Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 555: Thương Hải Nhất Thanh Tiếu




Là tiếng rồng ngâm hổ rống, nghe như kinh lôi bổ xuống
Không ai là không biến sắc, dù là người trước đó vừa mới nói Lan Lăng Vương thế này Lan Lăng Vương thế kia, giờ phút này cũng chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm vào thân ảnh giữa sân khấu kia
Phóng khoáng
Bừa bãi
Liều mạng
Hai tay Lâm Uyên cầm micro, màn hình sân khấu cũng sáng lên, cuồng phong thổi vào đại địa thê lương, một màu đen thăm thẳm nhuộm đẫm cả đất trời, nước biển dâng lên cuồn cuộn ——

“Biển xanh cười!”

“Sóng dạt dào đôi bờ!”

“Chìm nổi theo sóng, mãi nhớ ngày hôm nay!”

Con sóng mạnh đánh vào bờ, ý cảnh kinh tâm động phách, ca từ ngắn gọn mà tràn đầy lực lượng, tiếng hát của Lâm Uyên cộng hưởng với tiếng đàn tỳ bà, giọng khàn như có ma lực quanh quẩn trong không trung và vang vọng tận đáy lòng người nghe
Dưới khán đài, khán giả nghe đến điên rồi
Trời ạ đây là bài hát gì, vì sao lại nổ tung cả sân khấu như vậy
Rõ ràng ca từ đơn giản mộc mạc, ngay cả phối nhạc cũng không có gì lạ tai, nhưng khi hát lên lại khiến người ta muốn gào thét
Trong nhóm giám khảo chuyên nghiệp đã có mấy người đứng bật dậy
Đây là Lan Lăng Vương vĩnh viễn chỉ nói có mấy chữ đó ư
Đây là vị ca sĩ thích hát nhạc trữ tình, thích hoán đổi giọng hát nam nữ đó sao
Thương Hải Nhất Thanh Tiếu
Khán giả toàn trường nổi hết da gà, đầu óc ông ông liên hồi như thể bên tai thật sự nghe được tiếng cười của biển xanh
Toàn bộ đều choáng váng
Có người kêu gào
Có người thét chói tai
Tất cả tâm tình dồn nén vào một chiếc thuyền cô độc lênh đênh giữa muôn trùng sóng biển
Có mấy người thậm chí còn vô thức kêu gào, bởi vì bầu không khí lúc này quá mức tươi đẹp, quá mức bùng nổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đài giám khảo
Mao Tuyết Vọng trừng to mắt, Liễu Nhứ thất thố há to mồm, hai tay Vũ Long lại ôm lấy đầu
Giữa tiếng nhạc và tiếng hát đầy khí phách kia, biểu tình trên mặt Dương Chung Minh từ nghiêm túc đã biến thành khiếp sợ
Ống kính camera bắt lấy từng biểu tình trên mặt mọi người, ai nấy đều lộ vẻ xúc động, mà lúc này ở các phòng chờ, phản ứng của các vị tuyển thủ khác cũng không khác là bao
..
“Quá trâu
Lan Lăng Vương trâu bò vô cùng!” Người Máy kích động hô to, vỗ tay lên đùi đánh đét một tiếng
..
“Thật là khủng khiếp!” Lần đầu tiên Thiên Nga Trắng thở gấp đến vậy
Dù kỳ trước Người Máy phát huy rất tốt, nàng vẫn có thể giữ được bình tĩnh
Nhưng lần này thì nàng không kềm nổi rồi, không chỉ là bài hát hay mà người hát cũng hay vô cùng
Hay đến mức nàng gần như hoài nghi người đứng trên sân khấu có thật là Lan Lăng Vương không hay đã đổi thành một người khác
..
Phao Phao Ngư nói không nên lời
Nàng chăm chú nhìn vào thân ảnh kia, trong đầu đột nhiên toát ra một suy nghĩ vui mừng: may mà ta không phải người biểu diễn thứ hai
Hôm nay người số hai… chỉ có thể đi thẳng tới địa ngục
..
Mà lúc này, vị tuyển thủ rút được quả cầu số 2 thì con tim đã tan nát từ bao giờ
Hắn là một nam ca sĩ, trên đầu đeo mặt nạ sư tử, chỉ là lúc này chú sư tử kia trông không ngang ngược chút nào, ánh mắt sư tử nhìn màn hình một cách tuyệt vọng
“Mẹ nó còn thi cái gì nữa chớ!”

Ca sĩ trong chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt trong truyền thuyết đều biến thái như vậy sao
Ta không chơi nữa
Ai thích thi thì thi đi
Tổ chương trình các ngươi không muốn cho ta thắng thì cứ việc nói thẳng, có cần lấy đội hình này ra để chà đạp ta không
Cái cục diện này, ai dám leo lên sân khấu sau hắn thì người đó chết
Ca vương ca hậu hả
Thách các ngươi dám tiếp chiêu đó, nữa là ta
..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cách vách còn có một vị ca sĩ mới bổ sung
Nàng đội mô hình mặt trăng trên đầu, tuy không nói chuyện nhưng trong lòng nàng lúc này là kinh đào hải lãng
Giờ ạ đây là người mở màn
Mẹ nó ngươi tới đập phá quán thì có
Phía sau còn có ca vương ca hậu, giờ các ngươi lại nói với ta người đang hát kia có thể sẽ bị đào thải trong kỳ này
Đùa ai vậy

Hoá ra Lan Lăng Vương mới thật sự là đại boss của chương trình
..
Tất cả mọi người đều không ngờ được từ câu hát đầu tiên Lan Lăng Vương đã trực tiếp oanh tạc cả sân khấu
Mà từng câu từng chữ phía sau lại càng là bom nguyên tử hạng nặng
Lâm Uyên đột nhiên tháo tai nghe xuống, quay lưng lại
Tay phải giơ cao chỉ thẳng lên trời, thái độ cuồng ngạo chưa từng thấy, cùng lúc đó giọng hát của hắn cũng cao hơn mấy phần
“Giang sơn cười!”

“Mưa bụi xa xăm!”

“Sóng khi dâng khi tận, hồng trần thế tục được mấy người tri âm!”

Bất kỳ phản ứng nào của khán giả đều không thể ảnh hưởng đến phần biểu diễn của Lâm Uyên, bài hát này dường như hắn hát cho mình nghe, nhưng càng là hát cho đám người ngốc nghếch vẫn luôn bảo hộ hắn nghe
“Gió mát cười!”

“Cuối cùng chuốc lấy cô đơn!”

“Hào khí năm ấy vẫn dư lại một vạt nắng chiều!”

Ta không xuất sắc bao nhiêu, nhưng ta muốn xứng đáng với sự yêu thích của các ngươi, xứng đáng với những lời biện luận và khen ngợi mà các ngươi dành cho ta…

Bài hát này các ngươi có nghe được không
Các ngươi sẽ nghe được
Một câu cuối cùng Lâm Uyên hát rất dài, không cố ý ngân nga mà chất giọng cực kỳ tự nhiên, giống như người đã nhìn thấu tất cả hồng trần
“Hào khí năm ấy vẫn dư lại một vạt nắng chiều!”

Lâm Uyên hát xong rồi nhưng âm nhạc vẫn chưa kết thúc
Tiếng trống, tiếng đàn tỳ bà và đàn tranh thay nhau vang lên
Thật ra bài này vốn có một đoạn rap, nhưng lúc luyện tập hát thử mấy lần, cuối cùng hắn quyết định bỏ phần này
Bởi vì đoạn rap cần phải có tâm tình phẫn nộ, mà Lâm Uyên không cảm thấy tức giận, chỉ là tâm tình phức tạp sôi trào
Bởi vì ca khúc đến cuối cùng vẫn phải phù hợp với tâm cảnh, nên Lâm Uyên lựa chọn hát theo cách của mình
Bình tĩnh cũng là một kiểu “bảo vệ”
Tối hôm qua vẫn có nhiều người bảo vệ hắn, rất ngốc nghếch, cũng rất dũng cảm
Lần này đến lượt hắn bảo vệ bọn họ.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.