“Xem ta đạp gió rẽ sóng, ta trở thành thái dương soi sáng cho chính mình!”
“Gió bão là phương hướng của ta, xua tan đi bóng đêm mờ mịt, ánh rạng đông là quang mang của ta…”
“Trưởng thành không tránh khỏi va phải đá ngầm, chẳng qua là mang trên người vết thương chồng chất ta lại lần nữa giương buồm ra khơi, dù không có cánh ta vẫn tự do bay lượn…”
Đây là một ca khúc nói về nhiệt huyết thanh xuân, vừa mở đầu đã là điệp khúc
Giọng hát của Giang Quỳ khiến bài hát tràn ngập lực lượng
Mượn tiếng ca của Giang Quỳ, tài hoa của Dương Chung Minh được thể hiện ra một các hoàn mỹ trên sân khấu
Ở khu bình luận, khán giả hoàn toàn hưng phấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Dương phụ trâu bò!”
“Bài hát này quá hay rồi!”
“Có mùi vị như Tối Sơ Mộng Tưởng của Ngư phụ, nhưng giai điệu hai bài hát hoàn toàn khác biệt!”
“Dương phụ vẫn ngầu như xưa!”
“Ta vẫn luôn cho rằng Tối Sơ Mộng Tưởng của Ngư phụ đã là bài hát nhiệt huyết đỉnh phong, nhưng Đạp Gió Rẽ Sóng vừa ra ta lại thấy cả hai bài hoà quyện và bổ sung cho nhau.”
“Sau này các cô gái muốn hát ca khúc thể hiện nhiệt huyết thì không chỉ có một lựa chọn duy nhất là Tối Sơ Mộng Tưởng như trước nữa rồi!”
“Nếu bài hát này không phải hàng tích trữ mà là tác phẩm được Dương phụ viết trong hơn một tiếng đồng hồ thì sao?”
“Mặc kệ có phải là hàng có sẵn hay không ta đều phục lăn!”
“Giang Quỳ hát quá tốt!”
“Giọng hát của Giang Quỳ có tính xuyên thấu, ông trời không hề bạc đãi nàng nha.”
Ở hiện trường, Lâm Uyên nghe nhạc cũng thấy rất rung động
Hắn quen biết không ít khúc phụ, thậm chí đã từng cạnh tranh với người ta, nhưng người mạnh nhất trong số đó tuyệt đối là Dương Chung Minh
Bài hát này quá lợi hại, lợi hại đến mức Lâm Uyên cũng phải thừa nhận nó không hề thua kém Tối Sơ Mộng Tưởng
Cuộc so tài hôm nay rất khó đoán được, vốn Lâm Uyên cho rằng Trời Cao Biển Rộng của mình có thể chiến thắng rất dễ dàng, nhưng bây giờ…
Nhìn phản ứng của khán giả dưới đài cũng biết, rõ ràng Đạp Gió Rẽ Sóng cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của khán giả
Vô số người hoan hô vỗ tay, buổi diễn mở màn của Dương Chung Minh và Giang Quỳ đã làm bầu không khí sôi động hơn lúc nào hết
Trận đấu vẫn được tiếp tục, nhưng những ca khúc tiếp theo đều không nổ tung như bài đầu tiên
Thỉnh thoảng cũng có tác phẩm chất lượng, nhưng lại không thể so với Đạp Gió Rẽ Sóng
Thời gian gấp gáp và đề tài bị hạn chế khiến rất nhiều nhạc sĩ không phát huy được toàn bộ thực lực, cho nên dù là khán giả ở hiện trường hay ngồi ở nhà cũng đều liên tục thảo luận về Đạp Gió Rẽ Sóng
Ngay cả Trịnh Tinh cũng không khỏi lắc đầu: “Hôm nay Đạp Gió Rẽ Sóng thắng chắc.”
Các nhạc sĩ khác cũng gật đầu
Bài hát này đúng là không thể chê vào đâu được
Dương Chung Minh không hổ là đại ma vương trong Bài Hát Của Chúng Ta, dù là quy tắc khó cỡ nào cũng không ảnh hưởng được chất lượng bài hát của hắn
An Hoành rốt cuộc cũng tuyên bố: “Xin dành một tràng pháo tay cho sự phối hợp tiếp theo giữa Tiện Ngư lão sư và ca sĩ Tôn Diệu Hoả!”
Ở hậu trường, Tôn Diệu Hoả vẫn luôn trầm mặc bỗng đứng dậy
Mà Lâm Uyên cũng lấy thân phận của nhạc sĩ đi lên sân khấu, ngồi vào ghế sô pha đã được chuẩn bị sẵn
Trên màn hình lớn xuất hiện thông tin về ca khúc:
Tên bài hát: Trời Cao Biển Rộng
Nhạc và lời: Tiện Ngư
Biểu diễn: Tôn Diệu Hoả
(Link bài hát: youtube.com/watch
v=gVzhA3NI8xM
Nhưng mà mình cảm thấy Tôn Diệu Hoả hát tốt hơn nhóm nhạc này, giọng hắn chắc chắn mạnh mẽ hơn rất nhiều.)
Giống như Dương Chung Minh, bài hát của Tiện Ngư cũng sử dụng đề tài làm tên ca khúc
Lúc này khu bình luận đã không còn nghiêng hẳn về bài hát Đạp Gió Rẽ Sóng
“Đến phiên Ngư phụ rồi.”
“Ta không hề nghi ngờ thực lực của Ngư phụ, nhưng ta không có lòng tin ở Tôn Diệu Hoả.”
“Tôn Diệu Hoả không có kém như các ngươi nghĩ, chẳng qua là đối mặt với Giang Quỳ thì hắn khó lòng thắng được thôi.”
“Hình như Tôn Diệu Hoả rất căng thẳng.”
“Nhìn tên bài hát có vẻ như Ngư phụ cũng viết ca khúc nhiệt huyết?”
“Cho dù là chủ đề Đạp Gió Rẽ Sóng hay Trời Cao Biển Rộng thì cũng rất phù hợp với thể loại nhạc nhiệt huyết.”
“Vấn đề chủ yếu nằm ở phần ca hát thôi.”
Trong lúc bình luận còn đang nhảy lên, đèn sân khấu đột nhiên ảm đạm
Tiếng nhạc dạo vang lên, từng nốt đàn dương cầm trầm nặng kết hợp với đàn cello tạo cảm giác nặng nề
Ngay sau đó, một tiếng hát như đang kềm chế bản thân mình vang lên:
“Tôi từng nghi ngờ chính mình đang bước đi trong sa mạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dẫu có gieo bao nhiêu ước mơ cũng không tài nào gặt hái được kết quả.”
“Vừa giang rộng đôi cánh thì gió đã tắt lịm
Quen với thương đau có thể được tính là một loại thành quả hay không?”
Hiện trường bỗng trở nên yên tĩnh
Trên sân khấu mờ tối, một ánh đèn duy nhất rọi vào người Tôn Diệu Hoả, gương mặt bình thường của hắn lúc này tràn ngập vẻ tự giễu
Giờ khắc này, trong lòng khán giả không hẹn mà cùng nổi lên một tia chua xót
âm nhạc và tiếng hát đã khiến biểu tình trên mặt khán giả thay đổi, khu bình luận cũng yên tĩnh lại
“Bài hát này…” Vẻ mặt Trịnh Tinh trở nên nghiêm túc
Dương Chung Minh toả sáng hai mắt, nhìn chằm chằm vào Tôn Diệu Hoả đứng trên sân khấu
Không ít nhạc sĩ cũng đang trợn mắt nhìn hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên sân khấu, vẻ mặt tự giễu của Tôn Diệu Hoả từ từ biến mất, thay vào đó là sự kiên định:
“May mắn thay, tôi vẫn luôn không quay đầu lại
Cuối cùng lại phát hiện ra ở phía trước thật sự có ốc đảo.”
“Mỗi một giọt mồ hôi rơi càng khiến cuộc sống trở nên đáng giá
Bước ra khỏi cảm giác suy sụp rồi mới tìm thấy được… một vũ trụ mới.”
Hắn từng rất nản lòng, thậm chí muốn từ bỏ
Nhưng cứ mỗi khi tâm trạng hắn xuống tới đáy vực, người kia lại kéo hắn đứng lên
Sau đó, hắn một mực đứng vững, tuyệt đối không quay đầu lại
Bài hát hot nhưng ta thì không
Không công chúng nào nhận ra ta
Ta thành danh đều là nhờ nịnh bợ
Nhờ may mắn mới trở thành ca sĩ tuyến một
Ta dựa vào thực lực của mình để tiến vào top 20 ca sĩ mạnh nhất nước trong Ca Sĩ Giấu Mặt, các ngươi quên rồi sao
Khi ta hát đến tắc nghẹn trong phòng ghi âm, các ngươi từng nhìn thấy sao?