Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 936: Thư pháp cấp đại sư




Điện thoại kết nối, nghe Kim Mộc nói rõ đầu đuôi, La Vi lập tức hưng phấn lên: “Kim thúc nói lão sư muốn tiến quân vào giới hội hoạ, cụ thể là quốc hoạ?”

“Hắn dùng bút lông vẽ, mực chỉ có một màu đen, hẳn là quốc hoạ rồi.”

“Ta đã hiểu!”

La Vi hưng phấn đến mức làm cho Kim Mộc chẳng hiểu ra sao
Nhưng thật ra La Vi đã chờ ngày này rất lâu rồi
Từ mấy năm trước sau khi bị Lâm Uyên đánh bại trong cuộc thi đấu vẽ quốc hoạ, La Vi đã biết trình độ vẽ quốc hoạ của lão sư tuyệt đối là đỉnh phong
Thế nhưng trong giới hội hoạ lại chẳng có ai biết tới lão sư, viên minh châu bị lẫn trong bùn khiến nàng chỉ có thể tiếc nuối suốt một thời gian dài
Khổ nỗi lão sư của nàng lại rất là khiêm tốn, thực lực kinh khủng như vậy nhưng Lâm Uyên lại không màng danh lợi, chỉ dẫn theo nàng xông xáo trong giới manga rồi trở thành đệ nhất nhân
La Vi cũng thích manga, nhưng từ đầu đến cuối nàng vẫn cho rằng giới hội hoạ mới là sân khấu thuộc về lão sư
Quốc hoạ là sát chiêu mạnh nhất của hắn
Manga dù rất thú vị nhưng lại không phải là sân chơi lớn
Lấy một ví dụ đơn giản, sau khi một bộ manga kết thúc có thể kéo dài danh tiếng thêm hai mươi năm, tầm ảnh hưởng gói gọn trong một hai thế hệ, mà các đời sau sẽ có những bộ manga khác thú vị và hợp thời hơn, đây là ý nghĩa của nghệ thuật giải trí
Mà quốc hoạ thì khác
Nếu tác phẩm có chất lượng cao thì càng lâu năm sẽ càng kinh điển, tính nghệ thuật và sức ảnh hưởng sẽ không phai màu theo thời gian, thậm chí càng xưa cũ thì càng được lưu truyền vĩnh viễn
Bây giờ lão sư rốt cuộc cũng chịu tiến vào giới hội hoạ rồi
La Vi tin tưởng với thực lực của lão sư tuyệt đối có thể quật khởi trong giới hội hoạ và lấy được thành tựu không kém gì giới manga
“Việc triển lãm tranh…”

“Năm nay không có sự kiện triển lãm tranh đỉnh cấp nào, nhưng chúng ta không cần chờ đợi, qua một thời gian ngắn nữa Tô Thành sẽ mở phòng triển lãm cấp trung, đến lúc đó sẽ có rất nhiều nhân sĩ trong giới hội hoạ đến tham dự, khi đó chúng ta mang bức tranh này của Ảnh Tử lão sư đến dự triển lãm, bên phía ban tổ chức sẽ không từ chối đâu.”

“Có cần ta ra mặt không?”

“Không cần
Chắc Kim thúc cũng biết gia cảnh nhà ta, có thể coi là thế gia chuyên về hội hoạ
Trong lĩnh vực này chúng ta có không ít tầm ảnh hưởng, bên kia chỉ là phòng triển lãm cấp trung, không làm khó được nhà ta.”

La Vi đã nao nức đến không kịp chờ đợi



Về đến nhà, trong đầu Lâm Uyên đột nhiên xuất hiện tiếng thông báo:

“Ting toong, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ biên soạn lại Dương Tiểu Phàm Cùng Tần Thiên Ca, đạt được trình độ thư pháp cấp đại sư!”

Lâm Uyên ngẩn người
Thì ra là phần thưởng tới muộn nha
Hình như hôm nay mới là ngày đài truyền hình chiếu nốt tập cuối của bộ phim, trước đó mọi người xem được kết cục đều là bỏ tiền mua VIP trên mạng
Hai mắt Lâm Uyên sáng lên với vẻ mong đợi
Không biết thư pháp cấp đại sư khác thư pháp cấp chuyên nghiệp ở chỗ nào
Ngồi vào bàn, Lâm Uyên lấy sổ ra viết thử mấy chữ
Kết quả vừa cầm bút lên đã cảm nhận được điểm khác biệt
Đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu, giống như mỗi con chữ đều được tạo hình sẵn trong đầu hắn với đủ loại kiểu cách mỹ lệ: chữ khải, chữ hành, chữ thảo…

Lâm Uyên sử dụng các phong cách viết chữ khác biệt một cách thành thạo hơn hẳn lúc trước, chỉ trong chốc lát trên trang giấy đã xuất hiện mấy con chữ xinh đẹp vô cùng
Chỉ tiếc…

Kỹ thuật thư pháp cấp đại sư chỉ giúp cho Lâm Uyên che giấu nét chữ của các bí danh mà thôi, tạm thời chưa có đất dụng võ gì
Thôi, có lẽ về sau nó sẽ phát huy được tác dụng cũng không chừng
Cứ thế Lâm Uyên ngồi viết chữ một lúc lâu, cảm giác mới mẻ ban đầu đã biến mất một chút nhưng nhìn những con chữ ngay ngắn xinh đẹp, tâm tình hắn cũng tốt hơn rất nhiều
“Tiếp theo nên quay phim gì đây…”

Lâm Uyên viết dòng chữ này trên quyển sổ, chữ viết đẹp đến hoàn mỹ vô khuyết
Rất nhiều cái tên xuất hiện trong đầu hắn, Lâm Uyên không biết nên chọn lựa như thế nào, cuối cùng không thèm suy nghĩ nữa mà cất luôn cuốn sổ
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng thú vị
Sau khi có được kỹ năng thư pháp cấp đại sư, khả năng khống chế bút lông của hắn đã đạt tới trình độ thượng thừa
Điều này có ảnh hưởng đến trình độ hội hoạ của hắn không
Thời cổ đại khi nói tài nghệ, mọi người đều liên tưởng đến cầm kỳ thư hoạ, trong đó thư và hoạ có mối liên quan chặt chẽ đến nhau
Rất nhiều cao nhân chuyên viết thư pháp đều có thể vẽ được ít nhiều, bởi vì thư pháp và hội hoạ đều chú trọng vận dụng cách khống chế ngòi bút
Lâm Uyên vốn chỉ có kỹ năng thư pháp cấp chuyên nghiệp nhưng viết chữ lại đẹp hơn rất nhiều cao thủ thư pháp khác, đó là vì hắn còn có kỹ thuật hội hoạ cấp đại sư
Bây giờ kỹ thuật thư pháp của hắn cũng lên cấp đại sư rồi, như vậy trình độ hội hoạ cũng sẽ tăng lên một khoảng nữa, dù sao hai kỹ năng này đều có thể bổ trợ cho nhau
Nghĩ tới đây, Lâm Uyên đã rục rịch muốn thử nghiệm
Hắn đi vào thư phòng
Đây là thư phòng riêng biệt của một mình Lâm Uyên, người nhà rất tôn trọng sự riêng tư của hắn nên không bao giờ bước vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong bày rất nhiều giấy bút và các loại dụng cụ hội hoạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên trải giấy ra, bắt đầu mài mực rồi lựa chọn đầu bút lông phù hợp
“Vẽ gì đây?”

Mài mực xong, Lâm Uyên chợt nhớ tới trong phòng làm việc của chủ tịch có một bức tranh vẽ ngựa
Trên bàn của chủ tịch cũng có mô hình con ngựa, xem ra chủ tịch nhà hắn rất thích giống loài động vật này
Vậy thì vẽ ngựa đi
Vẽ xong đem tặng cho chủ tịch là được.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.