Trận đầu tiên, Lương Tử Nguyên đấu với Giang Quỳ, tương đương với Vũ Long đối chiến Maike
Người hát trước là Lương Tử Nguyên, hắn vừa ra sân khấu đã chọc cười toàn trường:
“Ta chỉ sợ mắc phải lời nguyền người nào hát trước là thua.”
Đây là lời nguyền trong chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt, 80% các ca sĩ hát trước trong trận pk đều bị thua, thật sự là quá phản khoa học, cho nên khán giả ở hội trường đều lộ ra một nụ cười “ta hiểu ngươi”
Hai bên sân khấu có hai bộ ghế sô pha lớn dành cho nhạc sĩ
Bên trái là tác giả của bài đầu tiên lên sân khấu, Vũ Long đang ngồi ở đó
Bên phải là Maike, hai người chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy nhau
Lương Tử Nguyên bắt đầu hát
Bài hát tên là Súp Miso, một bản nhạc điển hình của người Sở châu bởi vì đây là món ăn truyền thống trong bữa cơm của họ
Nội dung chính của ca khúc là tình cảm đối với cố hương
Không có kỹ thuật hát hoa lệ, lần này Lương Tử Nguyên hát rất chất phác đơn giản, ca khúc có tiết tấu chậm rãi, phối hợp với giọng hát tràn đầy tình cảm khiến khán giả ở hiện trường vỗ tay nhiệt liệt
Ngay sau đó, Giang Quỳ bước ra giữa sân khấu
Maike viết cho nàng một bài hát tên là Ting Toong, tuy cái tên có vẻ trừu tượng nhưng ca từ và nhịp điệu bài hát đều rất sống động, mang phong cách vui vẻ tươi trẻ
Hai bài hát đầu tiên mang phong cách rất khác biệt, không có kỹ thuật hát hoa lệ hay cao âm ngút trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu nói Ca Sĩ Giấu Mặt là cuộc thi của các ca sĩ thì Bài Hát Của Chúng Ta đích thị là cuộc thi dành cho nhạc sĩ
Cuối cùng, Vũ Long và Lương Tử Nguyên thu được 35.2 triệu phiếu bình chọn, mà Maike và Giang Quỳ thu được 33.4 triệu phiếu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái gọi là lời nguyền của người hát trước đã bị phá vỡ ngay từ trận đầu tiên
Trên màn hình trực tiếp đột nhiên chuyển sang ống kính quay cảnh căn phòng hồng của Lâm Uyên
Hắn đang vừa nghe ca sĩ hát vừa ăn vặt
Trong phòng nghỉ của các nhạc sĩ đều được tổ chương trình chuẩn bị sẵn mấy gói đồ ăn vặt, mà trên tay Lâm Uyên lúc này là một gói cá cơm sấy
Khu bình luận lập tức náo nhiệt hẳn lên:
“Ha ha ha, cá cơm sấy kìa!”
“Tổ chương trình thật là xấu, lại cho Ngư phụ ăn cá cơm sấy!”
“Đại Ngư ăn Tiểu Ngư, không có vấn đề nha.”
“Đây là đang ám chỉ Mỹ Nhân Ngư đã biến thành món cá cơm sấy rồi sao?”
Lâm Uyên không để ý việc mọi người đang cười nhạo mình ăn cá cơm, hắn đang kinh ngạc về nhiệt độ của chương trình này
Con số khán giả bỏ phiếu quá mức phô trương rồi, chỉ là vòng thi đấu đầu tiên mà tổng số phiếu bình chọn đã lên tới gần bảy mươi triệu
Mà đó là trong trường hợp cả hai bài hát này đều không phải thể loại nhạc cực bốc
Chuyện này cũng rất dễ hiểu, các nhạc sĩ đều khá là bảo thủ, chẳng ai có ý định tung ca khúc đặc sắc ra ngay từ vòng đầu tiên
Dù sao bây giờ còn chưa tới giai đoạn loại bỏ đối thủ, lấy tác phẩm tốt ra là việc không cần thiết
Nhưng cho dù là như thế thì trình độ của các nhạc sĩ đỉnh cấp phối hợp với ca sĩ đỉnh cấp cũng đã đủ để tạo thành một bữa tiệc âm nhạc phong phú vô cùng
Lúc này An Hoành lại bước ra
“Cảm ơn màn thi đấu đầu tiên của tổ số 1
Tiếp theo xin mời Duẫn Đông lão sư và ca sĩ Tôn Manh Manh cùng so tài với Tiện Ngư lão sư và ca sĩ Trần Chí Vũ!”
Soạt soạt soạt
Hiện trường trở nên náo nhiệt hẳn lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi tháo mặt nạ, độ nổi tiếng của Tiện Ngư đã bay vọt thẳng lên tới cung trăng, số lượng bình luận liên quan đến hắn áp đảo các nhạc sĩ ca sĩ khác
“Đến phiên Ngư phụ và Duẫn Đông lão sư rồi!”
“Trận này nhất định rất thú vị!”
“Duẫn Đông: ta đã trở về đây để báo thù!”
“Ha ha ha, báo thù cái gì, các ngươi tưởng Duẫn Đông lão sư giống như Nữ Thần Báo Thù kia sao?”
“Nữ Thần Báo Thù đã lành lạnh rồi, chương trình này còn không thèm mời nàng ta.”
“Duẫn Đông lão sư quả thật đã thua dưới tay Ngư phụ hai lần
Hôm nay hắn có thể lật ngược ván cờ không?”
Trong vô số bình luận điên cuồng nhảy lên, Lâm Uyên và Duẫn Đông ngồi đối diện nhau ở hai bên sân khấu, không ai có biểu tình gì
Một người trước sau như một đều lạnh nhạt như vậy, một người chính là mặt đơ trời sinh
Trên sân khấu, Tôn Manh Manh bắt đầu biểu diễn
Bài hát này có tên là Thỏ, mở đầu bài hát là tiếng một cô bé non nớt đang thắc mắc: “Bé thỏ đáng yêu như vậy, vì sao sói lại cứ muốn ăn thịt thỏ?”
Nhạc nổi lên, ca từ bài hát đáng yêu vui vẻ khiến khán giả đều bật cười
Trời ạ, đây là ca khúc của Duẫn Đông lão sư
Phong cách âm nhạc của Duẫn Đông từ trước tới nay luôn nghiêm túc, cho dù là viết về tình yêu thì cũng lấy sự thương cảm làm chủ, nhưng bài hát này lại không nghiêm túc một chút nào, từ ca từ đến giai điệu đều tràn đầy cảm giác hoạt bát
Ngay cả Lâm Uyên cũng không nhịn được mà cong môi
Bài hát này không có lực sát thương, kỹ năng sáng tác cũng không quá cao tay, nhưng cảm giác quá sức đáng yêu này khiến rất nhiều người ưa thích, phối hợp với giọng hát mềm mại của Tôn Manh Manh lại càng tăng thêm sức hút
Cảm giác như Duẫn Đông đang chơi đùa, mà lại còn rất sáng tạo
Trịnh Tinh đang ngồi bên cạnh Dương Chung Minh, nghe được bài hát này khiến nàng cười đến bật ngửa: “Ta cũng muốn chọn Tôn Manh Manh, giọng hát của nàng có không gian thể hiện hơn cả tưởng tượng của ta
Đây là lần đầu tiên Đông ca viết bài hát thuộc thể loại này nhỉ?”
“Loè loẹt.”
Dương Chung Minh phê bình một câu, nhưng cũng không nhịn được cười
Loại âm nhạc này rất dễ dàng khiến mọi người vui vẻ
Quả nhiên sau khi Tôn Manh Manh hát xong, toàn trường đều vỗ tay nhiệt liệt
“Cười chết ta rồi!”
“Tôn Manh Manh đáng yêu thật sư á!”
“Đường đường là ca sĩ tuyến một đã sắp ba mươi tuổi lại còn phải chu môi hát kiểu dễ thương, nhưng vấn đề là ta lại cảm thấy nàng như thiếu nữ đôi mươi ấy!”
“Ta thích bài hát này!”
“Thỉnh thoảng nghe cũng thấy thú vị.”
“Duẫn Đông lão sư nhìn có vẻ rất khó gần nhưng lại viết ra ca khúc đáng yêu như vậy, ta cười chết mất thôi!”