Đương nhiên phải bắt đầu chọn bài, bởi vì đợt ghi hình thứ hai đã sắp bắt đầu, bên phía tổ chương trình đã gửi thông báo, ngày mai Lâm Uyên sẽ đến trung tâm âm nhạc để tập luyện, tối hôm đó chương trình sẽ chính thức ghi hình
Hắn tự mình phân tích: “Giọng khàn của ta là do bệnh tạo thành, không phải kiểu khàn nặng
Tuy là có thể hát nhạc rock nhưng tạm thời chưa cần đụng đến thể loại này…”
Giọng khàn có thể chia thành hai loại, được ví von như rượu vang và rượu trắng
Giọng khàn của rượu vang rất mê người mà không khàn đặc, giống như rượu vang, vô cùng tinh tế
Còn rượu trắng có giọng khàn nặng như thể trong cổ họng có cục đàm
Loại giọng khàn này sẽ tạo ra giọng hát đầy vẻ tang thương, khi phát huy đến cực hạn sẽ đánh mạnh vào tâm lý người nghe
Mà giọng khàn của Lâm Uyên thì giống như rượu vang
Hắn muốn hát nhạc rock với giọng khàn nặng cũng được, chỉ là hiện tại Lâm Uyên còn chưa quá thuần thục chất giọng này, đợi sau này sẽ tính
Cho nên Lâm Uyên quyết định sẽ hát một bài thích hợp với chất giọng khàn nhẹ của mình
Đương nhiên hắn sẽ không bỏ quên việc chuyển đổi âm thanh giữa nam và nữ, bởi vì khán giả thích nhất chính là loại cảm giác chuyển đổi âm vực tự nhiên của hắn, vĩnh viễn cũng không nhàm chán, cùng lắm chỉ là bớt đi cảm giác hưng phấn mà thôi
Nghĩ vậy, Lâm Uyên chế tác riêng một ca khúc với Hệ thống rồi đến công ty
Vừa vào phòng làm việc, lão Chu đã vội vã chạy tới
“Lâm Uyên, ta có chuyện này cần hỏi ngươi.”
“Có việc gì thế?”
Lão Chu ho khụ khụ một tiếng rồi nói: “Chuyện liên quan đến chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt, ngươi có xem chứ?”
Lâm Uyên gật đầu
“Hẳn là ngươi có xem rồi, bởi vì ca sĩ tên Lan Lăng Vương kia hát nhạc do ngươi viết mà ——” Nói xong câu đó, lão Chu nhìn chằm chằm vào mặt Lâm Uyên như muốn nhìn ra cái gì
“Và?” Lâm Uyên nghi hoặc nhìn lão Chu
Chẳng lẽ hắn đã đoán ra được mình là Lan Lăng Vương
Lão Chu luống cuống giải thích: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ý ngăn cản ngươi gì đâu, tuy quy định của công ty là nhạc sĩ muốn viết ca khúc cho người ở công ty khác thì phải báo cáo với công ty trước, nhưng ngươi thì không cần, công ty cũng sẽ không làm khó ngươi việc này.”
Lão Chu sợ Lâm Uyên hiểu lầm mình tới để hỏi tội nên vội nói rõ ràng
Trên thực tế, cho dù công ty có bất mãn thì cũng chẳng dám nói gì, vì vị tiểu khúc phụ này chính là thái tử của Tinh Mang, dù là lãnh đạo cao tầng cũng phải ngoan ngoãn cung phụng hắn, để mặc hắn thích chơi gì thì chơi
Hơn nữa đám khúc phụ có bao giờ thèm để ý tới quy định công ty đâu
Đối với các khúc phụ, quy định này kia đều không đáng một đồng
“Ồ.” Lâm Uyên nói, “Ta cũng không hẳn là không tuân theo quy định công ty.”
Lão Chu ngẩn người, đột nhiên trừng to mắt: “Ý ngươi là… Lan Lăng Vương là ca sĩ ở công ty chúng ta
!”
Lâm Uyên gật đầu
Lão Chu bật cười ha hả: “Vậy thì quá tốt rồi, chẳng trách ta cảm thấy tính cách của Lan Lăng Vương khá giống ngươi, quả nhiên gần mực thì đen gần đèn thì sáng
Ha ha ha, ta đến chính là để hỏi chuyện này, đám người đại diện bên bộ nghệ sĩ của Triệu Giác nhờ ta nghe ngóng từ ngươi xem Lan Lăng Vương có ký hợp đồng với công ty nào chưa, để tiện bề đào hắn về ấy mà!”
Lâm Uyên: “...”
Công ty đúng là chó sói săn mồi, đánh hơi thật nhanh
Lão Chu cảm khái nói: “Ta đúng là không ngờ được trong công ty còn có nhân vật như vậy, hát được cả giọng nam và giọng nữ
Loại người này thu âm thì không nói, nhưng khi biểu diễn trực tiếp sẽ tạo ra hiệu quả nổ tung!”
Đúng vậy, nếu là thu âm thì người nghe chỉ cho rằng đây là bài hát song ca nam nữ, không còn cảm thấy chấn động nữa
“Nếu vậy ta đi trước, phải báo cho bên bộ nghệ sĩ một tiếng để bọn hắn yên tâm
Đúng rồi, ngươi có còn tiếp tục viết nhạc cho Lan Lăng Vương không?”
“Có.”
“Được rồi.” lão Chu cười gật đầu, xem ra vị Lan Lăng Vương này là tân sủng của Tiện Ngư nha
Lão Chu cười cười rời đi, chỉ là lúc ra tới cửa hắn bỗng dừng chân
Kỳ quái, sao ta lại cảm thấy giọng của Lâm Uyên không giống như trước nhỉ
Thôi chả sao
Lão Chu không nghĩ nhiều, trực tiếp rời đi
..
Sau khi hắn đi, Cố Đông lập tức tiến vào phòng làm việc, hưng phấn nói: “Lâm đại biểu có xem tin tức chưa?”
“Tin gì?”
“Đều là tin có liên quan đến Ca Sĩ Giấu Mặt.” Cố Đông vừa nói vừa mở điện thoại ra đưa cho Lâm Uyên xem
“Ca Sĩ Giấu Mặt lên sóng, ca sĩ thần bí Lan Lăng Vương rung động toàn trường!”
“Ca vương ca hậu tề tựu, Thiên Nga Trắng và Lan Lăng Vương ngang sức ngang tài!”
“Lan Lăng Vương nam nữ khó phân!”
Hoá ra là mấy bài viết của đám nhà báo truyền thông được Cố Đông sưu tập lại
“Ta biết rồi.” Lâm Uyên không quá để ý
Cố Đông thu hồi điện thoại, vui vẻ nói: “Ngài đã có bài hát mới cho kỳ sau chưa?”
“Rồi.”
“Có thể tiết lộ cho ta biết là thể loại gì không?”
Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Xem như là nhạc thất tình.”
“Thất tình?” Cho nên đây là một bản tình ca
“Đúng rồi…” Lâm Uyên chợt nhớ ra một chuyện, “Ngươi liên lạc với tổ chương trình, vòng sau ta cần một cây đàn dương cầm.”
“Đàn dương cầm?” Cố Đông gật đầu một cái, sau đó vẻ mặt trở nên xoắn xuýt muốn nói lại thôi
“Sao vậy?” Lâm Uyên hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Đông lo lắng bày tỏ: “Ta sợ Lâm đại biểu sử dụng hết tuyệt chiêu, đến mấy vòng sau sẽ khó chơi
Các ca sĩ còn lại hẳn là đều để dành tuyệt chiêu.”
Lâm Uyên: “...”
Tuyệt chiêu của ta quá nhiều, đàn dương cầm chỉ là một trong số đó mà thôi
“Làm theo đi.” Lâm Uyên không giải thích
Cố Đông cũng không khuyên nữa: “Không thành vấn đề, ta sẽ liên hệ với tổ chương trình ngay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một câu hỏi cuối cùng ạ, tên bài hát của vòng tiếp theo là gì?”
Trên mặt Cố Đông đầy vẻ hiếu kỳ, Lâm Uyên cười một tiếng, không có giấu giếm:
“Nam Hài.”
Lâm Uyên nghĩ tới giọng khàn của ca sĩ Lương Bác cho nên mới liên tưởng đến ca khúc Nam Hài
Bài hát này phối hợp biểu diễn cùng đàn dương cầm cũng không tệ.