Dựa theo quy tắc văn đấu, hai tác phẩm sẽ so sánh lượng tiêu thụ và tiếng tăm thu được
Kết quả…
A Hổ lão sư thắng
Tuy loại văn đấu một chọi một này nhất định sẽ có kẻ thắng người thua, nhưng đám người Tần tỉnh vẫn bị đả kích rất nhiều
“Thật là đáng tiếc.”
“Hai quyển sách mới của Viện Viện và A Hổ chẳng chênh lệch nhau bao nhiêu về lượng tiêu thụ và danh tiếng, nhưng thường thì một xíu chênh lệch đó đã đủ để quyết định thắng bại rồi
Lần này đám người Yến tỉnh sẽ được nước làm tới cho xem.”
“Bọn hắn báo thù thành công rồi?”
“Cùng lắm chỉ là lấy lại một chút danh dự mà thôi.”
“Yến tỉnh chơi không nổi truyện cổ tích ngắn nên mới nhảy sang truyện cổ tích dài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Huống chi Viện Viện lão sư chỉ bị đánh bại, mà bảy vị danh gia Yến tỉnh là bị Sở Cuồng đánh cho tan tác chim muông!”
Viện Viện lão sư thất bại, đám người Tần tỉnh chỉ có thể lấy vua cổ tích ngắn Sở Cuồng ra để tự an ủi bản thân, mà tâm tình này cũng xuất hiện trên người Thuỷ Châu Nhu
“Lại thua rồi.” Thuỷ Châu Nhu cười khổ
Vòng so đấu thành tích thứ nhất, nàng thua Lâm Huyên
Vốn tưởng vòng thứ hai có thể lật kèo, ai ngờ lại thua Trương Dương
Như vậy vị trí tổng biên tập ngành cổ tích chỉ có thể thuộc về một trong hai người này, còn lựa chọn ai thì phải xem công ty thiên về mảng truyện ngắn hay truyện dài hơn
Mà trong phòng làm việc cách vách
Trương Dương rốt cuộc cũng thoát khỏi tâm tình buồn phiền vì bị Lâm Huyên nghiền ép, hăm hở nói: “A Hổ lão sư không hổ là người đã thắng liên tiếp tám trận văn đấu, ngay cả Viện Viện lão sư cũng bị đánh bại!”
“Bây giờ là chín trận thắng liên tiếp rồi!” Trợ lý cũng kích động nói, “Lần trước Sở Cuồng cũng là thắng chín trận liên tiếp còn gì?”
“Chuyện này sao mà so được.” Nụ cười của Trương Dương hơi thu lại
“Sở Cuồng thắng chín trận là lấy một địch chín, tính chất văn đấu hoàn toàn khác biệt với A Hổ lão sư
Hơn nữa nếu cộng dồn chiến tích thì Sở Cuồng bây giờ là thắng mười trận liên tiếp mới phải, bởi vì trong giới trinh thám hắn cũng từng thắng Lãnh Quang.”
Trợ lý bật cười
“Tuy Lâm Huyên có Sở Cuồng nhưng chúng ta có A Hổ lão sư, tình hình cũng không đến nỗi nào
Hơn nữa tầm quan trọng của truyện dài lớn hơn truyện ngắn, tuy lượng tiêu thụ của chúng ta không cách nào so được với Trấn Cổ Tích nhưng ưu thế của truyện dài vẫn còn đó.”
“Chỉ mong là thế.” Khoé môi Trương Dương cong lên, nhưng sau đó lại lo lắng nói: “Chỉ là không hiểu sao từ sáng đến giờ mí mắt phải của ta cứ giật giật liên hồi
Nghe nói mắt trái giật là có tiền, mắt phải giật là có tai hoạ, chẳng lẽ có chuyện xấu sắp xảy ra sao?”
Trợ lý nghe vậy ngẩn người, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, hắn và Trương Dương đồng thời quay đầu nhìn về phía phòng làm việc của Lâm Huyên
..
“A Hổ thắng.” Trong phòng Lâm Huyên, trợ lý Chương Trình ngưng trọng nói, “Bây giờ đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta là Trương Dương
Trước đó ta còn cho rằng Thuỷ Châu Nhu sẽ thắng.”
“Không cần quan tâm tới bọn hắn.” Lâm Huyên cười nói, “Chúng ta làm tốt mảng truyện cổ tích ngắn là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tác phẩm của Sở Cuồng cũng sắp hoàn thành rồi, đến lúc đó ngươi để dành cho ta một trang bìa sáng sủa nhất, toàn bộ trang bìa đều quảng cáo cho tác phẩm mới của Sở Cuồng…”
“Tích tích.” Tiếng thông báo có email gửi tới vang lên
Lâm Huyên quay đầu nhìn vào màn hình máy tính, nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn
“Tới sớm không bằng tới đúng lúc, vừa nhắc tới Sở Cuồng thì tổng biên tập Tào Đắc Chí đã gửi hàng tới.”
“Shuke Và Beita?” Chương Trình đã nghe Lâm Huyên nhắc tới việc này
Lâm Huyên gật đầu, nhanh chóng ngồi vào bàn làm việc và mở tác phẩm mới ra xem
Nhưng khi vừa thấy thông tin giới thiệu của tác phẩm, Lâm Huyên đột nhiên thừ người ra
“Sao thế?” Chương Trình nghi hoặc hỏi
“Tự ngươi nhìn đi.” Biểu tình trên mặt Lâm Huyên rất phức tạp
Chương Trình ngẩn người, theo bản năng đi tới nhìn vào màn hình
Kết quả vừa liếc mắt nhìn, hai mắt hắn đã trừng lên thật to
Shuke Và Beita của Sở Cuồng không phải truyện cổ tích ngắn như hai người tưởng tượng, mà là…
Một bộ cổ tích dài chân chính
..
Mà lúc này
Chìm trong bầu không khí sung sướng và phấn chấn là đám người Yến tỉnh, dường như cảm giác buồn rầu vì bị Sở Cuồng treo lên đánh đã tiêu tán đi không ít
“Thoải mái!”
“Đã ghiền!”
“Báo được thù rồi!”
“Tuy truyện cổ tích ngắn thua xiểng niểng nhưng chúng ta đã thắng lại trong mảng truyện cổ tích dài, A Hổ lão sư làm tốt lắm
Bây giờ đám người Tần tỉnh chỉ có thể lấy Sở Cuồng ra để tự an ủi, thiên hạ truyện cổ tích dài thuộc về chúng ta!”
“A Hổ quả nhiên là mãnh nam!”
“Chúng ta coi như hoà 1-1 với Tần tỉnh
Do Sở Cuồng không viết truyện cổ tích dài, nếu không lần này để A Hổ lão sư thắng hắn thì thoải mái hơn nhiều rồi!”
Mà bầu không khí này cũng lan tràn lên tới mạng internet, đám người Yến tỉnh rốt cuộc có thể hãnh diện tuyên bố:
“Chúng ta thắng rồi!”
Một số cư dân mạng Yến tỉnh còn @ người Tần tỉnh: “Trước đó đã nói với các ngươi là A Hổ lão sư rất lợi hại, các ngươi còn không chịu tin, bây giờ đã biết tay hắn chưa
!”
“A Hổ lão sư uy vũ!”
“Mèo nhà chúng ta mạnh hơn!”
“A Hổ lão sư đại biểu cho Yến tỉnh chiến thắng Tần tỉnh, lúc này Sở Cuồng nhà các ngươi đang ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chậc chậc.”
Bởi vì cuộc văn đấu này mà đám cư dân mạng hai tỉnh khẩu chiến không ngừng
Mấy ngày nay đều không ngừng khai hoả, thế nên khi đã phân thắng bại, đám người Yến tỉnh mới làm trời làm đất như thế
“Được nước làm tới à?”
“A Hổ dám lấy một đánh chín không?”
“Mặc dù A Hổ thắng Viện Viện nhưng chẳng thấy ai gọi A Hổ là vua viết truyện cổ tích dài nha
Sở Cuồng nhà chúng ta là được hiệp hội văn nghệ thừa nhận đó, các ngươi muốn so không
!”
Đám người Tần tỉnh ra sức mỉa mai, nhưng rõ ràng sức lực không đủ
Văn đấu chính là như thế, thắng làm vua thua làm giặc, kết quả của mỗi trận đấu nhất định sẽ có kẻ khóc người cười.