Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 606: Ma thuật điều khiển lòng người




“Sao không vào đi?” Thiên Nga Trắng từ đâu đi tới nói với hắn, hình như nàng có vẻ không thích được tiếp đón kiểu này cho lắm
“Công ty suốt ngày cứ thích làm mấy chuyện linh tinh này
Hôm nay ngươi…”

“Có sao đấy.”

Lâm Uyên đột nhiên nói ra ba chữ, sau đó đi về phía Đồng Đồng, để lại cho Thiên Nga Trắng một bóng lưng thẳng tắp
Thiên Nga Trắng sửng sốt một hồi mới hiểu được… Lan Lăng Vương đang trả lời câu hỏi từ tuần trước của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là đáp án này… hình như đã thay đổi
..
Sau khi tiến vào phòng chờ ngồi một lát, Đồng Đồng đột nhiên hộc tốc chạy tới nói: “Lan Lăng Vương lão sư, thứ tự ra sân thay đổi rồi, ngài và Nữ Thần Báo Thù sẽ thi đấu trận đầu tiên!”

Lại mở màn
Lâm Uyên đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn khẽ gật đầu rồi đứng lên đi theo Đồng Đồng rời khỏi phòng chờ
Lúc này buổi phát sóng trực tiếp đã bắt đầu, khán giả ở hiện trường châu đầu ghé tai thảo luận râm ran
Trong tiếng ồn ào của mọi người, An Hoành đột nhiên nói:

“Mời Nữ Thần Báo Thù lão sư và Lan Lăng Vương lão sư lên sân khấu để bắt đầu màn tỷ thí hôm nay!”

Lâm Uyên và Nữ Thần Báo Thù từ hai bên cánh gà bước ra
An Hoành cười nói: “Hôm nay không quy định ai hát trước nên hai vị ca sĩ có thể tự quyết định, hoặc oẳn tù tì bao búa kéo cũng được.”

Khán giả cười to
Nữ Thần Báo Thù nhìn Lan Lăng Vương, đột nhiên cầm micro nói: “Không cần oẳn tù tì, nghe nói sân khấu này có một lời nguyền là ai hát trước thì sẽ thua, ta muốn thử phá vỡ lời nguyền một lần xem sao
Ý của Lan Lăng Vương lão sư như thế nào?”

“Ồ.”

Lâm Uyên không có ý kiến, hắn chủ động rời khỏi sân khấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ Thần Báo Thù cười một tiếng nhưng không trực tiếp hát mà tiếp tục nói: “Ta muốn hát bài này vì chính ta, vì fan hâm mộ của ta, cũng vì những người vẫn luôn ủng hộ ta
Ta không quan tâm tới vinh dự ca vương ca hậu gì, bởi vì ta vốn là ca hậu!”

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm
Nữ Thần Báo Thù ngẩng đầu nói: “Có mấy lời ta không nói là vì muốn đứng trên sân khấu này mới nói
Có một số việc ta không làm là vì đợi đến khi lên sân khấu mới làm
Lan Lăng Vương, ngươi đã từng nghe bài hát Báo Thù chưa?”

Lâm Uyên không lên tiếng, nhưng những lời này của Nữ Thần Báo Thù đã kích động toàn bộ khán giả, ngay cả bốn vị giám khảo cũng biến sắc, thậm chí có khán giả không nhịn được hét ầm lên:

“Nguyên Tịch!”

Vô số người ngồi xem trước màn hình cũng đánh ra hàng loạt bình luận, rõ ràng ai cũng nghe hiểu ám chỉ của Nữ Thần Báo Thù:

“Là Nguyên Tịch!”

“Nàng muốn báo thù!”

“Trước đó màn đánh giá của Lan Lăng Vương đã khiến Nguyên Tịch tức giận, cho nên nàng hoá thân thành Nữ Thần Báo Thù lên sân khấu này để đánh bại Lan Lăng Vương!”

Khán đài nổ tung
Đây là tuyên ngôn báo thù của Nguyên Tịch, cũng là cảnh tượng mà khán giả thích xem nhất
Nữ Thần Báo Thù rất hài lòng với hiệu quả mình tạo ra, phát hiện tiếng hô to đã dừng lại, nàng đột nhiên hát vang:

“Vết sẹo này là ai lưu lại
Gió cát đại mạc cuồn cuộn giữa ngày hè, cơn bão tuyết cũng đang rống giận!”

“Ngươi có từng nghe qua câu “nợ máu phải trả bằng máu” chưa?”

“Nếu báo thù là chấp niệm của ta, ta sẽ hát mãi ca khúc này đến khi khàn cả giọng
Nếu hoa nở hoa tàn là lời nguyền rủa của sinh mệnh, sự tuyệt vọng sẽ hoá thành bộ giáp của ta!”

“Báo thù đi!”

“Báo thù đi!”

“Địch nhân của ta, ngươi ở đâu
Ngươi có nghe được giọng của ta không
Ngày ngươi rút kiếm trời mưa tuyết thét gào, lạnh giá khiến vách núi đá càng thêm cô tịch.”

“Ngươi ngã xuống dưới ánh chiều tà, ông trời nhìn ngươi ngã xuống, bầy quạ đen nhìn ngươi ngã xuống, mà ta cũng đang nhìn ngươi ngã xuống…”

Tiếng hát trở nên giận dữ và cường đại như đang trút ra hết tình cảm thù hằn của Nữ Thần Báo Thù, đến những câu cuối cùng tiếng hát của nàng trở thành nức nở
Hát xong, Nữ Thần Báo Thù bất lực ngồi bệt xuống sân khấu
Khán giả không nhìn thấy gương mặt nàng sau tấm mặt nạ nhưng đều có thể nghe được tiếng nức nở mà nàng cố gắng kềm chế
Nàng khóc
Vô số khán giả ở hiện trường cảm thấy trái tim mình tan nát, có người rơi lệ kêu tên nàng:

“Đừng khóc!”

“Nữ Thần Báo Thù, ngươi là người giỏi nhất!”

“Nữ Thần Báo Thù cố gắng lên, ngươi vĩnh viễn là nữ thần!”

“Đừng thương tâm, chúng ta ủng hộ ngươi!”

Ta đương nhiên biết các ngươi sẽ ủng hộ ta
Dưới lớp mặt nạ kia quả thật có nước mắt, nhưng không ai thấy được khoé miệng của nàng đang cong lên
Lan Lăng Vương, cảm ơn ngươi nhường sân khấu cho ta
Ta không chỉ biểu diễn bài hát Báo Thù, ta còn muốn biểu diễn cho ngươi thấy… ma thuật điều khiển lòng người
Khi tiếng khóc của ta truyền đi, không chỉ có fan của ta mà toàn thế giới đều biến thành kẻ thù của ngươi
Ca hát chính là biểu diễn
Thực lực có khi chỉ là thứ tô điểm thêm mà thôi, ai nói sau khi hát không thể biểu diễn
Hôm nay Nữ Thần Báo Thù lựa chọn ca khúc Báo Thù, là một trong những ca khúc kinh điển của Lam Tinh lấy chủ đề về việc báo thù
Người sáng tác ra ca khúc này chính là khúc phụ Diệp Tri Thu đang ngồi trên ghế giám khảo
Ống kính quay tới gương mặt Diệp Tri Thu, trên mặt hắn hiện ra vẻ hoài niệm và hoảng hốt
Nữ Thần Báo Thù đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm Lan Lăng Vương
“Tiếp theo xin mời Lan Lăng Vương lão sư…” An Hoành liếc nhìn Nữ Thần Báo Thù, giọng hắn mang theo cảm xúc phức tạp
Nữ Thần Báo Thù lui xuống sân khấu, Lâm Uyên bước ra
An Hoành hỏi: “Lan Lăng Vương lão sư có gì muốn nói không?”

Lâm Uyên vẫn lắc đầu
Trước màn hình, toàn bộ fan của Nguyên Tịch đều nghe tới khóc nấc, trái tim bọn hắn như bị dao cắt
“Lòng ta khó chịu quá.”

“Lan Lăng Vương dựa vào cái gì mà nói này nói nọ Nguyên Tịch nhà chúng ta!”

“Ngươi có biết lời nói của ngươi đã tổn thương Nguyên Tịch thế nào không?”

“Ngươi làm nàng khóc rồi, ngươi hài lòng chưa
!”

“Nguyên Tịch vì Lan Lăng Vương mới tham gia cuộc thi này, cũng vì Lan Lăng Vương mới hát bài hát này, nhưng ta thật sự thấy không đáng thay cho nàng, Nguyên Tịch đã bị tổn thương rồi!”

“Lan Lăng Vương ngươi có biết nàng đã cố gắng thế nào không?”

“Nàng vẫn luôn cố gắng ca hát, dựa vào cái gì mà một lời của ngươi có thể huỷ bỏ mọi nỗ lực của nàng?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.