Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 765: Tiện Ngư không mua được vé vào cửa




“Một lần nữa thôi mà!”

“Lần sau ta nhất định sẽ thành công mà!”

“Cả tiệm net ta bao đều không giật được vé nào!”

“Có trời mới biết trong một giây đồng hồ đó ta click bao nhiêu lần, chuột của ta liệt luôn rồi nhưng vẫn không giành được vé, ngược lại còn phải mua con chuột mới giá 300 đồng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Má nó tức
!”

“Cho các ngươi cơ hội kiếm tiền, các ngươi cũng không giành được!”

“Thấy ảnh ví tiền của ta đính kèm không, dày như vậy đó, cho ta một tờ vé, ta đưa hết tiền cho các ngươi!”

Vô số cư dân mạng không mua được vé đang phát tiết phẫn nộ và thất vọng trên website của Tinh Mang
Đúng lúc này, Tinh Mang đột nhiên đăng lên một đoạn video với lời nhắn:

“Tinh Mang xin gửi lời xin lỗi đến các khán giả không mua được vé
Sân vận động quả thật chỉ chứa được một trăm ngàn khán giả, sau khi buổi liveshow kết thúc chúng ta sẽ chiếu lại bản full quay lại toàn bộ chương trình
Nếu vẫn còn không vui, mời mọi người xem đoạn video dưới đây để giải toả chút áp lực nhé.”

Đám cư dân mạng không khỏi sửng sốt
Chúng ta đã buồn như vậy rồi mà các ngươi còn gửi video cho chúng ta xem
Có người ấn vào xem thử, sau đó không kềm được phì cười
Trong video là Tiện Ngư đang ngồi trước màn hình máy tính, biểu tình chăm chú và nghiêm túc vô cùng
“Đại biểu, tám giờ rồi, mau cướp vé đi, giúp ta cướp một tấm với!” Tiếng trợ lý vang lên, ngay sau đó Tiện Ngư điên cuồng ấn chuột
Tick tick tick tick tick tick

Hai giây sau, màn hình nhảy ra một thông báo: “Thật xin lỗi, vé vào cửa liveshow ca nhạc của Tiện Ngư đã bán hết.”

Tiện Ngư ngồi bất động, mặt đờ ra
Trong video xuất hiện một ghi chú lắc lư trên đầu hắn: “Không phải camera dừng đâu nhá!”

Đúng vậy, đây chính là tình cảnh sáng nay Tiện Ngư tranh đoạt vé vào cửa
Mà điều khiến mọi người dở khóc dở cười là chính Tiện Ngư cũng tranh không lại vé vào đại nhạc hội của chính mình…

“Ha ha ha cái gì thế này
!”

“Tiện Ngư không giành được vé vào cửa đại nhạc hội của chính hắn kìa!”

“Mẹ ơi, đây chính là hình ảnh của ta lúc nãy (phiên bản đẹp trai hơn) !!”

“Ta rất là đồng cảm với Tiện Ngư luôn!”

“Tiện Ngư: ta không có vé, làm sao vào sân vận động biểu diễn đây?”

“Trên thế giới này còn có ca sĩ không mua được vé vào cửa liveshow của chính mình?”

“Được rồi, ta không giận nữa
Ít nhất tám giờ sáng nay ta và Tiện Ngư đều thất bại nha.”

“Ngư phụ: nguy rồi, một trăm ngàn người đang chờ ta ở sân vận động, nhưng ta không có vé vào cửa!”

“Video này đúng là rất giải trí ha ha ha!”

“Thoải mái!”

Vô số người chia sẻ video về mạng xã hội
Tin tức Tiện Ngư không cướp được vé tham dự đại nhạc hội của chính mình leo lên top 1 hot search
Mà người quay video là Cố Đông cũng cười đến sái quai hàm
Nàng chủ động đề nghị quay video, Lâm Uyên cũng đồng ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn rất tự tin nghĩ, người có tốc độ tay không thua gì anh hùng tia chớp, ngày gõ mấy chục ngàn chữ như mình thì còn ngại gì không cướp được mấy tấm vé chớ
Kết quả hắn thất bại thảm hại
Tóm lại, trận đại chiến cướp vé cứ thế kết thúc, Tinh Mang dùng phương thức hiến tế Tiện Ngư để hoà tan oán niệm của đám cư dân mạng
Người có vé và người không có vé đều bắt đầu mong đợi tới buổi đại nhạc hội
Dù sao Tinh Mang cũng đã nói sẽ phát lại full video ca nhạc hội cho bọn hắn xem đỡ ghiền
Không bao lâu sau, Cố Đông bỗng nói: “Đại biểu, trong liveshow ca nhạc ngoài ca hát ra hẳn là ca sĩ nên biểu diễn chút tài nghệ, nếu không sẽ rất nhàm chán
Hay là ngài học vũ đạo đi?”

“Vũ đạo?”

Lâm Uyên ngẩn người
Hình như đúng là vậy thật
Hầu hết ca sĩ mở liveshow ca nhạc đều sẽ biểu diễn chút tài nghệ
Hắn rất thích ca hát, mà những người thích hát đều luôn mong có thể tăng hiệu quả sân khấu lên tối đa
Nếu vũ đạo có thể khiến ca khúc trở nên thú vị hơn thì cớ sao mà không làm
“Vậy thì học thôi.” Lâm Uyên gật đầu nói
Cố Đông mỉm cười
Phàm là những chuyện có liên quan đến đại nhạc hội, đại biểu đều rất ngoan ngoãn phối hợp
“Vậy chúng ta đến phòng vũ đạo đi
Các lão sư đều đang ở đó, nhưng nội dung vũ đạo như thế nào thì phải căn cứ vào thể loại ca khúc mà ngài dự định hát
Trong công ty có các vũ sư đỉnh cấp chuyên sáng tạo điệu múa phù hợp với ca khúc…”

Lâm Uyên gật đầu
Đến phòng vũ đạo, lão sư nói: “Tiện Ngư lão sư không có cơ sở về vũ đạo, chúng ta phải học từ những bước cơ bản nhất.”

Vũ đạo lão sư đã xem các bài hát của Tiện Ngư, có một số bài như Dálābēngba Tiện Ngư sẽ nhảy tuỳ ý, lão sư có thể nhận ra Tiện Ngư chưa từng học nhảy, các bước nhảy đều rất loạn
Giống như có rất nhiều người đi bar vũ trường nhún nhảy theo điệu nhạc, nhưng bọn họ đều chưa từng học nhảy
“Được.” Lâm Uyên biết học nhảy sẽ không dễ dàng, mà hắn chỉ có một tháng để chuẩn bị, sẽ không thể trở thành “vũ” lâm cao thủ
Nhưng Lâm Uyên vẫn là đánh giá thấp độ khó của việc học nhảy
“Thấp người xuống chút nữa.”

“Không sao, tê chân là rất bình thường.”

“Động tác này chưa đúng chuẩn.”

“Tiện Ngư lão sư, vừa rồi ngài dùng cả tay và chân kìa.”

“Chi tiết nhỏ có thể sai nhưng động tác không được sai.”

“Chân phải trước!”

“Tiện Ngư lão sư, bên phải là bên ngài cầm đũa ăn cơm ấy!”

Nhìn Lâm Uyên giơ tay ra giả bộ cầm đũa, sau đó chậm rãi bước chân phải, vũ đạo lão sư khóc không ra nước mắt
Cố Đông đứng bên cạnh cũng lấy tay che trán
Khả năng điều động thân thể của Lâm Uyên quá kém, càng đáng sợ hơn là hắn rất hay dùng cả tay và chân một lúc, trông cực kỳ thiếu tự nhiên
Học lâu như vậy mà hắn chỉ mới miễn cưỡng làm được hai động tác đơn giản nhất
“Không sao.” Học vũ đạo xong, Cố Đông cất lời an ủi, “Đến lúc đó sẽ có vũ đoàn chuyên nghiệp phối hợp với đại biểu, ngài chỉ cần chuyên tâm ca hát là được rồi.”

Lâm Uyên: “...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.