“Chọn một sao?” Hai mắt Lâm Huyên sáng lên
Đây là loại đãi ngộ thần tiên gì thế
Có thể chỉ điểm giang sơn cho Sở Cuồng
Ta mà nói ra chắc đám fan não tàn của Sở Cuồng hâm mộ chết mất
Lâm Uyên gật đầu: “Cứ tuỳ ý chọn.”
Lâm Huyên chần chờ, có đôi chút căng thẳng, bởi vì bây giờ một câu nói của nàng có thể quyết định tác phẩm tiếp theo của Sở Cuồng
Nàng suy nghĩ một lát, sau đó do dự đó: “Ta chọn Shuke và Beita vậy.”
“Được.”
“Mà Shuke và Beita là hai người sao?”
“Là hai con chuột biết nói.”
“Ớ?” Lâm Huyên vội vàng lắc đầu: “Hay là đổi bộ khác đi, ta sợ chuột lắm
Mấy chuyện quan trọng này ngươi để Sở Cuồng quyết định mới phải chứ…”
“Xin lỗi nha quý khách.” Lâm Uyên nghiêm túc đáp, “Ngài đã chọn món ăn, không thể hoàn tiền lại được
Vui lòng kiên nhẫn chờ trong giây lát, chúng ta sẽ mang thức ăn lên nhanh thôi.”
..
Tác phẩm truyện cổ tích dài đương nhiên sẽ mất nhiều thời gian để gõ chữ hơn, mà Shuke và Beita có một ưu điểm hơn những truyện còn lại
Các truyện dài như Peter Pan, Harry Potter, thậm chí là Pinocchio… cần phải thay đổi bối cảnh rất nhiều, tương đối mất công mất sức, mà Shuke và Beita thì không cần, bởi vì đây là kiệt tác của vua viết truyện cổ tích ở Trung Quốc: Trịnh Uyên Khiết lão sư, hơn nữa còn là tác phẩm tiêu biểu nhất
Tác phẩm này có thể giúp điểm danh vọng của Sở Cuồng đột phá con số một triệu
Đúng vậy, nhờ series Hercule Poirot ra mắt liên tục hàng tháng và Trấn Cổ Tích đang hot gần đây, điểm danh vọng của Sở Cuồng vẫn liên tục bắn vọt lên cao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là sau khi thu hoạch được danh xưng vua viết truyện cổ tích ngắn, điểm danh vọng văn học đã đạt tới con số 950.000 điểm, cách mục tiêu rất gần
Lâm Uyên rốt cuộc ý thức được danh xưng “vua viết truyện cổ tích” có ý nghĩa tương tự với giải thưởng lớn, đều là được quan phương và công chúng công nhận nên có giá trị danh vọng cao vô cùng
“Hệ thống, hiện ra số liệu.”
“Đinh doong, đã tổng kết xong số liệu cho đến hiện tại.”
Trước mặt Lâm Uyên hiện ra mấy dòng chữ ảo, ánh mắt hắn nhìn về phía nhiệm vụ đứng hàng đầu tiên, cũng là nhiệm vụ quan trọng nhất trong lòng Lâm Uyên
[Tên nhiệm vụ: thân thể mới là vốn liếng làm cách mạng.]
[Nội dung nhiệm vụ: hai loại danh vọng văn học và âm nhạc đều đột phá một triệu điểm.]
[Phần thưởng nhiệm vụ: ký chủ sẽ có một thân thể khoẻ mạnh không bệnh tật gì, sống đến năm ba mươi tuổi.]
Lâm Uyên mỉm cười
Bây giờ điểm danh vọng văn hoá đã 950.000 điểm, mà điểm danh vọng âm nhạc cũng đã đạt tới 930.000 điểm, cách mục tiêu rất gần rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân thể khoẻ mạnh là điều Lâm Uyên vẫn luôn khát vọng
“Hẳn là giọng hát của ta cũng có thể khôi phục…”
Thấy đêm đã muộn, Lâm Uyên vui vẻ rửa mặt rồi lên giường nằm
Hắn không vội vàng viết tiểu thuyết, trước khi sức khoẻ khôi phục Lâm Uyên vẫn luôn hạn chế thức khuya
Thuận tay cầm điện thoại di động lên, Lâm Uyên bắt đầu đọc tin nhắn trong nhóm chat nhỏ bốn người gồm có hắn, Lâm Huyên và Hạ Phồn, Giản Dịch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tin chat mới nhất là của Hạ Phồn: “Đáng tiếc chỉ đứng hạng tám, thời gian phát hành trễ quá.”
Kèm theo đó là ảnh chụp bảng xếp hạng âm nhạc, trong đó Trấn Cổ Tích nằm ở hạng tám
Giản Dịch cũng lên tiếng an ủi: “Ngươi hot rồi nha, nhìn ta mà xem, bây giờ vẫn còn chạy loanh quanh các đoàn làm phim để thử vai.”
Tỷ tỷ @ Giản Dịch: “Ngươi đến đoàn làm phim của Lâm Uyên đi.”
Giản Dịch: “Ta đang học Hạ Phồn, cũng muốn tự lực cánh sinh như nàng nhưng mà khó khăn quá, thôi để có gì ta lại nhờ cậy Lâm Uyên vậy.”
Hạ Phồn quả thật tự lực cánh sinh, chỉ có lúc ban đầu mới vào nghề Lâm Uyên cho nàng một bản Tối Sơ Mộng Tưởng mà thôi, đồng thời vừa rồi hắn để nàng hát bài Trấn Cổ Tích, nhưng mục đích chỉ là giới thiệu tác phẩm sẽ ra mắt
Lâm Uyên cũng từng hỏi Hạ Phồn có cần mình giúp không nhưng lần nào Hạ Phồn cũng từ chối nên hắn không nói gì nữa
Có điều lần này hắn có lý do để hỗ trợ nàng rồi
Lâm Uyên @ Hạ Phồn: “Lần sau chúng ta sẽ lấy hạng nhất.”
Ngay sau đó Lâm Uyên lại @ Giản Dịch, động tác tay của hắn hơi dừng lại rồi rời khỏi nhóm chat, trò chuyện riêng với một mình Giản Dịch: “Có rảnh thì đi đóng phim nha.”
Giản Dịch đáp rất nhanh: “Giữ mặt mũi cho ta đến vậy sao?”
“Ừ.”
Giản Dịch: “...”
Ngươi còn nói ra
Được rồi, như vậy cũng rất là Lâm Uyên
Trong lòng Giản Dịch cảm động không thôi nhưng miệng vẫn rất nát: “Ngươi định quay phim gì
Không phải phim nào ta cũng đóng đâu nha.”
Lâm Uyên không để ý tới thái độ của anh bạn thân, thành thật đáp: “Còn chưa nghĩ ra.”
Giản Dịch: “Được rồi, ít nhất phải cho ta vai nam thứ ba nha
Chậc, nam thứ tư thứ năm cũng được.”
Lâm Uyên bật cười
Vai nam thứ năm trong phim chỉ là vai phụ ít gây chú ý, tuy Lâm Uyên là người lý tính nhưng lại rất coi trọng người nhà và bạn bè
“Cho ngươi vai nam chính.”
Giản Dịch im lặng một lúc lâu, sau đó mới trả lời: “Nam chính trong MV ca nhạc cũng được.”
“Phim điện ảnh.” Lâm Uyên kiên trì nói
Lần này Giản Dịch không ngừng quá lâu: “Ta không diễn nổi.”
Lâm Uyên trả lời: “Không sao, ta có kinh nghiệm làm phim, khi nào có thông tin sẽ liên hệ với ngươi.”
Nói xong Lâm Uyên tắt điện thoại đi ngủ, không cho Giản Dịch có cơ hội từ chối
Hắn biết tại sao Giản Dịch cố ý khước từ, đương nhiên là vì sợ bản thân chỉ là một người mới sẽ kéo chất lượng bộ phim xuống
Nhưng Lâm Uyên có biện pháp, cho dù kỹ thuật diễn của Giản Dịch kém cỡ nào nhưng có đạo cụ Hệ thống ở đây thì muốn làm Ảnh Đế cũng không khó, huống chi Giản Dịch còn học ngành diễn xuất, thành tích trong trường vẫn luôn đứng đầu, năng lực diễn xuất không thua kém ai
Về phần danh tiếng diễn viên…
Đây không phải là vấn đề, Lâm Uyên đã từng quay Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương, vai nam chính Hạ Thắng cũng xuất thân từ diễn viên quần chúng
Lâm Uyên không thể dùng loại phim như Hachiko để giúp Giản Dịch, loại phim này nhất định phải có Ảnh Đế phái thực lực chống đỡ, nhưng có một số bộ phim chỉ cần dùng người mới cũng có thể hot.