Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 906: Vấn đề của Giang Quỳ




Đối với Lâm Uyên thì Pinocchio chỉ là tác phẩm dùng để dỗ dành bọn nhỏ, nhưng ảnh hưởng của nó lại nằm ngoài dự liệu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhờ Pinocchio mà lưu lượng người xem Blog lại tăng lên đáng kể, điều này cũng nhờ Lam Tinh rất có ý thức bảo vệ bản quyền tác phẩm
Bởi vì Sở Cuồng chỉ mở quyền hạn xem, không mở quyền hạn chia sẻ nên tất cả mọi người muốn đọc đều phải truy cập vào mạng xã hội Blog của Sở Cuồng
Càng làm Lâm Uyên bất ngờ là bọn nhỏ rất có hứng thú đối với Trấn Cổ Tích
Có không ít trẻ con thường hay tụ tập thảo luận:

“Trấn Cổ Tích lại có bạn mới đến!”

“Ai thế?”

“Pinocchio đó, ngươi không biết sao?”

“Vậy hắn cũng là bạn của công chúa Bạch Tuyết hả?”

“Không biết nữa, bọn họ sống chung trong một thị trấn, hẳn là sẽ gặp nhau thôi.”

“Nếu ta được tới Trấn Cổ Tích chơi thì tốt biết mấy.”

“Không được đâu, trong Trấn Cổ Tích không chỉ có người tốt mà còn có rất nhiều người xấu đó!”

“Người xấu đều bị trừng phạt rồi mà, nơi đó rất an toàn…”

Có trời mới biết mấy đứa nhỏ chờ mong và Trấn Cổ Tích cỡ nào
Đây không phải lực ảnh hưởng đến từ một vài tác phẩm mà nhờ Lâm Uyên đã luôn đặt bối cảnh mỗi bộ cổ tích đều xuất phát từ Trấn Cổ Tích nên mới tạo thành phản ứng dây chuyền
Cái danh Đồng Thoại Đại Vương của hắn càng ngày càng xứng đáng
Lâm Uyên thậm chí còn nghĩ: trong tương lai có nên tạo ra một khu vui chơi Trấn Cổ Tích không
Giống như khu vui chơi Disneyland trên địa cầu vậy
Nhưng đây chỉ mới là ý tưởng, còn phải đợi những bộ cổ tích khác xuất hiện và sinh ra lực ảnh hưởng lớn hơn nữa mới được
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Uyên viết Pinocchio bản truyện dài rồi giao cho Ngân Lam Thư Khố xuất bản
Đến đây mảnh ghép Pinocchio rốt cuộc cũng hoàn thành
Lúc này Lâm Uyên mới yên tâm lớn mật mà mở lại khu bình luận cho Blog Sở Cuồng
Khi đám cư dân mạng phát hiện ra chuyện này, tên nào tên nấy cười đến nghiêng nghiêng ngả ngả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi thấy an tâm rồi có phải không?”

“Bây giờ mới dám thò mặt ra?”

“Đồ hènnnnn!”

“Được rồi, nể mặt bộ Pinocchio rất không tệ nên chúng ta sẽ không chửi ngươi nữa.”

“Sau này còn dám giết người lung tung, xem chúng ta mắng ngươi như thế nào!”

Lâm Uyên không để ý đến sự trêu chọc của đám cư dân mạng
Bây giờ đã sắp đến cuối tháng 7, tháng 8 này hắn còn phải đánh bảng đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mục tiêu trở thành quán quân một năm liên tục đang càng ngày càng gần, Lâm Uyên không dám thả lỏng chút nào
Tiếp theo nên tung ra ca khúc gì đây
Đúng rồi, Giang Quỳ hình như sắp trở thành ca hậu rồi
Lâm Uyên cảm thấy tháng 8 này nên hợp tác với Giang Quỳ để giúp nàng hoàn thành mục tiêu, trở thành vị ca hậu đầu tiên trong Ngư Vương Triều…

Bình thường Lâm Uyên thích lựa chọn ca khúc trước rồi chọn ca sĩ sau, như vậy sẽ dễ dàng hơn
Nếu chọn ca sĩ trước thì bài hát sẽ phải bị giới hạn theo phong cách của ca sĩ
Cũng may quãng giọng của Giang Quỳ đủ rộng nên số lượng ca khúc phù hợp cũng khá nhiều
Đổi trở về bí danh Tiện Ngư, Lâm Uyên tới công ty rồi gọi điện cho Giang Quỳ
Điện thoại reo rất lâu, ngay khi Lâm Uyên cho rằng bên kia không ai bắt máy thì Giang Quỳ rốt cuộc cũng nhận điện thoại với giọng mệt mỏi:

“Tiện Ngư lão sư.”

“Có rảnh tới công ty một chuyến không?”

“Tạm thời ta không tiện lắm…”

“Khi nào ngươi rảnh?”

“Buổi tối được không
Khoảng bảy giờ…”

“Được
Bảy giờ, ta chờ ngươi trong phòng làm việc.”

Nói xong Lâm Uyên cúp điện thoại, sau đó hắn chợt nhận ra trạng thái của Giang Quỳ có gì đó không ổn nhưng không nghĩ nhiều mà bắt đầu cân nhắc xem bài hát nào phù hợp với Giang Quỳ
Trước đó ở Bội Kinh hắn từng bảo Giang Quỳ luyện Sở ngữ cho tốt bởi vì hắn có dự định sẽ ra mắt một ca khúc Sở ngữ vào tháng 8
Lâm Uyên khá thích một ca khúc Sở ngữ tên là Blue Bird, bài hát này là ca khúc chủ đề của phim hoạt hình Naruto
Đúng vậy, hắn dự định tiếp tục cọ nhiệt độ của manga
Sau khi đánh bảng nhiều lần, Lâm Uyên đã tin tưởng vào phương pháp làm ít công to này, đây có thể coi là đường tắt đi tới đỉnh vinh quang
“Tạm thời chọn bài này đi.”

Hắn vẫn còn nhiều ca khúc dự bị khác, nếu Giang Quỳ hát bài này không hiệu quả thì Lâm Uyên sẽ cân nhắc tới bài hát Sở ngữ khác, hoặc hát tiếng phổ thông cũng được, dù sao tiếng phổ thông cũng có độ phổ biến cao nhất
Mở máy tính lên, Lâm Uyên bắt đầu chế tác bài hát
Phòng làm việc của hắn rất lớn, cũng có đầy đủ dụng cụ, muốn làm loại nhạc gì đều thuận tiện
Cứ thế hắn bận rộn đến lúc tan làm
Chiều hôm đó, trợ lý Cố Đông thấy Lâm Uyên vẫn còn ngồi trong phòng bèn hỏi: “Lâm đại biểu, ngài không về nhà sao?”

Chuyện lạ nha
Bình thường Lâm đại biểu chưa tới bốn giờ chiều đã phủi mông chạy rồi, chứ đừng nói chi là hắn thường xuyên bùng làm, mấy ngày liền cũng không tới công ty
“Chờ người.” Lâm Uyên đáp ngắn gọn
“Ngươi về trước đi.”

“Được, để ta rót cho ngài ly trà.” Cố Đông thuần thục pha trà cho Lâm Uyên, sau đó cười hỏi, “Ai mà có mặt mũi lớn đến mức để ngài phải chờ thế?”

“Giang Quỳ
Ta viết bài hát mới cho nàng.”

“Giang Quỳ?” Cố Đông ngẩn người, sau đó hơi do dự rồi nhỏ giọng nói, “Ngài có nghe nói về chuyện của Giang Quỳ chưa?”

“Chuyện gì?”

Cố Đông khẽ lắc đầu
“Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là mấy lời đồn linh tinh thôi
Nghe nói mấy ngày trước mẹ Giang Quỳ tìm tới công ty, hình như hai mẹ con có chuyện gì đó bất hoà.”

“Ồ.” Lâm Uyên nhíu mày, “Đừng có lan truyền tin đồn.”

Cố Đông vội đáp: “Ta cũng chỉ nói với mình ngài thôi, trong ngành của chúng ta làm gì có ai dám khua môi múa mép, chúng ta đều biết Giang Quỳ là người của ngài mà.”

Lâm Uyên không nói gì
Chẳng trách trước đó khi nói chuyện điện thoại, tâm tình Giang Quỳ có vẻ không tốt lắm, xem ra là có liên quan đến việc này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.