Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 741: Ngộ Không Truyện




“Có người xem truyện của ta rồi!”

Lâm Uyên chấn động tinh thần, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy vui vẻ vì tiểu thuyết của mình có một độc giả
Niềm vui thuần tuý
Nếu Sở Cuồng ở đây, có lẽ hắn sẽ mỉm cười khích lệ bạn học Dịch An nha…

Hắn sẽ đứng ở ngoài tầng khí quyển mà nở nụ cười khích lệ
..
Độc giả đầu tiên cho Ngộ Không Truyện vào tủ sách tên là Lý Chính Huy
Lý Chính Huy có kinh nghiệm đọc truyện hơn mười năm, có thể nói là một con mọt sách hardcore
Nếu xem được tiểu thuyết nào quá hợp khẩu vị, hắn sẽ chạy đi xem đồng nhân cho đã ghiền
Gần đây Lý Chính Huy đang rất thích Tây Du Ký
Nói đúng hơn thì Tây Du Ký của Sở Cuồng chính là tác phẩm mà hắn si mê nhất trong mấy năm trở lại đây
Ngay cả Tây Du Ký bản cổ văn hắn cũng nghiền ngẫm đọc cho bằng hết
Có trời mới biết Lý Chính Huy đã tốn bao nhiêu công sức mới đọc xong quyển sách đó
Người từng có thành tích môn ngữ văn kém cỏi như hắn bây giờ đã có thể tự tin viết văn theo lối cổ đại
Đọc bấy nhiêu vẫn chưa thoả mãn, Lý Chính Huy điên cuồng tìm kiếm đồng nhân Tây Du Ký xem cho đã ghiền, tuy vậy chất lượng truyện đồng nhân khi cao khi thấp không đồng đều khiến hắn không mấy hài lòng
Nhưng từ lòng nhiệt tình đối với Tây Du, Lý Chính Huy vẫn tiếp tục đọc, hắn tiện tay cho bộ đồng nhân Ngộ Không Truyện vào tủ sách, sau đó chậm rãi mở ra xem
Đối với bộ tiểu thuyết mới ra lò này, hắn không mong đợi gì nhiều
Lý Chính Huy thích Tây Du, cũng thích Hồng Hoang, mà người như hắn cũng có rất nhiều
Cuộc chiến giữa fan của hai bên Lý Chính Huy đều không tham dự
Đối với hắn thì cả hai bộ tiểu thuyết đều rất xuất sắc, chả có gì phải ganh đua xem ai chính thống hơn
Dạo gần đây hắn còn tiêu tốn không ít tế bào não để suy nghĩ xem tháng tư này nên xem phim truyền hình Tây Du Ký hay là Hồng Hoang
Nhưng mà…

Khi đọc chương mở đầu của Ngộ Không Truyện, Lý Chính Huy nhíu chặt mày lại
[Bốn người đi đến nơi này, trước mặt là một khu rừng rậm rạp, không còn đường nào khác
“Ngộ Không, ta đói rồi, đi tìm chút gì ăn đi.” Đường Tăng ngồi chễm chệ trên một tảng đá lớn, nói
“Con đang bận, thầy không biết tự đi mà tìm à?..
Đâu phải là không có chân đâu.” Tôn Ngộ Không tựa lên cây gậy của mình nói
“Con bận
Bận cái gì?”

“Thầy không thấy hoàng hôn hôm nay rất đẹp sao?” Tôn Ngộ Không nói, đưa mắt nhìn về phía chân trời, “Chỉ khi nhìn thấy cảnh này, con mới có thể kiên trì ngày ngày đi về phía Tây đấy.”

“Con có thể vừa ngắm vừa tìm mà, chỉ cần không va trúng cây là được.”

“Lúc con ngắm hoàng hôn thì không muốn làm gì khác!”

“Tôn Ngộ Không, huynh đừng như vậy, không được bắt nạt lão đầu trọc, huynh để thầy đói chết rồi thì chúng ta không tìm được Tây thiên, không tìm được Tây thiên thì lời nguyền trên người đệ mãi mãi không phá giải được đâu.” Trư Bát Giới nói.]

Đọc được đoạn đối thoại này, trong đầu Lý Chính Huy như muốn nổ tung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẹ nó viết cái quái gì thế này
Trong nguyên tác Đường Tăng lễ phép ôn hoà biết bao nhiêu
Trong nguyên tác Tôn Ngộ Không là người tôn sư trọng đạo thế nào, bây giờ lại có thể vô lễ đến mức bảo Đường Tăng tự mình đi tìm thức ăn
Trong nguyên tác Trư Bát Giới lúc nào cũng tỏ ra ngoan ngoãn liếm cẩu với sư phụ, vậy mà bây giờ lại dám gọi hắn là lão đầu trọc
Đoạn sau còn khoa trương hơn
Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới trực tiếp gây lộn rồi
Trong nguyên tác, tuy Trư Bát Giới hay chọc Tôn Ngộ Không mắng nhưng tuyệt đối sẽ không dám nói cứng kiểu này
Mà điều kỳ quái nhất là người tốt tính như Sa Ngộ Tịnh cũng biến thành mãng phu mất rồi, còn hét lên bảo hai vị sư huynh muốn đánh nhau thì cút ra xa mà đánh, đừng làm ồn hắn ngủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẹ đó đây mà là Tây Du á
Đây là một đám côn đồ thì có
Tác giả là ai đây
Dịch An
Đúng là cái đồ ngu xuẩn
Phản ứng đầu tiên của Lý Chính Huy là xoá truyện ra khỏi tủ sách
Nhưng khi con chuột định ấn vào dấu X thì hắn dừng lại
Xem thêm chương nữa coi sao
Nếu tên Dịch An này lại bôi đen hình tượng nhân vật trong Tây Du thì mình xoá cũng không muộn
Trong đồng nhân, các nhân vật chính rất ít khi bị bôi đen, nếu có cũng chỉ là một phần nhỏ, loại bôi đen khiến tính cách thay đổi hoàn toàn thế này là không tôn trọng nguyên tác
Chẳng hạn như cách đây không lâu Lý Chính Huy xem một bộ phim sếch, đạo diễn lại để cho nữ người nhện bị nhân vật phản diện “va chạm” không ngừng
Ngày đó hao tốn một tiếng đồng hồ xem hết bộ phim xong Lý Chính Huy đã quả quyết report nó
Đồng nhân không phải nơi nằm ngoài vòng pháp luật nha
Mang theo tinh thần phê phán, Lý Chính Huy tiếp tục đọc Ngộ Không Truyện
Phần tiếp theo của chương đầu tiên vẫn rất hung mãnh
Rất khó giải thích, cảm giác bốn thầy trò đều không ai đứng đắn, ngay cả yêu quái cây cũng lải nha lải nhải
“Quá kỳ quái.” Chân mày Lý Chính Huy càng thêm nhíu chặt, hắn đã sắp mất kiên nhẫn
Nhưng trong lời đối thoại của yêu quái cây cũng rất có ý vị: “Ta không muốn chết, cũng không muốn sống cô độc.”

Rất thần kỳ
Kiểu văn chương giống như vô ly đầu, rất không đứng đắn nhưng thỉnh thoảng lại toát ra một câu rất nghệ thuật khiến ý cảnh của cả bộ tiểu thuyết lại tăng lên một phần
Nhưng Lý Chính Huy không cho rằng bộ tiểu thuyết này là áng văn chương
Hắn tin đó chỉ là một câu tình cờ nhặt trúng bí kíp của Dịch An mà thôi
Mà khi Lý Chính Huy sắp mất hết kiên nhẫn, một đoạn đối thoại lại khiến hắn chú ý
Đường Tăng nói với nữ yêu tinh: “Ta tu hành không giống người khác, họ tu tiểu thừa, ta tu đại thừa, họ tu hư không, ta tu viên mãn.”

Lý Chính Huy ngẩn ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật là kỳ quái
Đường Tăng trong nguyên tác sẽ không nói như vậy
Bởi vì lời này có ẩn dụ về tranh luận về tu hành trong Phật gia, liên quan tới Phật pháp đại thừa và tiểu thừa, mà ở Lam Tinh cũng xảy ra tranh luận này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.