Tự dưng ta hăng máu đi so đấu với chính mình làm cái gì
Không ngờ Sở Cuồng ta cũng có ngày trúng phép khích tướng của cư dân mạng
Thôi được rồi, lỡ đăng rồi thì thôi chứ sao
Dịch An một bài, Sở Cuồng một bài, cũng không phải chuyện gì căng
Ba phút sau, có cư dân mạng chú ý tới Sở Cuồng vừa mới đăng status mới, mà tiêu đề của status chính là ——
Điệp Luyến Hoa
Đám cư dân mạng mắt tròn mắt dẹt, không ngờ Sở Cuồng cũng viết một bài Điệp Luyến Hoa?
Không ai cảm thấy Sở Cuồng đặt tên bài thơ giống với Dịch An là chuyện buồn cười, điều khiến mọi người bất ngờ là Sở Cuồng lão tặc thật sự bị khích tướng, cuối cùng dứt khoát ném ra một bài y như vậy
“Ha ha ha, cười chết ta!”
“Phép khích tướng của đám sa điêu lại thành công rồi?”
“Có bài thơ châu ngọc của Dịch An làm nền, Sở Cuồng còn dám viết một bài Điệp Luyến Hoa khác, đây là tự tin hay tự phụ?”
“Ngươi vốn là nhà văn chuyên viết tiểu thuyết, bây giờ lại bắt đầu nhúng tay vào mảng thi từ?”
“Với tài hoa của lão tặc thì viết một bài thơ hay không khó, chỉ là muốn vượt qua bài thơ của Dịch An thì không dễ đâu nha.”
“Bài thơ của Dịch An có thể gọi là kinh điển!”
“Để chúng ta xem thử bài Điệp Luyến Hoa của ngươi như thế nào.”
Trong lúc thảo luận, có rất nhiều cư dân mạng đã không kịp chờ đợi mà mở bài thơ Điệp Luyến Hoa của Sở Cuồng lên xem
“Lầu vắng dựa trông bên gió hắt
Tận nét xuân sầu
Ảm đạm ngưng tầm mắt
Cỏ nhạt khói lan chiều nắng tắt
Không lời ai thấu lòng quay quắt
----
Những muốn buông tình say túy lúy
Chén rượu lời ca
Vui ép hoàn vô vị
Đai áo rộng dần không hận ý
Vì ai cam nỗi thân tiều tụy.”
Trong nháy mắt đám người sửng sốt
Lát sau gương mặt của mọi người phủ thêm một tầng khiếp sợ
“Đây mới là thực lực của lão tặc?”
“Ta biết ngay, lão tặc đã dám chơi thì tài hoa sao có thể kém người được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao văn tài của hắn xuất sắc đến mức ai cũng phải thừa nhận, chỉ là không ngờ hắn lại viết thơ hay như vậy.”
“Câu từ quá đẹp!”
“Đai áo rộng dần không hận ý, Vì ai cam nỗi thân tiều tụy… câu thơ đậm chất trường phái uyển chuyển kinh điển, đẹp đến tàn khốc.”
“Bài thơ này có thể sánh vai với những tuyệt tác thơ cổ còn lưu truyền tới ngày nay.”
“Câu cuối cùng hoàn toàn siêu thần rồi, không kém hơn Dịch An chút nào.”
“Điệp Luyến Hoa của hai người này mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười!”
“Cá nhân ta thích bài thơ của Dịch An hơn, nhưng đó là vấn đề sở thích của từng người, không có gì để tranh cãi
Bài thơ của Sở Cuồng có trình độ cực cao không thể nghi ngờ!”
“Lão tặc đúng là lão tặc.”
“Sau này lão tặc chán viết tiểu thuyết thì làm thi nhân cũng được, với trình độ này, trong giới thi đàn tuyệt đối sẽ có chỗ cho hắn ngồi!”
“Thôi thôi thôi, ta còn đang chờ xem sách mới của lão tặc đây, đừng có xúi hắn làm bậy!”
“Lão tặc viết tiểu thuyết mới là đỉnh nhất, nhưng trình độ viết thơ của hắn cao hơn chúng ta tưởng tượng nhiều!”
Đám cư dân mạng đều sôi trào, danh tiếng của Dịch An nhỏ nên tạo ra lực ảnh hưởng có hạn, nhưng danh tiếng Sở Cuồng là đại danh đỉnh đỉnh, bài thơ vừa ra đã được vô số người khen ngợi và ủng hộ
Quá trâu
Thậm chí không cần Ngô Đôn gửi vào nhóm chat, bài thơ đã truyền đi khắp từng ngóc ngách trên mạng, vô số nhà thơ chuyên nghiệp đều sợ ngây người
“Bài thơ quá tuyệt vời.”
“Câu kết chính là vẽ rồng điểm mắt
Đai áo rộng dần không hận ý, vì ai nên nỗi thân tiều tuỵ… Dạng người gì mới viết ra được từ ngữ thế này chứ?”
“Sở Cuồng đúng là đại tài!”
“Dịch An cũng không tệ, thậm chí hắn còn khiến ta ngạc nhiên hơn Sở Cuồng bởi vì hắn là người không có danh tiếng gì nhưng lại đánh ngang tay với Sở Cuồng về mặt thơ từ!”
“Moá
Tiện Ngư và Sở Cuồng đúng là tuyệt phối, một người viết tiểu thuyết có thể hạ bút thành thơ kinh điển, một người chơi âm nhạc có thể viết ra thơ cổ tuyệt tác như Thuỷ Điệu Ca Đầu, Lam Tinh sao lại có nhiều yêu nghiệt thế chứ, bảo đám thi sĩ chuyên nghiệp như chúng ta làm sao mà kiếm cơm được nữa!”
“Trình độ đỉnh cấp, không sai vào đâu được!”
“Vô địch vẫn là Thuỷ Điệu Ca Đầu của Tiện Ngư, nhưng hai người này cũng không kém, đều viết ra được tác phẩm kinh điển.”
“Ta xem mà ngứa tay ghê gớm, phải tranh thủ thời gian viết một bài thôi!”
“Hiếm khi có dịp nào náo nhiệt như vậy, ta cũng muốn sáng tác một bài Điệp Luyến Hoa.”
Giới thi từ đều bị chấn động
Nên biết bài Điệp Luyến Hoa lần này là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thi nhân Liễu Vĩnh, người đại biểu cho trường phái thơ uyển chuyển, mà câu kết của bài thơ được xem là thiên cổ danh ngôn trên địa cầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bài như vậy mà không tạo được tiếng vang mới là kỳ lạ
Càng thú vị hơn là có không ít danh gia trong giới bắt đầu lấy Điệp Luyến Hoa làm chủ đề để sáng tác, trong lúc nhất thời vô số bài thơ Điệp Luyến Hoa xuất hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong đó có không ít tác phẩm xuất sắc được giới thi từ ca ngợi, bản lĩnh của người dân Lam Tinh thật sự rất đáng gờm
Đám cư dân mạng xem mà hưng phấn
“Lão An ở Sở châu chúng ta viết rất thú vị, câu kết cũng có hàm nghĩa cực sâu.”
“Hàn lão sư ở Tần châu cũng viết không tệ.”
“Đây là bài của Long lão sư ở Sở châu, các ngươi nhìn thử xem, tràn đầy sắc xuân, ý cảnh cực đẹp.”
“Gràooo, nhìn đại lão Yến châu chúng ta viết nè!”
“Lưu Dương lão sư ở Tề châu viết thú vị nhất, rõ ràng văn tự đầy chất phác không chút màu mè nhưng lại khiến người ta say mê như điếu đổ.”
Dường như Điệp Luyến Hoa đã trở thành trend mới, rất nhiều thi sĩ một tiếng hót vang trời, trong không khí náo nhiệt như vậy, người khởi xướng là Dịch An lại càng có thêm nhiều fan hâm mộ.