Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 590: Sự tức giận của ca vương




Nàng hát Tề ngữ thuần thục tới mức khán giả bắt đầu nghi ngờ nàng không phải Triệu Doanh Các mà là một ca sĩ tuyến một của Tề châu
Quá êm tai
Phát huy hoàn mỹ
Trong sự sôi sục của kháng giả, Phao Phao Ngư giành được 590 phiếu, Thỏ được 410 phiếu
Bởi vì là chương trình phát sóng trực tiếp nên kết quả thi đấu được công bố ngay sau phần thi
Hôm nay có 700 vị khán giả, 50 giám khảo chuyên nghiệp và bốn vị giám khảo chính
Mỗi khán giả có 1 phiếu, mỗi giám khảo chuyên nghiệp có 2 phiếu và mỗi giám khảo chính có 50 phiếu, tổng số phiếu của mỗi trận đấu là 1.000 phiếu
Ca sĩ nào giành được hơn 500 phiếu sẽ là người chiến thắng
“Ha ha ha người thi trước phải thua, đây chính là quy tắc ngầm nha.”

“Quả nhiên Thỏ thua rồi.”

“Xem thi đấu chiến đội đúng là sướng hơn hẳn, một ván định thắng thua!”

Các bình luận trêu chọc rối rít xuất hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Các vị.” Lúc này người dẫn chương trình An Hoành bỗng nhiên mỉm cười nói: “Trận sau chính là phần thi đấu của Võ Sĩ lão sư và Lan Lăng Vương lão sư!”

“Trời ạ, màn ta mong chờ nhất đến rồi!”

“Lan Lăng Vương!”

“A a a, lần này Lan Lăng Vương phải tháo mặt nạ là cái chắc!”

“Bóng đêm lành lạnh khiến nỗi nhớ người thành sông…”

“Đụng trúng Võ Sĩ thì tàn đời rồi.”

“Chỉ cần Lan Lăng Vương tháo mặt nạ, đại quân fan hâm mộ Nguyên Tịch của chúng ta sẽ đè chết hắn!”

“Đại quân Phí Dương tụ tập vào đây!”

“Đại quân Mộc Thạch chờ xuất phát!”

Mặc kệ là khán giả ở trường quay hay khán giả ngồi trước màn hình thì ai cũng nóng lòng chờ xem trận này, độ chờ mong của trận chiến này còn cao hơn màn đối kháng của Người Máy và Tinh Linh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Võ Sĩ là người hát trước
Đột nhiên có bình luận đùa giỡn hỏi: “Người ra sân trước phải thua?”

Lập tức có người đáp lời: “Đứng trước thực lực tuyệt đối thì các loại định luật đều vô dụng!”

“Trận này Lan Lăng Vương không có cửa thắng.”

“Trước đó Lan Lăng Vương nói Võ Sĩ lấy hơi không tốt, còn thuận tiện đạp Mộc Thạch một cước, hôm nay báo ứng tới ngay trước mắt rồi.”

Mà lúc này Võ Sĩ đã đi ra giữa sân khấu
Hắn cầm micro lên, cười nói: “Ta gặp trúng đối thủ mà ta mong chờ nhất
Trước khi biểu diễn, ta muốn nói với đối thủ của ta một câu…”

An Hoành vui vẻ: “Ha, còn có tuyên ngôn trước khi chiến đấu?”

Võ Sĩ nói: “Lan Lăng Vương lão sư không chỉ một lần nói ta lấy hơi có vấn đề, chi bằng lần này ngươi nghe thử ca khúc này của ta xem ta lấy hơi thế nào.”

Oanh
Hiện trường như muốn nổ tung
Mùi thuốc súng bay ngập trời
Đây là đang khiêu khích Lan Lăng Vương nha
Lúc này ống kính chuyển sang hậu trường
Trong phòng chờ, các ca sĩ của chiến đội 1 đều nhìn về phía Lan Lăng Vương
Ngay sau đó, ống kính lại chiếu vào một góc ít ai chú ý dưới khán đài, nơi đó có một tuyển thủ từng bị tháo mặt nạ đang ngồi
Hắn chính là Mộc Thạch từng bị Lan Lăng Vương phê bình về khả năng lấy hơi
“Ha ha ha!”

“Tổ chương trình biết cách chơi xấu quá nha!”

“Võ Sĩ vừa mới nói tới chuyện lấy hơi, ống kính lập tức chĩa vào Mộc Thạch
Tuyệt đối là gây sự!”

“Mộc Thạch: người anh em, mau giúp ta báo thù Lan Lăng Vương
Dạy hắn cách lấy hơi thế nào đi!”

Đám sa điêu trên mạng vui vẻ vô cùng
Soạt
Ánh đèn chiếu xuống, Võ Sĩ bắt đầu biểu diễn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vừa cất giọng hát, khán giả đã cả kinh hô lên ——

Là bài Rời Đi
Rời Đi của Dương Chung Minh
Nếu trí nhớ của mọi người không nhầm thì trước kia Lan Lăng Vương cũng từng hát bài này một lần, chính lúc đó Lan Lăng Vương đã chọc tới Phí Dương
Trời ạ, Võ Sĩ rõ ràng muốn vả thẳng vào mặt Lan Lăng Vương nha
Hắn muốn dùng bài Lan Lăng Vương từng hát để đánh bại đối phương
Điều khiến mọi người kinh ngạc là Võ Sĩ đã soạn lại bài hát này
Tiết tấu bài hát nhanh hơn, nốt âm cũng cao hơn trước, đoạn giữa còn xen vào một phần rap, rất nhanh đã có người phát hiện ra điểm đáng sợ nhất ——

“Các ngươi nghe thử xem, hình như hắn không hề lấy hơi!”

“Ta có nghe được, chỉ là số lần lấy hơi rất ít!”

“Mẹ ơi, không cần thở hay sao?”

“Đây chính là… sự tức giận của ca vương?”

“Vừa hát Rời Đi vừa điều chỉnh năng lực lấy hơi, quả nhiên muốn đánh sưng mặt Lan Lăng Vương rồi…”

“Ha ha ha, Lan Lăng Vương cũng có ngày hôm nay!”

Có người rung động, có người kêu lên
Có người cười trên nỗi đau của người khác
..
Ở hậu trường
Người Máy ngẩn người nói: “Hắn lấy hơi rất ít lần.”

Thiên Nga Trắng gật đầu: “Cách lấy hơi này nếu không có kiến thức cơ bản cực vững thì sẽ không làm nổi, cho dù là ca vương ca hậu cũng chỉ có một số ít người có khả năng lấy hơi cỡ này.”

Người Máy cười hỏi: “Ngươi làm được không?”

Thiên Nga Trắng nhàn nhạt nói: “Nếu trận này là hắn thi với ta thì người thua chỉ có thể là hắn.”

Ý tứ rất rõ ràng
Nàng cũng làm được
Nhưng… Lan Lăng Vương thì sao
Người Máy khẽ lắc đầu tiếc nuối
..
Trên đài của ban giám khảo
Duẫn Đông bật cười
“Võ Sĩ dồn hết kỹ năng lấy hơi vào bài này.”

Diệp Tri Thu bất đắc dĩ nói: “Hành động theo cảm tính quá, vì muốn thể hiện năng lực lấy hơi mà hắn từ bỏ hết các màn biểu diễn khác.”

Trịnh Tinh mỉm cười: “Nhưng ta cảm thấy rất thú vị, ca sĩ nên dùng ca khúc để đáp lại nghi ngờ của người khác.”

Dương Chung Minh híp mắt lại, nhẹ giọng nói: “Tuy đã sửa đổi gần hết bài hát của ta nhưng khả năng lấy hơi đúng là rất tốt, trận này hắn đã chứng minh được điều mình muốn.”

..
Mấy phút sau, Võ Sĩ đã biểu diễn xong
Hắn thở hổn hển liên tục, rõ ràng vì bài hát vừa rồi mà đã trả giá rất nhiều, nhưng tiếng hoan hô của khán giả tại hiện trường khiến hắn hiểu được:

Xứng đáng
Tất cả mọi người đều công nhận khả năng lấy hơi của mình
Tiếng hô hào “Võ Sĩ” liên tục vang lên
Ánh mắt Võ Sĩ lộ rõ vẻ tự tin
Lan Lăng Vương, bây giờ ngươi còn dám nói ta lấy hơi có vấn đề sao
..
Không ai chú ý tới
Lan Lăng Vương đứng sau cánh gà đột nhiên nói với Đồng Đồng: “Thông báo với dàn nhạc bài hát của ta…”


??” Đồng Đồng sững sờ, “Bây giờ ngài mới chọn bài hát?”

Lan Lăng Vương gật đầu: “Chọn bài thứ tám.”

Đồng Đồng kinh ngạc hỏi: “Bài thứ tám… ngài chuẩn bị tổng cộng bao nhiêu bài hát?”

“Đi đi.” Lan Lăng Vương không giải thích nhiều, ánh mắt nhìn về phía Võ Sĩ đứng trên sân khấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.