Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 777: Lật xe tại hiện trường




“Rốt cuộc có bao nhiêu minh tinh là fan của Ngư phụ thế?”

“Ảnh Tử đâu
Sở Cuồng lão tặc đâu
Mau hiện thân nha!”

“Hoá ra nhiều đại lão như vậy đều giống như ta đến xem đại nhạc hội của Ngư phụ!”

Vô số người hưng phất thét lên, tay Lâm Uyên đột nhiên đặt lên môi
Ngay lập tức toàn trường trở nên yên tĩnh
Mọi sự náo nhiệt ồn ào trước đó giống như chưa từng tồn tại
“Tuyệt!” Đồng Thư Văn lại hung hăng vỗ đùi một cái, mặc kệ đùi hắn đã bắt đầu đỏ lên
Đây là cách một số minh tinh khống chế hiện trường, nhưng những minh tinh bình thường sẽ không dám tuỳ tiện sử dụng, bởi vì khả năng bị lật xe quá cao
Thử tưởng tượng xem, khán giả dưới sân khấu đang nhốn nháo, minh tinh đột nhiên đưa tay lên miệng ra hiệu cho mọi người im lặng, kết quả không ai thèm để ý, vẫn tiếp tục trò chuyện rôm rả…

Có phải là queeeê lắm không
Chỉ khi minh tinh đó có danh vọng cực lớn thì mới được khán giả phối hợp như vậy
Mà khi sân vận động lâm vào yên tĩnh, một đoạn nhạc bất ngờ vang lên
“Tằng —— tăng —— tắng ——”

Tiếng các loại nhạc cụ kết hợp với ghi-ta điện vang lên khiến hiện trường đang tĩnh lặng lại lần nữa sôi lên sùng sục
(Phô Trương bản tiếng phổ thông do Lâm Chí Huyền hát: youtube.com/watch
v=o9jgJDYHLSI)

“Là Phô Trương!”

Tiện Ngư từng viết rất nhiều bài hát, nhưng nếu phải xếp hạng theo nhiệt độ cao nhất thì Phô Trương tuyệt đối nằm trong top 5
Đây là loại bài hát chỉ cần vang lên sẽ khiến khán giả hưng phấn
Mọi người cảm thấy như mình được trở lại sân khấu Ca Sĩ Giấu Mặt, một lần nữa thấy Tiện Ngư cuồng loạn
“Giữa bầu trời đêm…”

Lâm Uyên cầm micro hát, nhưng hắn vừa mở miệng thì bốn phía khán đài đã đồng thời vang lên tiếng hợp ca:

“Giữa bầu trời đêm, ngươi chỉ nhìn thấy ngôi sao sáng nhất…”

Lâm Uyên cười
Hắn ngừng hát mà đưa micro về phía khán đài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây cũng là đề nghị của Đồng Thư Văn
Trong quá trình hát live, nếu là ca khúc mọi người đều quen thuộc thì có thể để khán giả cùng hát với mình
Quả nhiên khán giả rất phối hợp
Fan của Tiện Ngư không ai là không biết bài này:

“Giữa biển người, ngươi chỉ hâm mộ người thành công nhất…”

Lúc mới bắt đầu chỉ có mấy ngàn người hát, nhưng càng về sau số lượng khán giả gia nhập hợp ca càng nhiều:

“Những ánh mắt nhòm ngó ấy, những lời chỉ trích ấy, đều là thú vui tiêu khiển lúc trà dư tửu hậu của người khác…”

Đến đoạn điệp khúc rồi
Phần này phải do bản thân Lâm Uyên hát
Lâm Uyên vừa định thu lại micro đưa lên miệng thì hiện trường một trăm ngàn người lại tập thể gào lên, rõ ràng là cố ý hát lớn tiếng nhất có thể:

“Lẽ nào cứ nhất định phải phô trương như thế, không cần màng đến thật giả đúng sai?”

Nhìn khán giả hát đến khàn cả giọng, Lâm Uyên trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ
Vẫn chưa xong hả
Ta hát hay các ngươi hát
Biểu tình của hắn có vẻ xoắn xuýt, giống như người vừa bị cướp micro không kịp phản ứng
Thấy mọi người hát khí thế như vậy, Lâm Uyên không tiện thu lại micro, chỉ có thể tiếp tục đứng đờ người ra nghe mọi người hát…

“Ha ha ha ha!”

Phát hiện vẻ mặt bối rối của Tiện Ngư, Trịnh Tinh ở dưới khán đài cười gập cả lưng: “Tiểu Ngư Nhi đáng yêu quá đi!”

Các minh tinh bên cạnh cũng không nhịn được cười
“Ta cười chết mất!”

“Một trăm ngàn khán giả hát cho Tiện Ngư nghe!”

“Bây giờ hắn muốn hát cũng không được!”

“Khán giả chỉ muốn tự hát, không muốn nghe hắn hát ha ha!”

“Đợi khi video nhạc hội được công bố, một màn này tuyệt đối sẽ lên hot search!”

“Rõ ràng lúc nãy hắn khống chế hiện trường rất tốt, nhưng đẹp trai chưa được ba giây ha ha ha!”

Khán giả cũng bắt đầu cười
Chu Mộng toét miệng nói: “Chúng ta không bỏ tiền đi nghe ca nhạc, chúng ta bỏ tiền để hát cho Tiện Ngư nghe… Ngư phụ ngươi phải cố gắng chịu đựng nha!”

Trong phòng đạo diễn, Đồng Thư Văn dở khóc dở cười
Ta bảo ngươi song ca với khán giả, không bảo ngươi trở thành khán giả nghe bọn hắn hát nha
“Đây được gọi là tai nạn nghề nghiệp?” Phó đạo diễn nín cười, ho khụ khụ rồi mở miệng
“Cho dù là tai nạn nghề nghiệp thì cũng là loại tai nạn xuất sắc nhất, lập tức quay cận cảnh biểu tình của Tiện Ngư!” Đồng Thư Văn hưng phấn chỉ huy
Ngay sau đó, trên màn hình khổng lồ xuất hiện gương mặt của Lâm Uyên
Toàn trường lập tức cười phun
Gương mặt uỷ khuất không biết nên làm gì của Tiện Ngư lập tức khiến khán giả cười ngã ngửa
Tại hiện trường tiếng hát hoà lẫn với tiếng cười vang lên liên miên bất tận, cho đến khi bài hát kết thúc mới dừng lại
Cả một bài Phô Trương, Lâm Uyên chỉ hát được đúng bốn chữ đầu tiên…

Ca khúc kết thúc, Lâm Uyên đứng trên sân khấu, micro vẫn còn chĩa về phía khán đài, gương mặt mờ mịt ngơ ngác
Ta là ai
Ta đang ở đâu
Ta nên làm gì nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ca nhạc hội của ai dzậy
Tiện Ngư buồn bực
Tiện Ngư xoắn xuýt, Tiện Ngư mờ mịt… Đủ loại biểu tình buồn cười hiện rõ trên màn hình khổng lồ, hiện trường còn náo nhiệt hơn lúc hắn vừa xuất hiện khi ngân nga tiếng hát của hải yêu
“Khổ cho Ngư phụ quá!”

“Ca khúc đầu tiên hắn chỉ ngân nga tiếng kêu của hải yêu, đến ca khúc thứ hai lại chỉ hát được mấy chữ!”

“Lần sau chắc Ngư phụ không dám nhường micro nữa rồi.”

“Biểu tình của Ngư phụ đúng là cười chết ta, đợi khi nào phát hành video ta nhất định phải chụp lại làm meme!”

Mọi người hưng phấn thảo luận, mà đúng lúc này đèn trên sân khấu bỗng tối xuống
Tiếng nhạc dạo vang lên khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra:

“Tằng —— tăng —— tắng ——”



?”

Tiếng đàn ghi-ta điện kết hợp với các loại nhạc cụ khác vang lên, rõ ràng chính là đoạn nhạc dạo của Phô Trương
“Phụt
Ha ha ha!”

Trong nháy mắt, toàn trường lại lâm vào cười như điên
Chu Mộng đã cười đến choáng váng, nàng vừa nhéo đùi bạn trai vừa cười: “Ngư phụ lầy quá, hắn muốn hát lại Phô Trương kìa
!”

Vương Vũ cố nhịn đau đáp: “Dù sao ban nãy hắn hát không được, bị khán giả cướp micro mà…”

“Ha ha ha, Ngư phụ quá trâu!”

“Ai bảo các ngươi giành bài hát của hắn, hắn không phục kìa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.