Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 887: Hà Đại Tuấn xong đời




Lâm Uyên nghiêng đầu: “Sắp hết tháng rồi mà vẫn có thể đánh bảng?”

Kim Mộc đắc ý đáp: “Do ngài không hiểu
Tháng này có ca khúc chủ đề Lam Vận Hội nên các khúc phụ đều không ra tay, trong mùa giải ngoại trừ ngài ra không còn bao nhiêu cường giả, Hoàng Đông Chính cũng không được
Bài hát của hắn chỉ có thể cọ nhiệt độ Lam Vận Hội thôi, không giống Rất Muốn Lớn Tiếng Nói Yêu Người đánh bảng nhờ nhiệt độ của phim hoạt hình
Hơn nữa ca sĩ biểu diễn lại còn là ca vương Lương Tử Nguyên!”

Lâm Uyên khẽ gật đầu, đây là tin tức tốt
Tuy nhờ nhiệt độ của Lam Vận Hội kéo theo nên mấy bài hát của hắn mới đứng hết trong top 7, nhưng đây đã là một thành tựu chưa từng có ai làm được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên kia
Hoàng Đông Chính chú ý thấy Rất Muốn Lớn Tiếng Nói Yêu Người đang khí thế bừng bừng vọt lên phía trước, hắn mặt không đổi sắc khẽ lắc đầu một cái, trong lòng không chút dao động, thậm chí còn thấy buồn cười
Huỷ diệt đi, nhanh lên một chút, ta mệt rồi
Mà giờ khắc này
Bên manga Bộ Lạc, Lăng Không xem xong bộ manga Slamdunk cũng tâm ý tương thông với Hoàng Đông Chính, chậm rãi lắc đầu một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Huỷ diệt đi, nhanh nhanh chút, mệt chết ta



Mấy ngày sau, Hà Đại Tuấn đột nhiên nhận được thông báo đến từ manga Bộ Lạc:

“Vì kinh phí có hạn nên công ty đã đưa ra quyết định giảm chi phí đầu tư vào bộ hoạt hình Trái Tim Bóng Rổ, chi phí mới sẽ bằng một nửa mức chi phí cũ…”

“Tại sao chứ?!”

Hà Đại Tuấn tức giận đến giậm chân định đi tìm Lăng Không để lý luận, bởi vì trước đó Lăng Không đã đồng ý với hắn sẽ dùng mức đầu tư cao nhất để chế tác Trái Tim Bóng Rổ thành hoạt hình, vậy mà bây giờ công ty đòi cắt giảm một nửa kinh phí là sao
Việc này sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn
Mà ảnh hưởng rõ ràng nhất chính là độ tinh xảo của mấy tập về sau sẽ kém xa các tập trước
Việc cắt giảm chi phí không đến mức khiến phim hoạt hình bị drop, nhưng việc chế tác hậu kỳ sẽ ngày càng sơ sài, qua loa lấy lệ
Trái Tim Bóng Rổ được đầu tư hết mức còn không so nổi với Slamdunk của Ảnh Tử, nếu còn giảm đi một nửa chi phí thì càng không cách nào so sánh được nữa
Lăng Không không thèm để ý tới Hà Đại Tuấn kêu gào
Bây giờ trong mắt hắn, Hà Đại Tuấn đã không còn giá trị lợi dụng, lần này manga Bộ Lạc lại thảm bại dưới tay Ảnh Tử
Hà Đại Tuấn có tức giận cỡ nào cũng không dám huỷ hợp đồng với manga Bộ Lạc, bởi vì nếu làm thế thì hắn chẳng còn chỗ nào để đi
Bây giờ trong giới manga, chỉ có Bộ Lạc và Liên Minh là đủ năng lực nuôi dưỡng hoạ sĩ manga cấp bậc như hắn, chẳng lẽ bảo hắn sang Liên Minh
“Xong rồi.”

Hắn cũng biết được lý do tại sao công ty lại muốn cắt giảm chi phí làm Trái Tim Bóng Rổ
Nếu không có Slamdunk thì tác phẩm của hắn nhất định sẽ rất hot, nhưng khổ nỗi… Chỉ cần độc giả xem xong Slamdunk thì khẩu vị cũng sẽ cao lên, khi xem lại tác phẩm của Hà Đại Tuấn lại thấy chỉ tàm tạm
“Xong đời.”

Trong lúc nhất thời, Hà Đại Tuấn mất hết ý chí, thậm chí chẳng còn muốn vẽ nữa
Đả kích quá mạnh, nếu có thể làm lại thì hắn nhất định sẽ không tin tưởng lời nói hoang đường của Lăng Không mà đi cạnh tranh cái danh xưng hoạ sĩ vẽ manga vận động hàng đầu trong giới kia
Bây giờ hắn đã bị đóng đinh lên cột sỉ nhục
Ấn tượng duy nhất trong lòng mọi người về Hà Đại Tuấn chính là câu nói trào phúng: “Không ai hiểu manga bóng rổ hơn ta.”

Câu nói này bị dùng làm meme và lưu truyền khắp mạng xã hội với tần suất cao hơn cả câu nói kia của Mitsui
Chỉ khác ở chỗ, câu nói này dùng để trào phúng, còn câu nói kia được tôn sùng là kinh điển
Hà Đại Tuấn thua đến không thể thua hơn
Trừ phi trong tương lai trình độ của hắn có thể tăng lên một mảng lớn, thậm chí là vượt qua được Slamdunk thì mới có thể vãn hồi mặt mũi, nhưng Hà Đại Tuấn biết mình không có cơ hội này
Sau khi xem mấy chương mới nhất của Slamdunk, hắn đã nản lòng thoái chí đến mức muốn bỏ nghề



So với thái độ tiêu cực của Hà Đại Tuấn, nhiệt độ của Slamdunk vẫn dâng cao chưa từng thấy
Trên một sân banh
Đám thanh thiếu niên trẻ tuổi hẹn nhau đi đánh bóng rổ, kết quả vừa tới nơi đã phát hiện toàn bộ sân bóng đều đầy ắp người
Đám người trố mắt ra nhìn nhau
Bọn họ chỉ có thể đi tìm sân bóng khác, ai ngờ sân bóng rổ nào cũng đều có chung một tình trạng
Lúc này trên sân có vô số người sau khi xem xong Slamdunk lại ngứa tay muốn chơi thử bóng rổ
“Moá, không còn chỗ trống nào luôn!”

“Bộ Slamdunk của Ảnh Tử hot quá, sau này muốn chơi phải đặt sân trước mới được.”

“Lúc trước sân bóng rổ chẳng có bao nhiêu người.”

“Bây giờ fan hâm mộ bóng rổ còn nhiều hơn bóng đá!”

“Không ngờ hoạt hình cũng ảnh hưởng đến đời sống như vậy.”

“Thôi hẹn bữa khác đi, đông như vầy làm sao mà chơi nổi.”

“Ta về xem manga tiếp, tối qua Slamdunk mới ra mấy chương mới.”




Trong cửa hàng bán quần áo thể thao, quần áo và giày dép chơi bóng rổ được tiêu thụ nhanh đến chóng mặt
“Ta muốn mua áo số 10!”

“Ta thích Hanamichi, ta cũng số 10!”

“Không thèm tranh với ngươi, ta muốn số 11!”

“Số 11
Ngươi tưởng mình là Rukawa hay gì?”

“Ta thích vị trí trung phong, bán cho ta áo số 4 của Đại Tinh Tinh!”

“Ta muốn áo số 14!”

“Số 14 là ai thế?”

“Mitsui
Bây giờ ta chỉ thích Mitsui thôi!”

“Á, là Mitsui
Ta cũng mua áo số 14!”


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Trong trung tâm thể dục thể thao nào đó
Số lượng người đến ghi danh học môn bóng rổ đông đến mức xếp hàng rồng rắn ngoài kia khiến huấn luyện viên sợ ngây người
“Ta muốn ghi danh!”

“Ta cũng vậy!”

“Các đại lão đánh bóng rổ lợi hại xin hãy dẫn dắt gà con là ta.”

“Ta có thể chỉ học ném rổ thôi được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.