Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 787: Nhạc khúc đàn dương cầm




Hạ Phồn: “Bây giờ trong đầu mọi người đều toàn là màn biểu diễn kia.”

Dương Chung Minh gật đầu: “Thật ra bài hát vừa rồi rất hay, chỉ tiếc là mọi người đều nhớ tới mỗi điệu nhảy thôi.”

Giản Dịch cảm khái: “Bây giờ nhìn lại, bộ y phục kỳ quặc hắn mặc trên sân khấu lại có vẻ rất kinh điển.”

Trần Chí Vũ kích động nói: “Quá ngầu!!!”

Hai mắt Triệu Doanh Các toàn là sao trời lấp lánh: “Nhất là lúc hắn búng tay một cái rồi xoay người, ta yêu chết mất
Góc nghiêng 45 độ thì khỏi phải nói, giống như thần tiên trên trời
Có trời mới biết làm sao Tiện Ngư lão sư làm được!”

Buổi đại nhạc hội hôm nay mà công bố ra ngoài tuyệt đối sẽ bạo nổ
Trong sự cảm khái của mọi người, đã chẳng ai chú ý tới màn biểu diễn tiếp theo của Tiện Ngư sẽ là gì
Khán giả ở bốn bề khán đài đều đang thảo luận về moon walk, lực chú ý của mọi người bị phân tán rất nhiều, sau moon walk, hắn còn có thể làm gì để thu hút người xem
Mà tất cả những chuyện này đều do Lâm Uyên tự mình gây ra
Ngồi ở hàng VIP, Phí Dương đột nhiên cười cổ quái: “Không ngờ Tiện Ngư lão sư cũng có lúc tự mình hại mình…”

Giang Quỳ cười khổ: “Vũ đạo vừa rồi quá ngầu, bây giờ toàn bộ chúng ta cùng lên sân khấu cũng không cứu nổi.”

Tôn Diệu Hoả bật cười ha hả: “Không cứu nổi cũng không sao, dù gì đây cũng là đại nhạc hội của học đệ, vũ đạo đó đã hoàn toàn đạt được mục đích rồi!”

“Biết là như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ta thấy Tiện Ngư lão sư bó tay toàn tập trên sân khấu.” Triệu Doanh Các nói
Các ca sĩ chuyên nghiệp đều biết Tiện Ngư đang gặp khó khăn
Đám khúc phụ như Trịnh Tinh hay Dương Chung Minh cũng đều nhìn ra
Duẫn Đông nói: “Hôm nay người có thể đánh bại Tiện Ngư chỉ có mình Tiện Ngư.”

Diệp Tri Thu chế nhạo: “Đây là lý do mà ngươi vẫn luôn sợ hắn?”

Trịnh Tinh cười xấu xa
Dương Chung Minh chỉ khẽ nhíu mày
Chẳng lẽ cứ thế để cho mọi người đắm chìm trong cảm giác hưng phấn cuồng hoan cho tới khi buổi đại nhạc hội kết thúc
Cái kết như vậy không phải là phong cách của Tiện Ngư
Trong lúc mọi người còn đang thảo luận, trên sân khấu chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một cây đàn dương cầm
Lâm Uyên đã thay một bộ lễ phục trắng, lặng lẽ ngồi trước đàn
Bàn tay Lâm Uyên đột nhiên bay múa trên các phím đàn, sau đó hắn nói vào micro: “Màn biểu diễn cuối cùng, ta xin tặng cho mọi người một nhạc khúc đàn dương cầm.”

Khán giả rốt cuộc cũng bắt đầu chú ý tới Tiện Ngư, tuy moon walk vẫn còn khiến bọn hắn rung động
“Nhạc khúc đàn dương cầm?”

“Chẳng lẽ là Hôn Lễ Trong Mơ Mariage d'Amour?”

“Hẳn là bài đó rồi, ta cực kỳ thích nó!”

“Các ngươi có cảm thấy Ngư phụ đẹp trai lắm không?”

“Nói nhảm, hắn mặc lễ phục trắng chính là bạch mã hoàng tử trong lòng mọi cô gái, là hoàng tử bước ra từ trong manga!”

“Ta vẫn muốn xem Ngư phụ nhảy tiếp.”

“Nếu được xem lại điệu nhảy kia thì tốt rồi.”

“Nếu có cơ hội ta nhất định phải học cho bằng được!”

Đề tài lại phiêu dạt tới chân trời
Cho dù là Tiện Ngư dùng đàn dương cầm, mặc lễ phục trắng cũng không thể khiến khán giả hoàn toàn tập trung trở lại
Trong sự náo nhiệt của mọi người, ngón tay Lâm Uyên bắt đầu bay múa, các âm phù như tan ra giữa không trung
Ôn nhu
Ngọt ngào
Thêm một chút thương cảm
Tiếng thảo luận của khán giả bỗng nhiên yếu đi rất nhiều
Ngồi ở hàng VIP, Dương Chung Minh nghiêm túc nói: “Ca khúc mới?”

Trịnh Tinh nhíu mày: “Ta còn tưởng là Mariage d'Amour.”

Duẫn Đông im lặng nhìn lên sân khấu, mà Diệp Tri Thu thì trợn tròn mắt: “Bài hát này…”

“Có mùi vị kinh điển.” Vũ Long phức tạp đáp lời hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Biểu tình của các ca sĩ trở nên kinh ngạc
Ngồi trước đàn dương cầm, thân hình Lâm Uyên khẽ đung đưa theo điệu nhạc, tiếng đàn êm ái như cánh bướm chớp động rồi phân tán ra, bay tới bên tai từng vị khán giả
Lúc này bốn bề khán đài đã lâm vào yên tĩnh, ánh mắt mọi người nhìn về phía sân khấu
Khán giả bình thường không có năng lực giám định của khúc phụ, nhưng lỗ tai bọn họ vẫn biết phân biệt hay dở
Ca khúc này rất hay, không thua gì Mariage d'Amour
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thậm chí… còn có cảm giác ý tại ngôn ngoại
Đây là bài gì
Có người mở to mắt nhìn quanh như muốn tìm đáp án từ những người xung quanh, nhưng không ai đoán ra được tên bài hát
Bởi vì nó là một ca khúc mới còn chưa phát hành
Fur Elise của Beethoven
Đây chính là ca khúc Lâm Uyên dùng để kết thúc buổi ca nhạc hội
Moon walk là cực hạn nổ tung, mà Fur Elise là cực hạn ôn như và an tĩnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ca khúc êm ái như tiếng suối nguồn, phím đàn lộ ra quang mang, âm phù rung động lòng người
Có khán giả nhắm mắt lại để tận hưởng
Sự xao động trong lòng vì moon walk dần dần bình tĩnh lại
Hiện trường lúc này đã im phăng phắc, âm nhạc như đang gột rửa tâm linh mọi người
Tiếng đàn kinh điển liên tục quanh quẩn bên tai, khi trầm khi bổng
Tốc độ đàn của Lâm Uyên không nhanh, không có kỹ xảo, không dùng trọng âm, bàn đạp dưới chân vẫn kết hợp rất bài bản nhuần nhuyễn
Trong giai điệu lả lướt như có gương mặt của thiếu nữ hiện lên, dịu dàng, mỹ lệ
(Fur Elise: youtube.com/watch?v=MgFhNbFvl_s)

Hiện trường hoàn toàn lâm vào yên tĩnh, mà chính lúc này tốc độ tay của Lâm Uyên lần đầu tiên tăng nhanh lên, tiếng nhạc trở nên hoạt bát sôi động
Khoảng ba, bốn phút sau, bàn tay Lâm Uyên rốt cuộc dừng lại
Fur Elise kết thúc trong bầu không khí tươi sáng ngọt ngào
Rất ngắn
Bản nhạc này vốn được Beethoven phối nhạc cho kịch ngắn, tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại một tác phẩm kinh điển cho cả thế giới
Khán giả vẫn còn dư âm Fur Elise, lần đầu tiên bọn họ quên mất cảm giác bùng cháy mà moon walk mang tới
Giống như vừa ăn một món ăn cay nồng, sau đó húp một ngụm canh làm ấm lòng
Như thể trong sân vận động có một vầng mặt trời ấm áp khiến lòng người thư thái
Đây là một kiểu rung động khác, không có tiếng thét chói tai cuồng loạn, không có ánh đèn oanh tạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.