Toàn trường lập tức vang lên tiếng hoan hô
Nhất là các khán giả Hàn châu lại hưng phấn đến phát cuồng
Không phải ca sĩ nào cũng hát được tiếng Hàn châu, mọi người đều cho rằng Tiện Ngư sẽ hát Nụ Hôn Biệt Ly bản tiếng phổ thông, dù sao trước đại nhạc hội này, Tiện Ngư chưa bao giờ hát Tề ngữ, chứ đừng nói chi là tiếng Anh
“Ngư phụ quá trâuuu bò!”
“Chẳng những hát được Tề ngữ mà tiếng Anh cũng xịn như vậy!”
“Đừng quên ca từ Take Me To Your Heart là do Ngư phụ sáng tác, nếu hắn viết được tốt như vậy thì hát cũng sẽ không thua kém ai!”
“Vấn đề là Ngư phụ hát tiếng Anh tốt quá đi, chẳng khác gì người Hàn châu chúng ta!”
“Ngư phụ, ta tâm phục khẩu phục rồi!”
“Thiên phú học ngoại ngữ của hắn quá mạnh!”
Ngồi ở hàng VIP, Trịnh Tinh cũng bất ngờ vô cùng: “Hắn còn biết hát tiếng Anh
Ta còn tưởng là ca từ Take Me To Your Heart do hắn tham khảo trong sách ra.”
Dương Chung Minh nói: “Hắn là thiên tài, thiên phú về ngôn ngữ tốt vô cùng.”
Tôn Diệu Hoả cảm khái nói: “Thì ra tiếng Anh của học đệ tốt như vậy, thật ra ban đầu hắn có thể tự mình hát Take Me To Your Heart nha.”
Ngồi bên cạnh, Trần Chí Vũ cũng nghiêm túc gật đầu, sau đó nói với vẻ xấu hổ và mất mát: “Tiện Ngư lão sư hát tốt hơn ta nhiều…”
Tiếng Anh của Trần Chí Vũ đã rất tốt rồi, nhưng so sánh với Tiện Ngư thì lại thiếu đi sự tự nhiên của người bản xứ
“Không chỉ có mình ngươi cảm thấy như vậy đâu.” Giang Quỳ nhìn về phía người đứng trên sân khấu, ánh mắt lấp lánh động lòng người, “Tiện Ngư lão sư hát Cá Lớn còn mạnh hơn ta
Luận về năng lực ca hát, Ngư Vương Triều chúng ta không ai bằng được hắn, nhưng hắn vẫn luôn vô tư giúp đỡ chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngư Vương Triều nợ Tiện Ngư lão sư rất nhiều…”
Tôn Diệu Hoả gật đầu, vừa rồi Lâm Uyên hát Hoa Hồng Đỏ rất hay
Những nhạc sĩ khác viết nhạc cho ca sĩ hát là bởi vì bọn hắn không tự hát được
Mà Tiện Ngư thì khác, hắn viết nhạc cho rất nhiều ca sĩ mà thật ra bản thân hắn còn có thể hát tốt hơn nhiều
“Đó mới là Tiện Ngư lão sư.” Ánh mắt Triệu Doanh Các không hề rời khỏi thân ảnh kia, miệng lẩm bẩm
“Đó mới là Lâm Uyên.” Hạ Phồn cũng mỉm cười ấm áp
“Còn bài của ta thì sao?” Nguỵ Hảo Vận tò mò hỏi
Mọi người: “
.”
Bài của ngươi làm ơn đừng bắt hắn hát
Lúc này trên sân khấu, Lâm Uyên đã hát xong Take Me To Your Heart
Trong tiếng vỗ tay, dưới khán đài đột nhiên có người hô lên: “Quỳ gối cầu Ngư phụ viết một bài hát bằng Sở ngữ!!!”
Không biết là người nào hô, nhưng có một điều không thể nghi ngờ: đây là tiếng lòng của vô số fan Sở châu
Vô số khán giả Sở châu lập tức gia nhập đội ngũ hô hào:
“Sở ngữ!”
“Sở ngữ!”
Fan của các châu còn lại bật cười vui vẻ
Nghe Tiện Ngư hát nào là Tề ngữ, nào là Anh ngữ, đám người Sở châu rốt cuộc cũng ghen tị rồi
Nhưng bọn họ cũng không làm quá mức, chỉ năn nỉ Tiện Ngư viết một bài bằng Sở ngữ chứ không yêu cầu hắn biểu diễn tại chỗ, dù sao sự thật là Tiện Ngư cũng chưa bao giờ sáng tác ca khúc bằng Sở ngữ
Trên sân khấu, Lâm Uyên nghe được bèn mở miệng đáp ứng: “Được.”
Khán giả Sở châu lập tức hưng phấn muốn bùng nổ: “Ngư phụ trâu bò!”
“Tiếp theo mời khách quý của ta, ca sĩ Triệu Doanh Các lên biểu diễn…”
Đến lượt khách mời ra sân
Trong ca nhạc hội khách mời luôn có tác dụng quan trọng để ca sĩ chính được nghỉ ngơi một chút
Lâm Uyên đã hát liên tục mười bài, hắn cần thay đổi trang phục và thư giãn cổ họng
Vừa bước vào hậu trường, Đồng Thư Văn đã chạy tới nói:
“Tiện Ngư lão sư, nếu khán giả Sở châu đã yêu cầu như vậy thì chúng ta đổi bài hát thứ 16 lên thành thứ 11 đi, ngài thấy sao?”
Lâm Uyên hỏi: “Sẽ không ảnh hưởng tới tiết tấu chứ?”
Đồng Thư Văn lắc đầu: “Việc bố trí cứ giao cho ta.”
“Được.”
Lần này bài hát thứ 16 là một bài còn chưa phát hành, đương nhiên trọng điểm nằm ở chỗ nó là một ca khúc kinh điển viết bằng Sở ngữ, cũng chính là tiếng Nhật ở địa cầu
Thật ra không cần khán giả Sở châu nhắc, Lâm Uyên vốn đã dự định sẽ tung ra ca khúc này trên đại nhạc hội
Hắn muốn tạo ra một buổi nhạc hội ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người, đương nhiên sẽ không lạnh nhạt với các fan Sở châu
Cho dù là giai điệu hay ngôn ngữ thì phong cách âm nhạc trong đại nhạc hội này đều cực kỳ phong phú
Lâm Uyên tin là bài hát mới sẽ không khiến khán giả ở hiện trường thất vọng
Mấy phút sau, Triệu Doanh Các biểu diễn xong, Lâm Uyên lại xuất hiện trước mắt khán giả
“Vừa rồi ta đi uống miếng nước.”
Lời của Lâm Uyên khiến không ít khán giả bật cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong tiếng cười của mọi người, hắn lại nói tiếp: “Tiếp theo là một bài hát mới.”
Tiếng cười lập tức hoá thành tiếng hoan hô
“Quả nhiên có bài hát mới!”
Dưới khán đài, Chu Mộng khàn giọng nói nhưng không kém phần hưng phấn: “Ta biết mà, Ngư phụ thiên tài như vậy đương nhiên trong đại nhạc hội sẽ chuẩn bị bài hát mới!”
“Lần này sẽ là bài gì đây?” Vương Vũ mong đợi nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, trên màn hình xuất hiện thông tin bài hát:
Tên bài hát: Lemon
Nhạc và lời: Tiện Ngư
Biểu diễn: Tiện Ngư
Vừa thấy tên bài hát, khán giả Hàn châu suýt chút nữa đã nhảy cẫng lên
“Là nhạc tiếng Anh!”
“Ngư phụ uy vũ!”
“Không ngờ Ngư phụ lại viết thêm một bài tiếng Anh mới!”
“Quá yêu chiều fan Hàn châu chúng ta rồi!”
“Ngư phụ thật là ấm áp!”
“Hắn nhất định đang muốn bồi thường cho chúng ta, dù sao trước đó chúng ta cũng đã bị hành cho một trận!”
“Ha ha ha, Ngư phụ muốn hành bao nhiêu tuỳ thích, chỉ cần Ngư phụ tiếp tục viết nhạc tiếng Anh thôi!”
Người Hàn châu mừng như điên, bởi vì tên bài hát là tiếng Anh nên bọn hắn theo bản năng cho rằng đây là nhạc Hàn châu
Vương Vũ thở dài: “Thật là hâm mộ người Hàn châu ghê!”