Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 855: Chính là cảm giác này




Đương nhiên nói trực tiếp chọn bài của Hoàng Đông Chính chỉ là lời nói đùa
Bọn họ là ban tổ chức, làm việc gì cũng phải theo quy củ và trình tự, Lam Vận Hội không phải là trò đùa thích chọn ai thì chọn
Chu Kiến Kỳ nói: “Họp hành cả nửa ngày rồi, bây giờ chúng ta nghe nhạc giải trí chút nào.”

Mọi người gật đầu
Thư ký cuộc họp vừa bật nhạc lên vừa giới thiệu:

“Ca khúc đầu tiên tên là Cố Gắng Lên của khúc phụ An An lão sư.”

Mọi người không nói lời nào, chăm chú lắng nghe ca khúc
Nghe xong ca khúc đầu tiên, đám người khẽ gật gù rồi nhẹ giọng trao đổi, đại khái đều là hài lòng
Trình độ của khúc phụ quả nhiên không thể xem thường, rất bắt tai
Nhưng bọn họ luôn cảm thấy còn thiếu cái gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trao đổi xong, Chu Kiến Kỳ ra hiệu phát ca khúc tiếp theo
Thư ký gật đầu rồi tiếp tục giới thiệu: “Ca khúc thứ hai tên là Mị Lực Tần Châu, tác giả là khúc phụ…”

Cứ thế, mọi người nghe liên tục mười hai bài hát
Những bài hát này đều rất tốt, có thể được chọn trong vô số bài hát gửi về tham dự thì chất lượng chắc chắn không tệ, chỉ là chưa có ca khúc nào trong số đó thật sự chinh phục được bọn họ
Cho đến ca khúc thứ mười ba
Lúc giới thiệu, giọng của thư ký cũng trở nên khác biệt: “Bài hát này tên là Thánh Hoả, người sáng tác là Hoàng Đông Chính lão sư.”

Biểu tình của mọi người có chút thay đổi
Mấy phút sau ai nấy đều mỉm cười gật gù
“Được!”

“Bài này hay!”

“Quả nhiên vẫn là Hoàng Đông Chính thích hợp nhất!”

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ca khúc chủ đề năm nay hẳn là Thánh Hoả rồi.”

“Ừm, Hoàng Đông Chính đúng là không tệ.”

“Xem ra hắn sắp giành được danh hiệu nhạc sĩ viết ca khúc chủ đề cho bốn kỳ Lam Vận Hội liên tiếp rồi
Mười sáu năm dài đằng đẵng đúng là không dễ dàng.”

“Hắn là người am hiểu tinh thần âm nhạc của Lam Vận Hội nhất.”

“Nếu ca từ của Thánh Hoả có thể nâng cao thành phố Bội Kinh lên thì sẽ càng tốt hơn.”

Lam Vận Hội có truyền thống truyền thánh hoả, bài hát của Hoàng Đông Chính đã rất phù hợp
“Nghe tiếp đi.” Chu Kiến Kỳ nhẹ nhàng nói
Cho dù hiện tại mọi người đều thích bài của Hoàng Đông Chính nhất thì vẫn phải nghe hết hai mươi bài dự thi lần này
Bài hát thứ mười bốn
Thứ mười lăm
Thứ mười sáu…

Các ca khúc sau đó không bài nào hay hơn Thánh Hoả, không kém chỗ này một xíu thì cũng kém chỗ kia một chút
Chu Kiến Kỳ cau mày
Cá nhân hắn khá là hài lòng với Thánh Hoả, nhưng khá hài lòng và bị chinh phục là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau
Hắn cảm giác… ca khúc năm nay của Hoàng Đông Chính hơi kém một chút so với ca khúc bốn năm trước
Hắn không phải người chuyên nghiệp nên không nghe ra điểm khác biệt, chỉ là có hơi phiền não
Thật lòng Chu Kiến Kỳ mong đợi phía sau có bài hát hợp ý hắn hơn
Nhưng mà…

Khi số lượng tác phẩm còn lại càng lúc càng ít, Chu Kiến Kỳ càng thêm thất vọng
Lúc này thư ký cuộc họp lại cất tiếng giới thiệu: “Bài hát thứ mười chín tên là Bội Kinh Chào Đón Bạn do Tiện Ngư lão sư sáng tác…”

“Tiện Ngư?” Có người nhướng mày nói, “Ta biết người này
Hắn là một nhạc sĩ trẻ tuổi vô cùng ưu tú, hình như hắn đang muốn đạt được một năm quán quân liên tục thì phải.”

“Con gái ta cực kỳ mê Tiện Ngư, còn nói phải giúp Tiện Ngư đánh bảng
Một ông già như ta thật sự không hiểu đánh bảng là làm cái gì.”

“Bảng là ai
Sao phải đánh nó?”

“Ta có biết việc này
Đám lão già các ngươi đúng là đồ cổ lỗ sỉ, đánh bảng chính là tham gia mùa giải âm nhạc hàng tháng đó, hắn đã giành được sáu lần quán quân của sáu tháng đầu năm rồi.”

“Chẳng trách hắn lại tham dự!” Một nữ đại biểu nói với vẻ tiếc nuối, “Hắn muốn lấy được quán quân tháng thứ bảy thì phải đánh bại được ca khúc chủ đề của Lam Vận Hội, mà chuyện này là không thể nào, cho nên hắn chỉ có thể liều mạng tham gia dự tuyển ca khúc chủ đề nha.”

Mục đích của Tiện Ngư rất dễ đoán, mọi người vừa nghe đã bật cười
“Ha ha, tiểu tử này rất có giác ngộ!”

“Không thể trách chúng ta được, quán quân một năm của hắn làm sao so được với Lam Vận Hội bốn năm mới tổ chức một lần được chứ!”

“Đáng tiếc còn có Hoàng Đông Chính đây.”

“Hắn phải viết được ca khúc khiến chúng ta hài lòng hơn Thánh Hoả, mà ta thì đã vừa ý Thánh Hoả rồi đó.”

“Tên bài hát đúng là hợp ý ta, nhưng vẫn phải nghe chất lượng ca khúc thế nào.”

Mọi người đều đã âm thầm chấp nhận ca khúc của Hoàng Đông Chính, đương nhiên ai cũng hy vọng có bài hát hay hơn nhưng lúc này đã là ca khúc thứ mười chín rồi, bọn họ gần như đã từ bỏ hy vọng
Chu Kiến Kỳ khẽ thở dài trong lòng
Vậy là vẫn phải chọn Thánh Hoả sao
Có hơi không hài lòng
Nhưng biết làm sao được…

Hả
Chu Kiến Kỳ đột nhiên dỏng tai lên
Chẳng biết từ lúc nào trong phòng hội nghị đã vang lên tiếng nhạc dạo rất bắt tai, sau đó là tiếng hát tươi tắn tràn đầy sinh lực:

“Cùng đón bình minh và tận hưởng bầu không khí trong lành chưa từng thấy với chén trà thơm có mùi vị của nghĩa tình.”

“Cánh cửa của chúng tôi luôn rộng mở chờ đón bạn vào lòng
Sau một cái ôm thật chặt, bạn sẽ cảm thấy gần gũi và yêu mến nơi này hơn.”

“Dù bạn từ đâu đến thì cũng là khách quý, xin đừng khách khí và hãy xem nơi này như ở nhà
Chúng tôi hứa sẽ luôn sát cánh cùng bạn, chúng tôi hoan nghênh bạn đến đây!”

Trong phòng hội nghị yên tĩnh chỉ có tiếng hát vang vọng giữa không trung
Đám người trước đó còn tán gẫu bây giờ đều ngẩn ra
Một khắc sau, ánh mắt mọi người toả sáng như phát hiện ra bảo bối
Hơi thở của Chu Kiến Kỳ trở nên dồn dập
Đúng rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chính là cảm giác này, là cảm giác mà hắn muốn
Là lời truyền đạt mà một ca khúc chủ đề nên có!
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.