Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 794: Lục Thịnh trở về




“Dùng phương thức quán quân liên tục để trở thành khúc phụ là điều mà rất nhiều khúc phụ đỉnh cấp không muốn nhìn thấy
Chậc…”

Khiếp sợ thì khiếp sợ nhưng các khúc phụ tỉnh táo đều biết được con đường này của Tiện Ngư khó khăn cỡ nào
Phía sau tuyệt đối sẽ có khúc phụ cấp bậc như Dương Chung Minh đánh lén hắn
Tại sao ư
Bởi vì các khúc phụ đỉnh cấp không có mấy người làm được chuyện quán quân 12 tháng liên tục, chứ đừng nói chi bây giờ năm châu đã thống nhất…

Dựa vào cái gì mà Tiện Ngư ngươi có thể
Chẳng lẽ ngươi mạnh hơn các khúc phụ cao cấp khác của Lam Tinh sao
Thật nếu để Tiện Ngư làm được chuyện này, mặt mũi của đám khúc phụ đỉnh cấp kia biết ném đi đâu
Không phải mỗi một khúc phụ đỉnh cấp đều sẽ đối xử tốt với Tiện Ngư giống như Dương Chung Minh
Có người sẽ không cho phép Tiện Ngư đạt được thần tích này
Tần Tề Sở Yến Hàn đúng là không có mấy người ngăn cản được Tiện Ngư
Nhưng mà… ai biết được đám người bên Trung châu sẽ không ra tay
Nên biết, Trung châu là trung tâm của toàn Lam Tinh, rất nhiều đại lão đỉnh cấp đều đang đào tạo chuyên sâu ở đó
Những người đó thuộc đội tuyển Trung châu nha
Tuỳ tiện ném ra một người cũng có thể trở thành lão đại trong giới âm nhạc
Chẳng mấy chốc bọn hắn sẽ nghe được tin tức thôi, trong lòng rất nhiều khúc phụ ở Tần Tề Sở Yến Hàn đều khẽ run lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]



Tinh Mang
Dương Chung Minh bật cười ha hả, trong mắt toát ra vẻ cuồng nhiệt: “Ta không có nhìn lầm người!”

Trịnh Tinh thở dồn dập nói: “Hắn không chỉ muốn phá kỷ lục của Lục Thịnh mà còn muốn dùng phương thức của Lục Thịnh để đạt được mục đích!”

Dương Chung Minh nghiêm túc đáp: “Ở tuổi của Tiện Ngư, Lục Thịnh còn kém xa lắm.”

Trịnh Tinh gật đầu cười: “Đúng vậy, dù sao Lục Thịnh cũng được ngươi đỡ đầu…”

Giới âm nhạc chỉ biết Lục Thịnh là khúc phụ trẻ tuổi nhất Lam Tinh, nhưng không mấy người biết được thật ra trước khi trở thành khúc phụ, Lục Thịnh từng là một nửa học sinh của Dương Chung Minh
“Đối thủ lớn nhất của hắn không phải là Lục Thịnh.”

Dương Chung Minh vừa nói vừa nhìn về phía xa
Đó là phương hướng của Trung châu
Trịnh Tinh nhíu mày: “Trung châu nhất định sẽ ra tay, nhưng hẳn là không phải lúc này, nếu không đám lão già kia cũng sẽ mất hết mặt mũi
Ai đời lại để một đám trâu già đi bắt nạt cỏ non!”

Dương Chung Minh nói: “Chỉ sợ đám khúc phụ đỉnh cấp bên Trung châu không nhịn được mà ra tay.”

Trịnh Tinh hơi do dự: “Chắc không đến nỗi đó đâu, mấy năm gần đây bọn hắn đang chơi hoà âm rồi mà, đã sớm không coi mùa giải âm nhạc hàng tháng vào mắt, suốt ngày chỉ biết chơi đùa nhạc khúc đàn dương cầm…”

“Nhạc khúc đàn dương cầm của Tiện Ngư không hề thua kém ai.” Dương Chung Minh cười lạnh, “Nếu hắn có thể khiến đám lão già ở Trung châu ngã ngựa thì thật là thú vị.”

Trịnh Tinh: “

.”

Đội quân Trung châu sẽ bị Tiện Ngư cho ăn quả đắng
Có thể sao



Hàn châu, tại một sân bay
Ngồi trước chiếc đàn dương cầm màu trắng, một người đàn ông đang quên mình đánh đàn, bản nhạc này chính là Fur Elise
Khi âm phù cuối cùng kết thúc, hắn mở mắt ra
Đám hành khách đang chờ máy bay rối rít vỗ tay khen ngợi
Một nam nhân mặc âu phục tiến tới nhưng bị bảo vệ ngăn lại
Nam nhân nói: “Xin chào lão sư, ta muốn xin được chụp ảnh chung với ngài… hoặc là ký tên thôi cũng được.”

“Đương nhiên là được.” Người đàn ông đứng lên, cầm lấy quyển sổ trên tay đối phương và hạ bút ký:

Lục Thịnh
Nam nhân mặc âu phục hưng phấn nói: “Cảm ơn Lục Thịnh lão sư
Ta là thần tượng của ngài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Á không đúng, ta là fan hâm mộ của ngài!”

“Đừng khách sáo.” Lục Thịnh cười một tiếng
“Ta phải lên máy bay rồi.”

Nam nhân vội vàng tránh đường
Mà ở hậu phương, đám khán giả đang chờ lên máy bay cũng tò mò nhìn Lục Thịnh:

“Đây chính là khúc phụ trẻ tuổi nhất Lam Tinh?”

“Hắn đàn dương cầm rất lợi hại!”

“Vừa rồi bản nhạc kia là hắn viết sao
Rất êm tai.”

“Không phải, đó là Fur Elise của Tiện Ngư!”

“Lục Thịnh đánh đàn nhạc khúc của Tiện Ngư?”

“Tiện Ngư không phải đang muốn phá kỷ lục của Lục Thịnh sao?”

Tiếng trò chuyện huyên náo rơi vào tai Lục Thịnh, hắn khẽ mỉm cười rồi đi lên máy bay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trợ lý ngoan ngoãn đi theo bên cạnh, bỗng hỏi: “Lục Thịnh lão sư, ngài không cảm thấy mình đang bị khiêu chiến sao?”

“Kỷ lục chính là để chờ người khác phá.” Lục Thịnh tự nhiên cười một tiếng, “Ta không phải đám gia hoả kiêu ngạo ở Trung châu, ban đầu ta giành quán quân một năm liên tục bọn họ cũng tìm tiền bối tới đánh lén ta, còn may là ta vô địch nên không sao.”

Trợ lý: “

.”

Ngài như vậy mới là kiêu ngạo đó
Lục Thịnh tiếp tục nói: “Thời đại khác biệt rồi, bây giờ quán quân một năm liên tục khó hơn thời của ta rất nhiều
Cho dù Trung châu không ra tay thì đối với Tiện Ngư cũng đã là quá sức, ngay cả ta cũng thấy ngứa tay rồi.”

“Ngài muốn ra tay?”

“Còn phải xem phản ứng của Trung châu thế nào đã.” Lục Thịnh nhíu mày, “Tiện Ngư muốn làm khúc phụ thì không ai ngăn cả
Duy chỉ có việc làm quán quân một năm liên tục sẽ động chạm đến dây thần kinh của một số người… Về Tần châu trước, cùng ta đi gặp vị “sư phụ” kia uống mấy ly đã.”




Tin tức Tiện Ngư muốn giành quán quân liên tục một năm truyền đi khắp các châu
Ngư Vương Triều đương nhiên cũng nghe được phong thanh
“Không ngờ Tiện Ngư lão sư lại điên cuồng như thế…” Ánh mắt Triệu Doanh Các loé lên vẻ sùng bái
Tôn Diệu Hoả ưỡn ngực nói: “Học đệ nhất định sẽ thành công!”

Giang Quỳ nghiêm túc đáp: “Chúng ta nhất định phải vì Tiện Ngư lão sư mà đấu với cả nhạc đàn, tuyệt đối không được lười biếng!”

Trần Chí Vũ gật đầu: “Cho dù Tiện Ngư lão sư có thành công hay không thì Ngư Vương Triều đều là người ủng hộ kiên định nhất cho hắn!”

“Nhưng ta nghe nói bên Trung châu có thể sẽ có đại lão ra tay…” Hạ Phồn lo âu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.