Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 917: Đây là phim điện ảnh nghệ thuật!




Đột nhiên có khán giả hô lên
Trên màn hình, chó săn không công kích tới chỗ Pi trên cột buồm, thế là quay đầu lại cắn xé ngựa vằn
“Không!”

Từ nhỏ Pi đã có tình cảm thân thiết với đám động vật trong vườn thú, vừa thấy cảnh này hai mắt hắn lập tức đỏ lên, mà con tinh tinh tên Nước Cam kia cũng nhào tới công kích chó săn để bảo vệ ngựa vằn
Kèm theo một tiếng kêu gào, ngựa vằn bị chó săn cắn chết
Mà chó săn cũng bị tinh tinh đấm cho xiểng niểng
Nhưng rất nhanh sau đó chó săn đã tỉnh táo lại, nó nhào tới cắn xé tinh tinh
Tinh tinh cũng chết
Khán giả trợn tròn mắt
Con chó săn này quá hung tàn rồi
Đúng lúc này một tiếng hổ gầm vang lên
Con hổ tên Parker vọt ra ngoạm lấy chó săn, sau đó nó đột ngột quay đầu xông về phía Pi
Pi vội vàng rút lui
Con hổ không được như ý, nó há cái mồm to như chậu máu gầm rống một tiếng khiến khán giả giật mình sợ hãi
Đến lúc này thì ngựa vằn, tinh tinh và chó săn đều chết hết, trên thuyền chỉ còn lại Pi cùng với con hổ
Cuộc Đời Của Pi đến giờ phút này mới thật sự bắt đầu



Khán giả trừng to mắt, ai nấy đều bị nội dung phim hấp dẫn
Quá trình sinh tồn tàn khốc đang hiện ra ở trước mắt, không có cố ý thêm drama, không có nhân vật chính trang bức ra tay thần phục chó săn và con hổ, chỉ có quy tắc cá lớn nuốt cá bé của tự nhiên
Chó săn đói bụng, nó không cắn được con người nên ăn thịt ngựa vằn và tinh tinh
Con hổ cũng đói nên nó ăn chó săn
“Hổ không có cảm tình, cho dù là chó săn, tinh tinh hay ngựa vằn thì cũng sẽ trở thành thức ăn của nó
Pi là món ăn dự trự, đợi sau khi nó ăn sạch những con thú kia thì sẽ tìm cách ăn thịt Pi thôi!”

“Khi còn bé Pi luôn tin rằng động vật có tình cảm.”

“Động vật hoang dã có tình cảm hay không thì không biết chắc, nhưng sinh tồn trên biển tàn khốc như vậy là chuyện bình thường
Trong ba mươi phút đầu có đoạn cha của Pi từng nói, động vật vĩnh viễn cũng là động vật, nó chỉ có thú tính, mà con người mới có nhân tính
Cho nên động vật đói sẽ ăn thịt động vật, nhưng con người đói sẽ không ăn thịt con người.”

“Không biết phần sau sẽ như thế nào.”

“Trong quảng cáo nói là Pi và con hổ sẽ lênh đênh trên biển hơn hai trăm ngày, con hổ không ăn sạch Pi sao?”

“Chậc, hào quang nhân vật chính là cái gì ngươi có hiểu không?”

“Ta chờ xem Tiện Ngư sẽ xử lý ra sao.”

Lúc này An Tự cũng đang suy tư, nhưng thứ hắn nghĩ tới sâu xa hơn người bình thường nhiều
Hắn không phải đồ đần, phim chiếu gần một giờ đồng hồ rồi, nếu còn cho rằng đây là phim thị trường thì đầu óc phải ngốc đến cỡ nào
An Tự đã ngửi được mùi vị quen thuộc…

Đó là mùi vị của phim điện ảnh nghệ thuật
Đầu tư mấy trăm triệu, dùng cách thức quay phim cao cấp nhất, kết quả đây lại là một bộ phim nghệ thuật
An Tự cảm thấy tam quan của mình vừa bị trùng kích
Rốt cuộc là người tài cao gan lớn cỡ nào mới dám chơi như vậy chứ?
Bỏ mấy trăm triệu để đánh cược vào một bộ phim nghệ thuật sao
Điên rồi
Ngươi cho rằng chỉ cần dùng phương pháp nghệ thuật để quay nội dung thú vị thì khán giả sẽ chấp nhận
Đúng là lòng tham không đáy
Tiện Ngư đây là vừa muốn có danh tiếng nghệ thuật vừa muốn có doanh thu phòng vé nên mới làm kiểu này
Đừng nói tới việc phim có thú vị hay không, cả tiếng đồng hồ trôi qua rồi mới bắt đầu tiến vào cốt truyện người và hổ đối đầu
Nội dung phía sau phải hấp dẫn cỡ nào mới gánh nổi số kinh phí đầu tư kia
An Tự không tưởng tượng ra được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đây là phim nghệ thuật!” Lúc này Tương Trúc cũng đã tỉnh táo lại, hắn kinh hãi thốt lên
An Tự nghiêm túc nói: “Nhỏ yếu chính là cái tội
Cho nên dù được tinh tinh bảo vệ thì ngựa vằn té gãy chân vẫn không có lực hoàn thủ, mà tinh tinh cũng bị chó săn giết chết, nói rõ dù ngươi muốn bảo vệ người khác thì cũng phải có năng lực để làm vậy, nếu không chính ngươi cũng sẽ bị liên luỵ mà bỏ mạng.”

Đạo lý này không khó để hiểu ra
Tương Trúc gật đầu: “Chó săn là thế lực ác, con hổ là thế lực càng ác hơn, đây có thể lý giải là đen ăn đen, kẻ ác cuối cùng cũng sẽ bị kẻ ác hơn hại, nhưng ẩn dụ này có phải là quá đơn giản rồi không?”

Đây là phim điện ảnh nghệ thuật, rất nhiều cảnh quay không thể chỉ nhìn mặt ngoài mà phải phân tích tầng nghĩa sâu hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng trình độ ẩn dụ này hình như không quá nội hàm
“Lần này Tiện Ngư quá tham lam, cũng quá nóng nảy rồi.” An Tự lắc đầu nói, “Bộ phim này có bug.”

“Bug gì?” Tương Trúc khẽ nhíu mày
“Ngươi nhớ xem lúc nãy tinh tinh lên thuyền như thế nào
Nó ngồi trên một nải chuối trôi nổi trên mặt biển
Chưa cần nói tới việc chuối có nổi trên mặt nước hay không, cho dù là thế thì ngươi cho rằng nải chuối đó chịu được trọng lượng của một con tinh tinh sao?”

Tương Trúc mở to mắt
Đúng vậy
Con tinh tinh có khi nặng gần trăm ký, làm sao có thể được nải chuối nâng lên cơ chứ
Cốt truyện đúng là có bug rồi
Chưa biết đám bình luận phim đánh giá thế nào nhưng kiến thức vật lý của Tiện Ngư chắc chắn sẽ bị dân chuyên Lý mắng cho một trận
“Thật ra đây chỉ là việc nhỏ không đáng kể.” An Tự lắc đầu nói, “Vấn đề lớn nhất là vì hắn mất cả tiếng mới đi vào chính đề, tiết tấu chậm đến mức này căn bản không thể cứu vãn doanh thu phòng vé
Muốn đồng thời có được giải thưởng Thần Long còn đạt doanh thu tốt là chuyện rất khó khăn, người trong nghề như hai chúng ta đều hiểu rõ ràng.”

Tương Trúc gật đầu
Tiện Ngư có mưu đồ quá lớn nhưng đến hiện tại thì bộ phim này chưa đủ để gánh chịu mức kinh phí đầu tư lớn như thế
Trên thực tế, trong các phòng chiếu khác, rất nhiều người trong nghề đang xem bộ phim này đều phải trợn mắt há hốc mồm, đạo diễn có, biên kịch có, nhà bình luận phim có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.