ Tích, những đứa trẻ ngày xưa cũng sẽ nhớ tới người dệt mộng Sở Cuồng.]
[Hắn chính là vua của truyện cổ tích ngắn đối với thế hệ thiếu nhi ngày hôm nay.]
[Danh xưng này không có huy chương, nhưng ngai vàng trong lòng những đứa trẻ mới là thứ bất biến theo dòng thời gian
Cổ tích của Lam Tinh vì hắn mà trở nên sâu sắc hơn, chúng ta có lý do để mong đợi các tác phẩm khác của Sở Cuồng trong tương lai cũng sẽ khiến ngai vàng và vương miện kia càng thêm sáng chói!]
Vua truyện cổ tích ngắn
Bài viết không nhắc tới truyền kỳ lấy một địch chín của Sở Cuồng, chỉ nhận xét về mười câu chuyện tưởng như đơn giản trong Trấn Cổ Tích nhưng lại bao hàm quá nhiều ý nghĩa
Mà giới cổ tích không có lấy một người dám phản bác
Nếu nói Sở Cuồng là vua truyện cổ tích thì đám người viết truyện dài sẽ nhảy ra phản đối, bởi vì nếu so về sức ảnh hưởng thì truyện dài hơn hẳn truyện ngắn, dựa vào cái gì hiệp hội văn nghệ lại chỉ khen mỗi Sở Cuồng
Nhưng nói Sở Cuồng là vua truyện cổ tích ngắn thì không một người nào phản đối, thậm chí còn có không ít người nhao nhao suy nghĩ:
Rất tốt nha
Ngươi gióng trống khua chiêng làm vua truyện cổ tích ngắn, vậy những người viết truyện cổ tích dài như chúng ta có phải cũng nên được phong vương không
Đây chính là suy nghĩ lúc này của đám tác giả viết truyện cổ tích dài
Mà lúc này trong lòng đám danh gia viết cổ tích ngắn cũng hơi không phục, cảm thấy lý lịch của Sở Cuồng có quá ít tác phẩm nhưng ngoài miệng lại chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt
Nói gì được đây
Chín vị danh gia còn đang quỳ ngoài cửa kia kìa
Cứ như vậy, danh xưng “vua truyện cổ tích ngắn” của Sở Cuồng được xác lập
Trong khu bình luận của Sở Cuồng
Đám fan hâm mộ rối rít vào chúc mừng tân vương, tuy không có huy chương thực tế nào nhưng báo văn nghệ dưới quyền hiệp hội văn nghệ đã nói như vậy, cả giới văn học đều phải công nhận
“Chỉ là không biết ba châu Hàn Triệu Nguỵ còn lại, thậm chí là Trung châu có chịu hay không nha…” Có người cười hắc hắc nói
Một fan lập tức đáp: “Mấy châu còn lại không đồng ý
Vậy chỉ có thể tìm Sở Cuồng văn đấu tiếp thôi, ta đề nghị mười người bọn hắn cùng nhau liên thủ!”
Đám cư dân mạng lập tức cười ồ lên
Có chiến tích lấy một địch chín, bốn châu còn lại thật sự có người còn dám khiêu chiến Sở Cuồng sao
..
“Đó là một đêm trăng tròn vành vạnh, chín vị danh gia hạ chiến thư với Sở Cuồng
Sở Cuồng ngoắc ngoắc tay nói một câu, ‘Các ngươi cùng lên đi, ta bề bộn nhiều việc, còn phải đi viết trinh thám đây’
Kết quả chín vị danh gia giận dữ vây công Sở Cuồng, nói thì chậm mà chuyện xảy ra rất nhanh, chỉ thấy Sở Cuồng móc ra một khẩu súng… à nhầm, một quyển Trấn Cổ Tích, chín vị danh gia lập tức thảm bại
Sở Cuồng chiến một trận được phong thần, trở thành vua trong giới cổ tích ngắn!”
Tối hôm đó trên bàn ăn, Lâm Huyên hớn hở kể chuyện cho cả nhà nghe
Em gái Lâm Dao nghe mà hưng phấn vô cùng, vỗ tay khen ngợi: “Sở Cuồng thật lợi hại!”
Lâm Uyên buồn cười nói: “Sao chị không đi viết tiểu thuyết võ hiệp luôn đi?”
“Xuỳ, bây giờ còn ai thèm xem võ hiệp nữa đâu.” Lâm Huyên xua xua tay, sau đó tò mò hỏi, “Ngươi thật sự không chịu giới thiệu Sở Cuồng cho chị làm quen à?”
“Ăn đi Dao Dao.” Lâm Uyên vung đũa gắp cho em gái rất nhiều bông cải
Lâm Dao trực tiếp đẩy đĩa rau tới trước mặt hắn, hiền hoà nói: “Anh cũng ăn đi.”
Lâm Huyên: “...”
Thật là tình anh em thắm thiết muốn rơi nước mắt
Nàng không chịu từ bỏ, vẫn cố hỏi Lâm Uyên: “Sở Cuồng có kết hôn chưa?”
“Chưa đâu.”
“Hắn còn trẻ?”
“Cỡ như ta.”
“Sở Cuồng trẻ tuổi độc thân nhưng chắc chắn là không đẹp trai bằng ngươi rồi
Nhưng mà không sao, người ta tài hoa như vậy, chị đây cũng là cẩu độc thân, dáng dấp không kém gì nữ thần, chính là ngươi phiên bản nữ nha…”
“Không thích hợp.” Lâm Uyên vội vàng lắc đầu, tư tưởng của chị gái rất nguy hiểm nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa, phiên bản nữ của ta không phải là Lâm Dao sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nhà, người giống Lâm Uyên nhất chính là Lâm Dao
Chị gái Lâm Huyên từ tính cách đến tướng mạo đều không giống hai người
Cơm nước xong, Lâm Huyên đột nhiên nói: “Nhớ thay ta cảm ơn Sở Cuồng.”
Lâm Uyên hỏi: “Không phải đã nói một lần rồi sao?”
Lâm Huyên lắc đầu đáp: “Ngươi không hiểu Trấn Cổ Tích có ý nghĩa với ta đến cỡ nào
Bởi vì tác phẩm này do ta phụ trách nên tên người biên tập cũng là ta, khiến ta có ưu thế cực kỳ lớn trong việc cạnh tranh chức tổng biên tập ngành cổ tích
Hiện tại hai đối thủ của ta đã rơi vào thế hạ phong.”
“Vậy thì tốt rồi.” Lâm Uyên cười nói, “Cần hỗ trợ gì thì cứ nói với ta là được.”
“Thật á?” Hai mắt Lâm Huyên sáng lên
Lâm Uyên khẽ gật đầu, tốc độ gõ chữ của hắn rất nhanh, một ngày viết được mấy chục ngàn chữ, đủ để khiến đám tác giả văn học mạng tha thiết ước mơ
Nhưng ưu thế này của Lâm Uyên đến từ Hệ thống, bởi vì hắn không cần vừa nghĩ vừa viết như các tác giả khác nên chẳng mất thời gian suy nghĩ cốt truyện, chỉ thuần tuý là gõ chữ, thỉnh thoảng chỉnh sửa một vài bối cảnh mà thôi
“Vậy ta nói thẳng luôn.” Lâm Huyên nói với vẻ mong đợi
“Bài hát Trấn Cổ Tích của ngươi chẳng phải đã nhắc tới rất nhiều tác phẩm của Sở Cuồng trong tương lai sao
Ta hy vọng những bộ cổ tích này đều giao cho ta phát hành.”
“Đơn giản thôi mà.” Lâm Uyên nói, “Ngươi thích thì cứ chọn một cái tên trong số đó, ta sẽ bảo Sở Cuồng viết tác phẩm đấy.”
Trong kế hoạch phát hành của Lâm Uyên còn có rất nhiều bộ, hắn chưa nghĩ ra nên viết bộ nào trước.