Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 838: Thủ đoạn của Lăng Không




Trong nháy mắt toàn thân Kim Mộc lạnh như rơi vào hầm băng
Lâm Uyên ngồi bên cạnh cũng nghe được đại khái, khoé mắt hơi nheo lại
“Chỉ sợ hai người này sẽ không xuất hiện…” Hàn Tể Mỹ nói với vẻ tuyệt vọng
Trước khi website ra mắt lại xảy ra chuyện như vậy, đồ ngốc cũng biết chuyện này bất bình thường
“Nhất định là Bộ Lạc đang giở trò quỷ!” Không đợi Kim Mộc nói chuyện, Hàn Tể Mỹ đã nói
Giọng nói của nàng vừa tuyệt vọng vừa phẫn nộ: “Lăng Không thật là độc ác, hắn yên lặng không một tiếng động mang đi hai viện quân mạnh mẽ của chúng ta…”

“Không phải viện quân
Là cỏ đầu tường gió chiều nào theo chiều nấy!” Kim Mộc rốt cuộc cũng lên tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói
Hai tên bội bạc
Đây không phải do Lăng Không làm mới là lạ đó
“Thật xin lỗi, là do ta không làm tròn bổn phận…” Giọng Hàn Tể Mỹ nhỏ dần, nàng đã tuyệt vọng đến mức chấp nhận số phận
“Buổi khai mạc website manga mà chúng ta chuẩn bị từ lâu đã hỏng rồi…”

“Còn có hy vọng!” Kim Mộc đột nhiên nói, hắn cưỡng ép giữ cho mình tỉnh táo
“Nói không chừng lát nữa khi chúng ta ra mắt website mới, bọn hắn sẽ đăng tác phẩm mới lên theo như trong hợp đồng.”

“Hy vọng?” Hàn Tể Mỹ cười khổ
Cúp điện thoại, Kim Mộc nhìn về phía Lâm Uyên, cố nặn ra một nụ cười nhưng rất khó coi
Hắn lặp lại một câu như đang an ủi Lâm Uyên, nhưng càng giống như đang an ủi chính mình hơn:

“Còn hy vọng mà…”

Từ đầu tới cuối Lâm Uyên không nói một lời nào, không biết hắn đang nghĩ cái gì
Không bao lâu sau, Liên Minh chính thức ra mắt công chúng
Rất nhiều user tràn vào website, nhưng mọi người chỉ thấy được một bộ Thám Tử Lừng Danh Sở Ngư cùng với một số tác phẩm do các hoạ sĩ không có danh tiếng gì sáng tác
Thiên Môn đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dạ Thâm Trầm đâu
Rất nhiều độc giả mong chờ tác phẩm mới của hai đại thần nhưng khi lục tung cả website manga lên cũng không thấy tung tích hai người đâu chứ đừng nói chi là tác phẩm mới
Lát sau, điện thoại của Kim Mộc lại vang lên
Kim Mộc thất hồn lạc phách nghe điện thoại, dường như đã biết đối phương muốn nói cái gì
“Hết hy vọng rồi.” Đây là câu nói đầu tiên của Hàn Tể Mỹ
“Ta rốt cuộc cũng gọi được cho Dạ Thâm Trầm và Thiên Môn, nhưng bọn hắn nói sẽ huỷ hợp đồng với Liên Minh chúng ta, ta biết đây là thủ đoạn quen thuộc của Lăng Không…”

“Mẹ nó hai thằng này!” Kim Mộc hiếm thấy văng tục, gân xanh trên trán cũng lộ rõ
Hàn Tể Mỹ không còn phẫn nộ, chỉ có thở dài
“Hai người bọn họ là mắt xích quan trọng trong kế hoạch của chúng ta, không có bọn hắn Liên Minh mất đi một nửa giang sơn, bây giờ toàn bộ website chỉ có một mình Ảnh Tử lão sư kéo lưu lượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng như thế là không đủ, còn thiếu rất nhiều!”

Sắc mặt Kim Mộc tái nhợt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sự phản bội của Thiên Môn và Dạ Thâm Trầm giáng cho Liên Minh một đòn chí mạng, hai chỗ trống kia căn bản không thể nào lấp đầy
Bàn tay cầm điện thoại của Kim Mộc đã dùng sức tới trắng bệch, hốc mắt hắn đỏ lên
Đột nhiên, Lâm Uyên đưa tay cầm lấy điện thoại của Kim Mộc
Kim Mộc theo bản năng quay đầu nhìn Lâm Uyên, nhưng hắn không chống cự mà chỉ lặng yên cúi đầu
Điện thoại nằm gọn trong tay Lâm Uyên
Lâm Uyên nhẹ giọng nói với Hàn Tể Mỹ: “Ta sẽ mở thêm hố.”

Dừng lại một chút, hắn nói tiếp, giọng vẫn rất nhẹ
“Một bộ không đủ thì hai bộ, hai bộ không đủ thì ba bộ
Ba bộ không đủ…”

“Ông chủ!”

“Ảnh Tử lão sư!”

Kim Mộc và Hàn Tể Mỹ đồng thời ngắt lời Lâm Uyên, bọn họ muốn an ủi hắn nhưng không biết nên nói cái gì
“Không sao.” Lâm Uyên mỉm cười
Giọng hắn quá bình tĩnh, nhưng dù là Kim Mộc hay Hàn Tể Mỹ ở đầu dây bên kia cũng đều nghe ra được bên dưới sự bình tĩnh đó là phẫn nộ đến cực hạn
Lâm Uyên tức giận rồi
Không biết vì sao, Kim Mộc và Hàn Tể Mỹ bỗng cảm thấy không rét mà run, trong lúc nhất thời không ai dám mở miệng nói chuyện
“Ta tự mình làm.”

Nụ cười đã biến mất trên mặt Lâm Uyên
Liên Minh rơi xuống một phân ta nâng một tấc, rơi xuống một thước ta nâng một trượng, cho dù cả nửa giang sơn rơi xuống thì sao
Ta sẽ chống lên cả mảnh trời này



Trong một nhà hàng nào đó
Hai nam nhân đang ngồi ăn trưa
Một người vừa ăn vừa thấp giọng nói: “Thiên Môn, chúng ta làm vậy có phải là xấu tính lắm không?”

“Ta cũng không muốn làm như vậy.” Nam nhân ngồi phía đối diện mở miệng
“Nhưng Bộ Lạc đưa ra quá nhiều ưu đãi, chúng ta không cách nào từ chối được…”

Đúng vậy, hai người này chính là hai đại thần manga được Liên Minh mời tới, Thiên Môn và Dạ Thâm Trầm
Đương nhiên đây chỉ là bút danh của bọn hắn, khi không có ai bọn hắn vẫn thường dùng bút danh để gọi tên nhau
“Chỉ là sau khi làm vậy, thanh danh của chúng ta cũng không còn tốt đẹp cho lắm
Chúng ta giống như gián điệp kinh tế, Liên Minh sẽ vì thế mà bị trọng thương, mà Hàn Tể Mỹ sẽ vì chúng ta mà bị quy tội làm việc thiếu trách nhiệm.”

Lương tâm đương nhiên là có cắn rứt, nhưng Dạ Thâm Trầm càng lo lắng cho danh tiếng của mình hơn
Thiên Môn nhàn nhạt nói: “Đối với một hoạ sĩ vẽ manga thì tác phẩm mới là vốn liếng duy nhất, nếu tác phẩm của chúng ta đủ hay thì danh tiếng có kém chút cũng chẳng sao
Nếu tác phẩm không hay thì danh tiếng có tốt cũng chẳng mài thành cơm để ăn được
Về phần Hàn Tể Mỹ, ta chỉ có thể nói nàng quá coi trọng nhân tình, tác phong làm việc quá mềm yếu, gặp phải loại đối thủ không từ bất kỳ thủ đoạn nào như Lăng Không thì nàng thua thiệt là chuyện tất nhiên
Nếu nàng biết rút kinh nghiệm lần này thì về sau sẽ ít chịu đau khổ hơn.”

Dạ Thâm Trầm gật đầu
Đúng là như thế thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.