Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 928: Sở Cuồng bị khích tướng




“Đoạn đầu đều là tả cảnh, đến đoạn sau ý cảnh đã mở rộng ra, tầm nhìn của tác phẩm thoáng cái đã rộng mở, không chỉ là mô tả cảnh vật mà còn trình bày quan điểm của tác giả, câu cuối cùng tuyệt đối là cấp bậc danh ngôn!”

“Vô tình khiến khách đa tình khổ, những lời này đã viết hết mọi sự buồn đau trong tình yêu đơn phương của thiên hạ, trong chúng ta có ai mà chưa từng bị người khác từ chối đáp lại tình cảm?”

“Ngô hội trưởng, nhân tài nào viết ra bài này thế?” Ôm lòng hiếu kỳ, rất nhiều người @ hỏi Ngô Đôn
“Vẫn là Dịch An đó.” Ngô Đôn trực tiếp đáp lời
Nhóm chat lại càng thêm náo nhiệt
“Lại là tác phẩm của Dịch An?”

“Người này rốt cuộc ở đâu chui ra thế, tại sao trước đây không hề thấy bóng dáng?”

“Từ bao giờ mà Lam Tinh lại có một nhà thơ trâu bò như thế?”

“Câu “lòng có mãnh hổ ngửi tường vi” đã rất trâu rồi, không ngờ hắn lại tiếp tục ném ra một bài thơ uyển chuyển như vậy!”

“Bài trước là thơ hiện đại, bài sau là thơ cổ, tài hoa của người này cao ngút trời!”

“Chỉ là tầm nhìn của bài thơ này không lớn như mãnh hổ ngửi tường vi, dù sao Điệp Luyến Hoa cũng chỉ là thơ tình.”

“Thơ tình đương nhiên là thiếu phóng khoáng.”

Thiếu phóng khoáng
Xem tới đây, Ngô Đôn khẽ thở dài một tiếng rồi chat lên:

“Các ngươi thật sự cho rằng đây chỉ là một bài thơ tình?”

Chẳng lẽ không phải
Các thành viên ngẩn ra, chợt lâm vào suy nghĩ, có người đọc đi đọc lại từng câu chữ với vẻ nghiền ngẫm
Hoa rụng tàn hồng, thanh hạnh nhỏ,

Chim yến bay về,

Nước biếc vòng quanh ngõ…

Trong cơn hoảng hốt, có người dường như đã nhận ra điều gì
Ngô Đôn không vòng vo nữa mà nói thẳng:

“Phần sau là viết chuyện tình cảm, bởi vì bối cảnh viết bài thơ có liên quan đến bộ phim truyền hình, nhưng phần trước không chỉ là tả cảnh đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta tin là các ngươi đã nhận ra trong này có cảm xúc của một người có tài nhưng không gặp thời, cho nên hắn mới viết cảnh tượng cuối mùa xuân là một màn trời xanh cỏ
Đáng tiếc ta không biết hoàn cảnh của hắn, nếu không ta đã có thể phân tích nhiều hơn.”

Đám người suy nghĩ tỉ mỉ rồi khẽ khàng gật đầu
“Đúng là như vậy.”

“Dịch An rõ ràng rất có tài nhưng lại vắng vẻ vô danh, người như vậy cảm khái mình có tài nhưng không gặp thời cũng là chuyện bình thường.”

“Rủ hắn vào nhóm được không?”

“Người này không đơn giản, có lẽ sau này sẽ trở thành nhà thơ nổi tiếng!”

“Ta cũng rất buồn bực đây, người lợi hại như vậy sao đến bây giờ mới được phát hiện ra!”

“Xem ra ta phải đọc thử Ngộ Không Truyện một lần, không nên có thành kiến với tác phẩm đồng nhân mới phải.”

“Tiện Ngư viết một ca khúc đã thể hiện năng lực thi từ phong hoa tuyệt đại, Dịch An thân là tác giả viết đồng nhân thì giỏi thi từ cũng không quá kỳ lạ.”

Ngô Đôn là người có trình độ chuyên nghiệp, khi viết bài thơ này quả thật Tô Đông Pha đang trong tình cảnh người có tài mà không gặp thời, nhưng Dịch An thì không
Có người nhận ra được mùi vị của tác phẩm cũng xem như không để nó bị mai một
Sau khi hai bài thơ của Dịch An lan tràn khắp nơi trên mạng, lượng fan hâm mộ của bí danh này đã tăng trưởng mạnh mẽ khiến Lâm Uyên không nhịn được mỉm cười
Cư dân mạng Lam Tinh quả nhiên có trình độ nghệ thuật rất cao, năng lực đọc hiểu thi từ cao hơn người ở địa cầu nhiều, việc này hẳn là vì không khí nghệ thuật trên Lam Tinh nồng đậm hơn bất kỳ nơi nào trên địa cầu
Không nghi ngờ gì nữa, Dịch An bắt đầu hot rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn không còn là tác giả viết đồng nhân vắng vẻ vô danh mà đã trở thành ngôi sao mới trong làng thi từ có trình độ văn hoá rất cao
Thậm chí có cư dân mạng còn @ Sở Cuồng:

“Lão tặc mau đến nhìn xem, Dịch An vì kịch bản Dương Tiểu Phàm Cùng Tần Thiên Ca của ngươi mà viết ra một bài thơ cực kỳ trâu bò kìa!”

“Lão tặc: Fan của ta tài năng như vậy?”

“Ha ha ha, lão tặc ngươi có thấy áp lực không?”

“Tài hoa của người này không kém ngươi là bao nha.”

“Lão tặc mãng phu nhà ngươi chỉ biết giết giết giết mau nhìn Dịch An nhà người ta, người ta viết thơ đầy xúc cảm uyển chuyển rung động kìa!”

“Có fan như Dịch An, ngươi hạnh phúc không?”

“Hắc hắc hắc, Ven trời trông hút xanh liền cỏ, lão tặc thấy những lời này như thế nào?”

Trong khu bình luận còn có người đăng full bài thơ Điệp Luyến Hoa lên
Dịch An cũng không cài đặt chế độ cấm copy nên mọi người rất thoải mái chia sẻ khắp nơi
Sở Cuồng được mọi người nhắc tới cũng coi như là chuyển động cùng fan, chỉ là bị mọi người trêu chọc khiến Sở Cuồng lão tặc có hơi không vui
Lâm Uyên đã lặng lẽ hoán đổi sang nhân cách Sở Cuồng và có suy nghĩ như vậy
Nhất là sau khi thấy một số bình luận khiêu khích của đám cư dân mạng tìm đường chết:

“Ngươi là thần tượng của người ta, ít nhiều gì cũng phải viết lại một bài đi chứ!”

Thậm chí có người còn nói: “Văn tài của Sở Cuồng đúng là rất lợi hại, nhưng phương diện thi từ lại kém xa phương diện viết tiểu thuyết, không giống như Tiện Ngư nha, trong phim Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương Tiện Ngư đã thể hiện năng lực viết thơ kinh hãi thế tục, như vậy mới gọi là trâu bò!”

Nói như vậy làm sao mà nhịn được
Sở Cuồng không nhịn nha
Dịch An chỉ là acc clone để làm nổi bật thêm cho Sở Cuồng và Tiện Ngư, nào có hàng chính chủ bị hàng clone nghiền ép chứ?
Vị trí chính phụ không thể loạn
Nghĩ tới đây, Lâm Uyên lập tức mua một bài Điệp Luyến Hoa khác từ Hệ thống rồi hùng hổ gõ bàn phím tạch tạch tạch
Một phút sau hắn ấn nút đăng bài
Chỉ là trong nháy mắt ấn nút, Lâm Uyên đột nhiên ngẩn người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ủa alô
Dịch An không phải cũng là ta sao
=.=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.