Nhưng mà…
Rất nhanh đã có người phản bác: “Đối với Tiện Ngư mà nói, Dương Chung Minh không phải là Nhị Lang Thần đánh bất phân thắng bại với hắn mà là Phật Tổ Như Lai mới đúng!”
Bức tranh này của Trịnh Tinh rốt cuộc có ý gì
..
Trong sự mong đợi của tất cả mọi người, ngày 30 tháng 11 lặng lẽ tới…
Bởi vì mười hai giờ đêm hôm ấy sẽ là thời khắc mở ra Cuộc Chiến Chư Thần nên tối đó có rất nhiều người mê âm nhạc chực chờ bên máy vi tính hoặc phần mềm nghe nhạc trên điện thoại, chờ đợi tác phẩm của Tiện Ngư và Dương Chung Minh được phát hành
Đương nhiên các khúc phụ khác cũng rất được chú ý, chỉ là so với hai người kia thì nhiệt độ thấp hơn mà thôi
Tại Dung Thành trực thuộc Tần châu
Trong một câu lạc bộ nọ có một đám người đang tổ chức họp mặt offline
Câu lạc bộ này tên là Hội âm nhạc Dung Thành, bên trong có tổng cộng ba mươi nhạc sĩ nổi tiếng
Bọn hắn đến từ các công ty âm nhạc khác nhau, nhưng bởi vì ở cùng một thành phố nên đoàn kết lại và thành lập câu lạc bộ này
Ngưỡng thấp nhất để gia nhập câu lạc bộ là nhạc sĩ vương bài
Trong câu lạc bộ, các thành viên giao lưu rất khắng khít
Bình thường không có việc gì bọn họ sẽ tiến hành trao đổi thảo luận về âm nhạc
Mà Cuộc Chiến Chư Thần năm nay là chuyện đại sự, toàn bộ ba mươi nhạc sĩ đều có mặt đầy đủ trong buổi offline này, cùng nâng cốc luận bàn âm nhạc
Lúc này là mười một giờ ngày 30 tháng 11
Mọi người vừa chờ đợi Cuộc Chiến Chư Thần chính thức mở ra vừa tán gẫu với nhau:
“Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng cái đã một năm.”
“Từ hồi tháng 2 đến giờ đúng là náo nhiệt, hết Ca Sĩ Giấu Mặt lại đến Bài Hát Của Chúng Ta.”
“Ta cảm thấy mọi náo nhiệt của giới âm nhạc năm nay đều vây quanh Tiện Ngư.”
“Lần này diễn ra Cuộc Chiến Chư Thần, hắn cũng vẫn là tiêu điểm chú ý của mọi người.”
“Đám nhạc sĩ vương bài chúng ta là đại thần đối với các nhạc sĩ bình thường, nhưng trong Cuộc Chiến Chư Thần thì chúng ta chỉ có thể làm khán giả!”
“Nói đến Tiện Ngư, hẳn là Lý ca có cảm xúc sâu sắc nhất.”
“Đúng vậy, Lý ca là đại lão duy nhất trong nhóm chúng ta từng giao thủ với Tiện Ngư.”
“Hơn nữa khi đó Tiện Ngư còn chưa phải là tiểu khúc phụ nổi tiếng khắp thiên hạ, mà Lý ca khi đó cũng chưa phải là nhạc sĩ vương bài.”
Mọi người nhìn về phía một nam nhân có dáng người cao ráo với mái tóc húi cua
Nam nhân bất đắc dĩ nói: “Mấy năm nay mỗi lần diễn ra Cuộc Chiến Chư Thần các ngươi đều lấy chuyện này ra để xỉ vả ta.”
Tuy nói vậy nhưng khoé môi nam nhân vẫn cong lên thành một nụ cười, như thể được giao thủ với Tiện Ngư lúc mới vào nghề đã khiến hắn cảm thấy rất vinh hạnh
Thật ra, khi hắn mới vào câu lạc bộ cũng thường hay gáy với mọi người rằng: “Ta vào nghề cùng thời kỳ với Tiện Ngư, năm ấy trong mùa giải Tân Nhân Quý, hắn đứng nhất, ta đứng thứ ba.”
Ngoài miệng thì nói là rất xấu hổ nhưng lúc gáy thìt rên mặt lại chẳng có chút xấu hổ nào, ngược lại còn dương dương tự đắc…
Nam nhân này tên là Lý Ương
Mấy năm trước, hắn và Tiện Ngư vào nghề cùng lúc, khi đó Tiện Ngư mới bước chân ra đời đã dùng một bài Sinh Như Hạ Hoa để giành vòng nguyệt quế Tân Nhân Quý
Mà Lý Ương năm đó đứng hạng thứ ba, hắn là người đầu tiên hô lên câu nói huyền thoại: “Đều phải chết.”
Sau đó vài năm, lời thoại này được truyền thừa qua các thế hệ
Chỉ là khi đó Lý Ương tuyệt đối không ngờ được một ngày nào đó trong tương lai Tiện Ngư sẽ trở thành tiểu khúc phụ đại danh đỉnh đỉnh
Thậm chí trở thành loại tồn tại có thể đấu với Dương Chung Minh trên sân khấu
Mà chính mình chật vật vô cùng mới trở thành nhạc sĩ vương bài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật ra mới vào nghề mấy năm đã thành vương bài là rất lợi hại, nếu không so sánh với Tiện Ngư thì Lý Ương đã được xem là một “nhạc sĩ thiên tài”
Đám người bật cười
Bọn họ thích nhất là thấy dáng vẻ này của Lý Ương, ngoài mặt tỏ ra bất mãn nhưng trong lòng thì kiêu ngạo tự hào
Cười đùa một chút, đám người lại hàn huyên tới cuộc chiến lần này:
“Tuy năm nay Tiện Ngư phong quang vô hạn nhưng e là lần này hắn không có cơ hội trở thành Tam Quan Vương.”
“Tôn Ngộ Không có lợi hại cỡ nào cũng chạy không thoát lòng bàn tay Phật tổ mà.”
“Thực lực của Dương phụ quá kinh khủng, trừ phi lần này Tiện Ngư có thể phát huy vượt xa bình thường.”
“Ta thấy như vậy cũng rất khó thắng, nếu Dương phụ phát huy không được tốt thì may ra.”
“Lý ca, ngươi cảm thấy Tiện Ngư có thể trở thành Tam Quan Vương không?”
Lý Ương bĩu môi
Ta có thể thấy thế nào
Cũng y như các ngươi thôi
Lý Ương còn chưa kịp nói gì thì chuông đồng hồ báo thức đột nhiên vang lên
“Mười hai giờ rồi!” Đám nhạc sĩ đều bị chấn động
Có người đề nghị: “Nghe bài hát của Dương phụ trước nhỉ?”
Mọi người gật đầu
Một người bật bản nhạc của Dương Chung Minh lên ——
Cơ sở vật chất của câu lạc bộ rất tốt, âm li cũng là hàng cao cấp nên âm thanh phát ra cực hay
“Bài hát này của Dương phụ tên là Lam Tinh!”
“Chậc
Tên quá ác!”
“Nghe tên đã biết rất ngầu.”
“Ta có dự cảm bài này sẽ không tệ.”
“Dám dùng Lam Tinh làm tên thì sao có thể kém được?”
Người biểu diễn ca khúc là ca vương Lam Nhạn của Tinh Mang
Thực lực của Lam Nhan rất mạnh, lúc trước khi Tiện Ngư tham gia Cuộc Chiến Chư Thần cũng để Lam Nhan hát Mặt Trời Đỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi tiếng hát của Lam Nhan vang lên, toàn bộ nhạc sĩ vương bài trong câu lạc bộ đều rơi vào không khí phóng khoáng hào hùng của bài hát
Mỗi một câu ca từ ở phần đầu đều ứng với một châu, chủ đề chính của bài hát là “Lam Tinh đại đồng”, bài hát này quả thật rất đại khí
Câu lạc bộ trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng hát của Lam Nhan quanh quẩn khắp đại sảnh
Đám nhạc sĩ từ hưởng thụ dần dần chuyển thành thán phục và rung động.