Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 720: Kế hoạch của Đại Vệ




Có người cảm khái: “Sở Cuồng đúng là trâu bò, hoá ra từ lúc đó hắn đã có ý tưởng sáng tác Alice Ở Xứ Sở Thần Tiên.”

“Ca từ còn có Harry Potter gì đó mà?”

“Ngoài ra còn có Peter Pan, cái tên này gây ấn tượng với ta, không biết tại sao nhưng nghe rất êm tai.”

“Ta còn nhớ có tên Pinocchio.”

“Ừm, còn có Hoàng Tử Bé…”

“Rất nhiều bộ luôn.”

“Lúc đó rất nhiều cư dân mạng đều nói mỗi cái tên trong Trấn Cổ Tích đều là một hố.”

“Xem ra Sở Cuồng còn rất nhiều tài nguyên chưa dùng tới nha.”

“Lần này Alice Ở Xứ Sở Thần Tiên cũng chỉ là lấp thêm một hố.”

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người cảm khái về trí tưởng tượng phong phú của Sở Cuồng
Có người còn cẩn thận đếm, sau đó hít một hơi thật sâu:

Sở Cuồng đã tung ra tới sáu cái hố về sáu bộ cổ tích khác nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thử hỏi một câu: toàn bộ Lam Tinh này có tác giả nào dám dùng một ca khúc để công bố trước các tác phẩm của mình trong tương lai không
Đáp án đương nhiên là, người dám làm thế cho đến bây giờ chỉ có Sở Cuồng
“Nếu trong số đó có cổ tích ngắn thì còn đỡ, chứ nếu là sáu bộ cổ tích dài thì Sở Cuồng quá biến thái rồi.” Có người lắc đầu nói
Ngân Lam Thư Khố cũng chú ý tới lời nghị luận của mọi người, lúc này lại tiếp tục công bố tin tức:

“Vừa rồi chúng ta đã trao đổi với người đại diện của Sở Cuồng lão sư, những nhân vật được nhắc tới trong Trấn Cổ Tích đều là nhân vật chính trong các tác phẩm cổ tích dài sắp tới của hắn, trong đó có bộ dài đến mấy triệu chữ!”

Đám cư dân mạng: Σ (° △ °) ︴
!
Trong đầu Sở Cuồng thật sự có một vũ trụ cổ tích
Những lời nghị luận vẫn còn tiếp tục nhưng Lâm Uyên không để ý tới động tĩnh trên mạng nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khoảng thời gian sau đó, hắn yên tâm viết Alice Ở Xứ Sở Thần Tiên
Trong quá trình này, Kim Mộc mang tới cho Lâm Uyên một tin tức liên quan đến Sở Cuồng:

“Phim truyền hình Đại Thám Tử Hercule Poirot đã quay xong, hiện tại đang chế tác hậu kỳ.”

Tiểu thuyết của Sở Cuồng đều bán bản quyền để làm phim, Lâm Uyên không đủ tinh lực để làm tất cả những chuyện này cho nên chỉ khi phim sắp chiếu Kim Mộc mới nói cho hắn biết một tiếng
“Chừng nào phát sóng thì xem.” Lâm Uyên đáp, không hỏi nhiều
Tuy hắn không nhúng tay vào việc quay phim nhưng cũng muốn tiểu thuyết của mình được dựng phim một cách hoàn hảo, nếu bên phía nhà sản xuất làm không tốt thì sau này Lâm Uyên sẽ không hợp tác với công ty đó nữa
Người trong nghề đều biết quy củ của Sở Cuồng nên các công ty điện ảnh mua bản quyền tác phẩm của hắn đều quay phim rất nghiêm túc
Kim Mộc cười nói, “Nhắc mới nhớ, đối thủ cũ của ngài, phim truyền hình Hồng Hoang phiên bản mới sắp công chiếu rồi, chỉ là ngày tháng cụ thể còn chưa công bố, hiện tại đang biên tập hậu kỳ.”

“Tây Du Ký cũng sắp chiếu rồi.”

Lâm Uyên vẫn luôn chú ý tới đoàn làm phim Tây Du Ký
Bởi vì chỉ quay có phần đầu nên tốc độ quay khá nhanh
Sau khi Lâm Uyên và Kim Mộc trao đổi không lâu, đoàn làm phim Tây Du Ký liền gửi tới tin tức đã quay xong phần đầu tiên
Lâm Uyên còn tự mình đến đoàn làm phim một chuyến để tham gia bữa tiệc mừng công
Dù sao hắn cũng là biên kịch hạch tâm, cho dù bình thường ít khi xuất hiện nhưng thời điểm quan trọng vẫn phải có mặt đầy đủ
Trên bữa tiệc, Lâm Uyên lại trở thành tiêu điểm của mọi người
Đạo diễn, giám đốc sản xuất, thậm chí là các diễn viên đều thay nhau tới mời rượu Lâm Uyên nhưng hắn không uống rượu, chỉ dùng trà để đáp lễ
Mọi người đều biết sức khoẻ Lâm Uyên không tốt, nhưng không biết bây giờ hắn đã khoẻ như vâm, thậm chí còn khoẻ mạnh hơn người bình thường, cho nên không ai cảm thấy hắn uống trà thay rượu là không ổn
Đương nhiên cho dù sức khoẻ Lâm Uyên rất tốt, một khi hắn đã không muốn uống rượu thì cũng không ai dám nói hắn tiếng nào
Trong bữa tiệc, Lâm Uyên im lặng quan sát các diễn viên
Những phần phim ăn theo sau này của Tây Du Ký đều rất quan trọng, có lẽ Lâm Uyên sẽ dùng tới một số các diễn viên có mặt ở đây
Ngày hôm sau
Lâm Uyên tiếp tục tới phòng làm việc vừa gõ chữ vừa vẽ tranh
“Tối nay sẽ hoàn thành xong tác phẩm.” Lâm Uyên thầm nghĩ
Đúng lúc này, Kim Mộc đột nhiên đi vào nói: “Ông chủ, phần hai của I Wish I Knew đã phát hành, ta có mua về một quyển.”

“Ồ?”

Lâm Uyên nhìn về phía bìa sách trong tay Kim Mộc, ngạc nhiên phát hiện bìa sách được vẽ đẹp vô cùng
Kim Mộc cười khổ nói, “Phần sau của I Wish I Knew đã mời các hoạ sĩ vẽ tranh minh hoạ đỉnh cấp trong nghề ra tay, ưu thế về tranh minh hoạ của ngài không quá lớn.”

Vừa nói Kim Mộc vừa lật mấy bức tranh minh hoạ ra cho Lâm Uyên xem
Bên trong có rất nhiều tranh vẽ tinh xảo, ngay cả Lâm Uyên cũng phải thừa nhận trình độ của mấy vị hoạ sĩ này tương đối khá
Đương nhiên không thể so với cấp đại sư nhưng đối với truyện cổ tích thì bấy nhiêu là đủ rồi
Kim Mộc trầm giọng nói: “Thấy quyển này rồi ta mới biết Đại Vệ đã có chuẩn bị từ trước, cho dù người Yến châu không khiêu khích thì hắn cũng sẽ đề nghị văn đấu với ngài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với đám người mới gia nhập khối thống nhất thì thân phận Sở Cuồng của ngài chính là tấm bia ngắm rực rỡ nhất, tất cả mọi người đều muốn đạp lên ngài để nổi danh.”

Phần đầu của I Wish I Knew không có bao nhiêu tranh minh hoạ nhưng sang phần sau lại rực rỡ đủ sắc màu, điều này nói rõ Đại Vệ cố ý dùng nó để nhằm vào Sở Cuồng
Người nào từng nghiên cứu về Sở Cuồng đều biết trước đó tranh minh hoạ trong truyện cổ tích của Sở Cuồng đều là do Ảnh Tử vẽ
Cho nên Đại Vệ rất thông minh, hắn cũng tấn công vào mảng tranh minh hoạ
Không phải để thắng Ảnh Tử, trình độ của Ảnh Tử hoàn toàn bỏ xa mọi người, chẳng qua là điều này có thể suy yếu ưu thế của Sở Cuồng mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.