Nhân vật chính trong Buổi Diễn Của Truman cũng gặp phải bão táp kinh khủng hệt như vậy, chỉ khác là cơn bão kia do người thao túng, và Truman thì không chịu khuất phục
Mà Pi lại lớn tiếng nói mình thần phục rồi
“Truman không có ràng buộc nên hắn không sợ hãi, cho dù có phải mất mạng
Còn Pi có thứ ràng buộc mình, không biết từ bao giờ con hổ kia đã trở thành trụ cột tinh thần giúp hắn có động lực sống sót
Con người một khi có ràng buộc thì sẽ có sơ hở…” Tương Trúc nói ra suy nghĩ của mình
Đây là điểm đặc biệt của phim nghệ thuật, nó luôn có thể khiến người xem nghĩ tới những tầng nghĩa ẩn bên dưới, mà cảnh bão táp này lại vừa hay làm người ta nghĩ tới Buổi Diễn Của Truman
Chờ đến khi sóng êm gió lặng trở lại, con hổ đã thoi thóp
Pi cũng khô nứt môi, tinh thần hắn đã sắp sụp đổ
“Chúng ta sắp chết rồi.”
Pi ôm con hổ, mà lúc này hổ Parker cũng không mở mắt ra nổi nữa, da thịt nó bong tróc nặng nề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng đúng lúc này khi bọn hắn lâm vào tuyệt vọng, thuyền cứu sinh trôi dạt tới một hòn đảo
Đó là một hòn đảo thần kỳ
Trên đảo có các loại thực vật mà người ăn được, có một đàn cáo xinh đẹp không sợ người, mà ở giữa đảo còn có một hồ nước ngọt mỹ lệ
Pi điên cuồng ăn thực vật trên đảo
Con hổ sung sướng tận hưởng thịt cáo
Sau quá nhiều ngày lênh đênh giữa biển khơi, rốt cuộc bây giờ Pi và Parker không cần phải lo lắng về vấn đề sinh tồn nữa rồi
Nhưng mà…
Đêm hôm đó, Pi nhìn thấy con hổ chạy trốn lên thuyền, đàn cáo cũng điên cuồng trèo lên cây, vì vậy hắn theo chân đàn cáo trèo lên cây đại thụ cao nhất
Lúc này, Pi nhìn thấy trong hồ nước mỹ lệ mà mình hết uống nước rồi lại bơi lội lúc sáng đang có vô số xác cá nổi lềnh bềnh
Ngoài ra hắn còn phát hiện trên tàng cây có một cái răng
Là răng người
Nhìn từ xa, hòn đảo này tản ra quang mang nhàn nhạt, nó có hình dáng thon dài
Sáng hôm sau, Pi quyết định rời khỏi hòn đảo này
Hắn thổi còi gọi con hổ tới và đem theo thức ăn lên thuyền
Pi và con hổ lại giong thuyền ra biển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đó là hòn đảo gì thế?” Khi Pi kể tới đây, tác giả đột nhiên đặt ra câu hỏi
Nếu không phải ống kính đột nhiên chuyển đổi, mọi người gần như quên mất nội dung chuyến sinh tồn này là do Pi kể lại
“Ngươi còn không phát hiện ra sao
Đó là một hòn đảo ăn thịt người
Mỗi đêm nước trong hồ sẽ biến thành axit giết chết tất cả sinh vật bên trong, toàn bộ hòn đảo đều từ từ bị axit ăn mòn, cho nên ta nghĩ ở lại đó sẽ gặp phải kết cục bị người quên lãng giống như cái răng ở trên ngọn cây kia vậy.”
Cuộc Đời Của Pi không quá kỳ ảo nhưng toàn bộ hình ảnh phối hợp với quá khứ của hắn tạo thành một màu sắc ảo diệu vô cùng khiến khán giả xem đến mê mẩn
Nhưng mà An Tự bỗng nhiên nhíu mày
“Không đúng…”
Tương Trúc bèn hỏi: “Không đúng chỗ nào?”
An Tự không lên tiếng, chỉ là trong đầu cứ nghĩ tới nghĩ lui về buổi đêm kia
Hắn nhớ tới góc quay hòn đảo từ phía xa, các đạo diễn đều rất nhạy cảm đối với góc quay
Cho nên An Tự không hiểu tại sao hòn đảo đó lại có dáng thon dài mà không phải hình tròn, thoạt nhìn trông nó cứ như là…
Một người đang nằm
An Tự bị suy nghĩ của mình làm cho hết hồn, hắn cũng không hiểu sao mình lại liên tưởng tới thứ đáng sợ như vậy, chắc có lẽ vì hòn đảo trông giống một người đang nằm quá
Đáng tiếc đây là xem phim rạp, An Tự không thể nào tua lại để xem cảnh đó lần nữa
Hắn thậm chí còn hoài nghi chính mình đã nhìn lầm
Tương Trúc không thấy An Tự nói gì nhưng trong đầu cũng có một chút ý tưởng
“Ngươi có cảm thấy hòn đảo này có chỗ nào đó kỳ quái không?”
“Ví dụ?”
“Nó có rất nhiều cáo không sợ con người, ban đêm nước hồ lại vì phản ứng hoá học nào đó mà biến thành axit, nhưng ban ngày lại là hồ nước ngọt?”
“Đúng là kỳ quặc.” An Tự nói, “Nhưng đó đều là chuyện có thể xảy ra, có thể trên đảo không có loài động vật nào khắc tinh với đàn cáo, có thể vùng thiên nhiên nơi đó có điểm đặc thù… hiện nay vẫn còn rất nhiều hiện tượng thiên nhiên mà chúng ta không thể lý giải được.”
“Ừm.” Tương Trúc không nói gì nữa, chỉ là trong lòng luôn thấy không thoải mái
Đại khái là từ lúc Pi phát hiện một chiếc răng người trên ngọn cây, Tương Trúc đột nhiên cảm thấy hòn đảo này rất đáng sợ
“Hòn đảo ăn thịt người sao…”
Hắn lẩm bẩm một câu, ánh mắt vẫn không rời khỏi màn ảnh
Căn cứ vào thời gian chiếu phim thì bộ phim này cũng sắp kết thúc rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hòn đảo ăn thịt người
Nghe được lời lẩm bẩm của Tương Trúc, trong đầu An Tự đột nhiên loé lên một tia sáng
Pi
Con hổ
Đảo ăn thịt người
Răng người
Hồ axit
Đồ tiếp tế để sinh tồn
Từng cảnh phim tái hiện lại trong đầu An Tự, hắn đột nhiên phát hiện trong câu chuyện này có rất nhiều điểm kỳ quái
Vẫn là nải chuối nổi trên mặt biển kia
An Tự không tin nải chuối có thể chịu được trọng lượng của một con tinh tinh
Từ nghi ngờ này An Tự lại liên tưởng đến tai nạn của chiếc phà
Phà dễ chìm như vậy sao
Pi sống sót trên biển hơn hai trăm ngày đều là dựa vào mấy món đồ tiếp tế vốn có trên thuyền cứu sinh và một quyển sổ tay hướng dẫn cách sinh tồn
Đùa à
Khi gặp nạn Pi mười bảy tuổi
Một thiếu niên tuổi mười bảy thuần phục một con hổ ở giữa biển
Cái gọi là huyền huyễn kỳ ảo lại có thể đến mức không thể tưởng tượng nổi như vậy sao
Chờ đã
Tại sao khi nói tới đảo ăn thịt người, bộ phim lại cố ý thay đổi cảnh quay, chiếu cảnh tác giả và Pi trò chuyện
Trong phim điện ảnh không có cảnh quay nào là vô dụng
Nếu có thì đó là do đạo diễn thiếu năng lực, mà Đỗ Ngạn tuyệt đối không phải đạo diễn dởm, hắn là một trong những đạo diễn nổi tiếng ở Tề châu, tuy không giỏi bằng An Tự nhưng vẫn rất lợi hại.