“Ừm.”
Nếu chơi theo quy tắc này thì thắng màn đầu cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, bởi vì vẫn có thể bị khiêu chiến ở màn sau
Đồng Thư Văn cũng có nghĩ đến điều này nên nói tiếp: “Vì để mọi người coi trọng màn thi thứ nhất nên người thắng trong màn đầu sẽ được tích luỹ một trăm phiếu làm ưu thế.”
“Ta hiểu rồi.” Như vậy đúng là hoàn thiện hơn
Lâm Uyên đương nhiên hiểu tại sao tổ chương trình phải đặt ra quy tắc như thế, còn không phải là sợ ca vương ca hậu xui xẻo gặp nhau rồi bị loại hay sao
Giả thiết như Lâm Uyên đấu với Thiên Nga Trắng bị thua, thì hắn vẫn còn cơ hội chọn một ca sĩ khác để tiến hành khiêu chiến
Đối phương có sẵn 100 phiếu thì sao chứ
Nếu mình thật sự mạnh thì chênh lệch 100 phiếu cũng không quá đáng sợ
Đương nhiên đối với những tuyển thủ ngang tài ngang sức nhau thì 100 phiếu kia sẽ phân thắng bại sinh tử
Đồng Thư Văn cười nói: “Ngài đồng ý là tốt rồi
Chuyện này chúng ta phải hỏi ý các tuyển thủ tham gia trước mới công bố được.”
“Ừm.” Lâm Uyên cúp điện thoại
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Uyên chỉ tập trung luyện hát
Cho đến đêm trước ngày thi, Lâm Uyên vẫn còn đang luyện tập, mãi đến 9 giờ tối hắn mới dừng lại, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ
Lâm Uyên vừa đứng lên, Nam Cực đã hiểu chuyện chạy tới nhà vệ sinh mở sẵn cửa ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con chó này mở cửa rất thuần thục, khi người nhà Lâm Uyên không rảnh dẫn nó đi chơi, nó sẽ tự mình mở cửa đi rông, trong tiểu khu này nó còn có một số đồng bọn hay chơi cùng
Nhưng sau khi Lâm Uyên phát hiện ra điều này thì hắn bắt đầu khoá cửa lại, không thể để nó một mình chạy ra đường, sẽ làm một số bạn nhỏ sợ hãi
Vào nhà vệ sinh, Lâm Uyên không chỉ tắm mà còn tắm rửa cho Nam Cực
Nhưng tắm được một nửa thì nước đột nhiên trở nên lạnh lẽo, mà lúc này trên người Lâm Uyên và Nam Cực đều toàn là bọt xà phòng
Hết cách, hắn và Nam Cực đành phải tranh thủ thời gian tắm nước lạnh rồi nhanh chóng ra ngoài
Mẹ ở dưới nhà nói vọng lên: “Hình như máy nước nóng hư rồi
Lâm Huyên, mai con gọi thợ tới sửa đi, hôm nay tạm thời đừng tắm.”
“Còn may mà con chưa tắm!” Dao Dao vui vẻ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Quần cũng cởi rồi mẹ mới nói con biết!” Lâm Huyên hô lớn với trái tim tan vỡ
Lâm Uyên lấy máy sấy tóc ra sấy khô người cho Nam Cực, thuận tay phủi đi một chút bọt xà phòng trong tai chó cưng và hát khẽ:
“Nên sớm biết rằng bong bóng chỉ cần chạm nhẹ sẽ vỡ tan, giống như trái tim đã bị anh làm tổn thương, không thể chịu nổi giày vò…”
(Chú thích: Lời bài hát Bong Bóng.)
..
Ngày hôm sau
Cố Đông lái xe đưa Lâm Uyên đến trung tâm âm nhạc
Hắn ngồi ở ghế sau xem điện thoại di động
Trên mạng có rất nhiều bài thảo luận về trận đấu ngày hôm nay
“Trận đấu sắp bắt đầu rồi!”
“Hôm nay chỉ còn lại ca vương ca hậu và một bầy cá mà thôi!”
“E là đàn cá của Ngư phụ không chống đỡ nổi.”
“Chưa chắc nha, nói không chừng lại có cá khô làm ca vương ca hậu lật xe.”
“Nói mới nhớ, Lan Lăng Vương có tính là thành viên của bầy cá không nhỉ?”
“Từ hình tượng thì không phải, nhưng về bản chất thì hắn cũng là một con cá, bởi vì từ lúc bắt đầu chương trình tới nay Lan Lăng Vương đều hát nhạc do Ngư phụ viết!”
“Ha ha ha, Watson ngươi phát hiện ra vấn đề rồi đó!”
Xem tới đây, Lâm Uyên đột nhiên hắt hơi một cái
Cố Đông lập tức nói: “Lâm đại biểu lạnh à
Để ta tắt máy lạnh.”
“Hơi lạnh.” Lâm Uyên đáp theo bản năng
Nhưng Lâm Uyên vừa nói xong, cả hắn và Cố Đông đều ngây ngẩn cả người
Giọng của Lâm Uyên quá khàn rồi
Cố Đông hấp tấp tắt máy lạnh, luống cuống hỏi: “Cổ họng Lâm đại biểu không khoẻ sao?”
“Khụ khụ.” Lâm Uyên ho khan một tiếng mới thấy cổ họng mình không được thoải mái, hắn uống một ngụm nước, khi nuốt xuống lại thấy hơi đau
“Không phải ngài bị cảm rồi đó chứ?”
“Hình như vậy.” Giọng vẫn rất khàn
Lâm Uyên nhớ tới chuyện tối qua máy nước nóng bị hư, không khỏi đau cả đầu
Cảm mạo vốn chẳng có gì đáng sợ, với tố chất thân thể của Lâm Uyên thì chừng hai, ba ngày là khoẻ
Nhưng cổ họng thì không xong rồi
Hôm nay hắn còn phải thi đấu
Cố Đông sợ hãi nói: “Ta phải mua thuốc cảm cho ngài mới được —— nhưng mà uống thuốc cũng vô dụng, cổ họng ngài đau như vậy làm sao mà thi đấu được đây
!”
“Đừng hoảng.” Lâm Uyên an ủi một câu, trong lòng kêu gọi Hệ thống
“Sao ngươi bảo thân thể ta rất mạnh khoẻ mà?”
Hệ thống “ting” một tiếng rồi nói:
“Hệ thống đã nhắc nhở ký chủ rồi, cảm mạo không nằm trong phạm vi bảo vệ của Hệ thống.”
Lâm Uyên rất bất đắc dĩ
Đúng là Hệ thống đã từng nhắc nhở, lần này là do hắn bất cẩn
“Có biện pháp nào hỗ trợ không?” Với cái cổ họng sưng thế này thì Lâm Uyên rất khó phát huy thực lực, vì thế mà bị loại thì đúng là oan uổng
Hệ thống: “Trong thương thành có thuốc giảm đau dành cho cổ họng, chỉ có thể giúp ký chủ hết đau tạm thời nhưng không cách nào hết bệnh.”
“Giống như thuốc tê?”
“Có thể hiểu là như thế.”
“Bao nhiêu tiền?”
“10.000 đồng.”
“Rẻ vậy hả?” Vừa thốt ra câu đó, Lâm Uyên đột nhiên cảm thấy tội lỗi, nhưng hắn không quản nhiều như thế, chỉ có thể mua thuốc để dành trước lúc lên sân khấu uống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Để ta chạy đi mua thuốc cho ngài.” Cố Đông dừng xe ở hầm đậu xe rồi quay đầu nói với Lâm Uyên
“Không cần.” Lâm Uyên uống một ngụm nước nữa
“Ta miễn cưỡng cũng hát được.”
“Không được đâu!” Cố Đông hoảng loạn nói, “Đã khàn thành như thế rồi, hay là ngài đừng thi nữa
Dù sao ngài cũng là khúc phụ cơ mà, đâu cần dựa vào việc ca hát để kiếm cơm…”
“Rồi sẽ có cách thôi.” Lâm Uyên cố nén cảm giác đau rát họng nói, “Ta đi đây.”
“Ngài thật sự ổn chứ?”
“Không sao cả.”
Lâm Uyên đi lên lầu
Sao có thể không sao được, cổ họng của hắn đang đau rát, uống nước cũng đau chứ đừng nói tới ca hát
Giờ đúng là chỉ còn cách dùng thuốc giảm đau trước khi lên sân khấu, nhưng mà… ca khúc hắn chọn cho ngày hôm nay xem ra phải đổi rồi
Bước ra khỏi thang máy, Đồng Đồng tiến lên đón Lâm Uyên, đi bên cạnh nàng là camera man quen thuộc
“Lan Lăng Vương lão sư, trước khi thi đấu ngài có muốn tập luyện một chút không?”
“Không cần.”