“Không học được đâu.”
“Ta không có kiên nhẫn.”
“Khó lắm.”
“Ngươi cố gắng lên nha.”
Mọi người tỏ vẻ không thiết tha gì với tiếng Anh
Thấy vậy Nguỵ Hảo Vận ngẩn người, hưng phấn nhìn về phía người đại diện:
“Quá tốt rồi, tất cả mọi người đều không muốn học tiếng Anh, chỉ cần ta học cho tốt thì sau này bài hát tiếng Anh của Tiện Ngư lão sư đều sẽ giao cho ta rồi!”
“...”
Người đại diện im lặng nhìn nhóm chat, sau đó nhìn chằm chằm Nguỵ Hảo Vận, lưng hắn đổ mồ hôi lạnh
“Ngư Vương Triều quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Hả?” Nguỵ Hảo Vận mờ mịt hỏi, “Có gì không đúng sao?”
“Ngây thơ!”
Người đại diện bĩu môi nói, “Cái gì mà học tiếng Anh quá khó khăn, cái gì mà từ bỏ, toàn là chuyện hoang đường, đám Ngư Vương Triều này rõ ràng là đang cố ý lừa gạt lẫn nhau để người khác ảo tưởng là bọn hắn đã từ bỏ việc học tập, khiến đối phương buông lỏng cảnh giác, thậm chí bắt chước từ bỏ theo, mà ở sau lưng thì bọn hắn đang đổ mồ hôi sôi nước mắt học tập đấy!”
Nguỵ Hảo Vận ngẩn người: “Không đến nỗi đó đâu.”
Người đại diện lườm nàng: “Lúc trước ngươi đi học chẳng lẽ không gặp phải loại người này?”
“Loại người nào cơ?”
“Thời ta còn đi học luôn có một loại người, bình thường lúc nào cũng nói mấy câu than vãn kiểu “nguy rồi, hôm qua ta toàn lo chơi game, chưa có học bài”, “xong đời, lúc nãy ta làm bài thi quá tệ”, “trên lớp ta chẳng hiểu cô giảng cái gì” … nhưng đến khi trả bài kiểm tra thì bọn hắn không đứng nhất lớp thì cũng là nhì khối.”
Nguỵ Hảo Vận sợ hết hồn: “Ngươi nói ta mới để ý, mấy học bá trong lớp ta đúng là toàn nói như thế.”
“Những người này chính là đám “kỹ nữ học tập” trong truyền thuyết!” Người đại diện hung ác mắng, “Mà đám người trong Ngư Vương Triều toàn bộ đều là kỹ nữ học tập cấp tiêu chuẩn, xem ra nội bộ Ngư Vương Triều cạnh tranh rất máu tanh khốc liệt nha!”
“Ngươi nói quá khoa trương rồi, sao lại nghĩ bọn hắn âm hiểm như vậy?” Nguỵ Hảo Vận xua xua tay, người đại diện của nàng rất tốt, chỉ là có tính quá đa nghi
..
Bên kia, Giang Quỳ vừa đặt điện thoại xuống đã lập tức ôm sách Ngữ Pháp Tiếng Anh Cơ Bản lên xem đến nhập tâm, vừa xem vừa ghi chú lại
Quyển vở trên bàn của nàng đã viết dày đặc kiến thức
Triệu Doanh Các đặt điện thoại xuống, nói với người đại diện: “Ngày mai mời một gia sư tiếng Anh cho ta, những buổi hẹn quay quảng cáo đều dời lại.”
Vừa nói nàng vừa mở một tập phim ngắn tiếng Anh lên xem, chăm chú đọc phụ đề
Hạ Phồn bỏ điện thoại xuống, thuần thục đọc từ vựng trên quyển sách Phát âm trước mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Chí Vũ đặt điện thoại xuống, nhìn sang người bạn đến từ Hàn châu của mình: “Rồi, tiếp tục dạy ta phong cách hát tiếng Anh đi.”
Tôn Diệu Hoả buông điện thoại ra, khẽ mỉm cười, trực tiếp lẩm bẩm một câu bằng tiếng Anh cực chuẩn:
“Too young, too simple.”
(Người trẻ tuổi nghĩ quá đơn giản.)
..
Cứ thế, mấy ngày trôi qua
Ngày nọ, Lâm Uyên đột nhiên gọi các ca sĩ trong Ngư Vương Triều đến công ty, kể cả Nguỵ Hảo Vận cũng được gọi tới
Nguỵ Hảo Vận không phải người của Tinh Mang, nhưng bây giờ rõ ràng nàng “thân ở Tào Doanh nhưng lòng ở Hán” …
Hợp đồng ca sĩ của nàng đã sắp hết hạn, chờ ngày kết thúc hợp đồng, nàng sẽ lập tức gia nhập Tinh Mang
“Chị trợ lý, có thể cho ta hỏi Tiện Ngư lão sư gọi chúng ta đến đây làm gì không?” Nguỵ Hảo Vận lặng lẽ hỏi thăm Cố Đông
Cố Đông mỉm cười đáp: “Có thể là muốn kiểm tra trình độ tiếng anh của mọi người.”
Nguỵ Hảo Vận chấn động tinh thần
Dạo gần đây nàng đã dồn hết mọi tâm trí để đầu tư vào việc học tiếng Anh, hôm nay nhất định sẽ để lại cho Tiện Ngư lão sư một ấn tượng sâu sắc
Năm phút sau, Lâm Uyên đi vào phòng làm việc, các ca sĩ Ngư Vương Triều rối rít nhìn về phía hắn
Lâm Uyên cười nói: “Làm phiền mọi người đến đây một chuyến chủ yếu là vì ta muốn xem trình độ tiếng Anh của mọi người như thế nào rồi
Ta có một đoạn văn đơn giản viết bằng tiếng Anh, mọi người đọc thử cho ta nghe đi
Ai trước nào?”
“Ta trước!” Nguỵ Hảo Vận lập tức giơ tay
Lâm Uyên gật đầu: “Chỗ nào không biết đọc thì cứ lướt qua.”
Nguỵ Hảo Vận cầm bài khoá lên, trúc trắc đọc: “Today is… Sunday, Ben and his… chú, Jack, are making…”
Không thể không nói, Nguỵ Hảo Vận học rất nhanh
Trong bài khoá này chỉ có năm từ đơn là nàng không biết, trong đó có mấy từ nàng biết nhưng lại quên mất cách đọc, chỉ đành dùng tiếng phổ thông thay thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đọc xong, Nguỵ Hảo Vận nở nụ cười tự tin
Nàng đọc chưa chuẩn, nhưng đối với người học tiếng Anh mới mấy ngày như nàng thì trình độ này đã là rất lợi hại
Vừa nãy giáo viên tiếng Anh còn khen nàng có thiên phú nha
Lâm Uyên gật đầu: “Không tệ
Tiếp theo tới ai
Chúng ta đổi một bài khoá khác, độ khó cũng ngang nhau thôi.”
“Để ta.” Giang Quỳ lên tiếng
Lâm Uyên gật đầu, thế là nàng bắt đầu đọc: “Hi Lucy, I was glad to get your mail
Let me tell you something about my family…”
Nguỵ Hảo Vận trừng to mắt
Rõ ràng ở trong nhóm chat Giang Quỳ đã nói sẽ từ bỏ việc học tiếng Anh rồi mà
Nhưng nàng đọc tốt quá đi
Lúc này Nguỵ Hảo Vận đột nhiên chú ý tới vành mắt Giang Quỳ đen như mắt gấu trúc, gần như có thể tưởng tượng được Giang Quỳ đã thức đêm học tập như thế nào
Ngay sau đó, đám người Triệu Doanh Các, Hạ Phồn cũng lục tục đọc, ai nấy đều đọc rất lưu loát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là Tôn Diệu Hoả và Trần Chí Vũ, không chỉ đọc bài khoá lưu loát mà phát âm cũng rất chuẩn, người không biết còn tưởng bọn họ đến từ Hàn châu…
Nguỵ Hảo Vận hoàn toàn bối rối
Nàng mê mang nhìn về phía đám người mắt gấu trúc kia
Không phải các ngươi nói tiếng Anh rất khó học sao
Không phải các ngươi nói đã từ bỏ việc học rồi sao
Các ngươi còn bảo sẽ không hát bài hát tiếng Anh cơ mà
Nàng đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở của người đại diện, lúc đó nàng còn cho rằng người đại diện quá đa nghi…