Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 937: Đối thủ tháng mười một




Đưa ra quyết định xong, Lâm Uyên bắt đầu động bút
Trong đầu hắn đã hiện lên bức tranh Bôn Mã Đồ của Từ Bi Hồng tiên sinh
Có thể nói Từ Bi Hồng là một trong những đại sư am hiểu về việc vẽ ngựa nhất trên Địa Cầu
Sau khi có kỹ thuật vẽ cấp đại sư, Lâm Uyên đã nhận ra mình có thể nhớ lại một số tác phẩm hội hoạ của các đại sư trong kiếp trước, hẳn đây là phần thưởng ngoài định mức của Hệ thống
Nếu vậy thì hắn cũng vẽ một bức Bôn Mã Đồ đi, nhìn thử xem hai loại kỹ năng cấp đại sư có thể giúp hắn vẽ ra thần vận của Bôn Mã Đồ như Từ Bi Hồng tiên sinh hay không
Chấm nghiên mực, Lâm Uyên bắt đầu vung bút
Mười phút sau nhìn lại trang giấy, hai mắt Lâm Uyên sáng lên
Đúng thật là có tăng lên
Quả nhiên sau khi có được kỹ năng thư pháp cấp đại sư, trình độ hội hoạ của Lâm Uyên lại tăng thêm một chút
Đừng coi thường “một chút” này, một chút của người mới học và một chút của cấp đại sư khác biệt nhau một trời một vực
Nhất là những người có trình độ hội hoạ đỉnh cấp muốn tăng thêm “một chút” là chuyện muôn vàn khó khăn, bình thường phải nỗ lực rất nhiều và mất thời gian thật lâu mới làm được
Lâm Uyên hưng phấn vô cùng
Trong trạng thái này, hắn liên tục vẽ suốt một giờ đồng hồ mà chẳng thấy mỏi mệt chút nào
Bức Bôn Mã Đồ đã hoàn thành phần kết cấu, tuy còn chưa vẽ xong nhưng Lâm Uyên có thể cảm giác được một khi hoàn thành, chất lượng tác phẩm sẽ không thua kém gì Bôn Mã Đồ bản gốc
“So sánh với bức này, Điệp Luyến Hoa quả nhiên không thấm vào đâu.” Lâm Uyên không hài lòng nghĩ, tuy rằng bức Điệp Luyến Hoa đã là rất đẹp trong mắt nhiều người
Lại vẽ thêm hai giờ, Lâm Uyên rốt cuộc cảm thấy mệt mỏi
Bức tranh vẫn chưa hoàn thành, trong tranh cần có bốn con ngựa, mỗi con đều có phong thái và thần vận khác nhau, nếu không bức tranh sẽ không đạt tiêu chuẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mai vẽ tiếp.”

Lâm Uyên vươn vai, quyết định đi nghỉ ngơi
Dục tốc bất đạt, làm việc nếu chỉ muốn nhanh thì sẽ không đảm bảo chất lượng sản phẩm, hội hoạ cũng vậy, nhất là những bức tranh phức tạp thì vẽ trong mấy ngày liền cũng là chuyện rất bình thường
Đương nhiên bức Bôn Mã Đồ này không dùng đến màu vẽ, nó chỉ là tranh thuỷ mặc đơn giản
Nhưng vẽ tranh thuỷ mặc đến tận cùng thì sẽ thấy hiệu quả tuyệt đối không hề kém những bức tranh rực rỡ sắc màu
Dưới ngòi bút của hoạ sĩ, dù chỉ dùng hai màu trắng đen phối hợp đều có thể diễn hoá ra nghệ thuật vô cùng vô tận
Điều đáng nói là Lâm Uyên không hoàn toàn bắt chước Bôn Mã Đồ của Từ Bi Hồng đại sư mà chỉ tham khảo tác phẩm rồi áp dụng kỹ thuật vẽ của mình vào đó, chủ yếu là hắn muốn vẽ ra được loại thần vận này
Từ góc độ này xem xét thì trình độ vẽ của Lâm Uyên rất lợi hại
Lúc trước hắn vẽ Lục Hà Đồ còn phải sử dụng thẻ nhân vật của Tề Bạch Thạch, mà bây giờ vẽ Bôn Mã Đồ thì không cần dùng thẻ nhân vật đã có thể thuận lợi phỏng chế ra
Hôm sau, Lâm Uyên hao tốn rất nhiều tinh lực mới hoàn thành xong bức vẽ Bôn Mã Đồ có ý cảnh của Từ Bi Hồng
Trưa hôm đó ăn cơm xong, Lâm Uyên mang theo bức hoạ đến công ty
Không vội vàng đến phòng chủ tịch, Lâm Uyên về phòng làm việc của mình, mở tranh ra treo trên cửa sổ để thưởng thức thêm lần nữa rồi mới hài lòng gật đầu
Với trình độ hiện tại của Lâm Uyên, bức tranh có thể khiến hắn cảm thấy hài lòng đã không nhiều, cũng nhờ hôm qua trạng thái hắn rất tốt
Nếu bây giờ bảo hắn vẽ lại Bôn Mã Đồ lần nữa thì chưa chắc đã vẽ ra được thần vận kinh diễm như bức này
Cho dù là Từ Bi Hồng vẽ đi vẽ lại cũng không dám đảm bảo mỗi bức đều có trình độ giống nhau
Trong lúc nhất thời, Lâm Uyên cảm thấy không nỡ đem bức tranh này đi tặng
Mà lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng gõ
“Tiểu Ngư Nhi…”

Thì ra là Trịnh Tinh tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong số những người Lâm Uyên quen biết, chỉ có mình Trịnh Tinh gọi hắn là Tiểu Ngư Nhi
“Trịnh di.” Lâm Uyên xoay người lại chào hỏi, trong công ty hắn kính trọng nhất là hai vị tiền bối Dương Chung Minh cùng Trịnh Tinh
“Hồng trà.” Trịnh Tinh nói với Cố Đông rồi đi vào phòng
“Ta tới nói cho ngươi một chuyện có liên quan đến quán quân một năm liên tục của ngươi.”

“Vâng.”

“Sáng nay Dương Chung Minh nói cho ta biết tháng mười một này Lục Thịnh sẽ phát hành bài hát mới, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng để hắn kết thúc chuỗi quán quân của ngươi.” Trịnh Tinh nghiêm túc nói
Lâm Uyên ngẩn ra
Lục Thịnh
Chính là khúc phụ được đám cư dân mạng xếp hạng đầu ở Lam Tinh
Trong khái niệm của cư dân mạng, trình độ của Lục Thịnh còn cao hơn Dương Chung Minh, nhưng Lâm Uyên không tin vào cách xếp hạng này, bởi vì Hệ thống đã từng tiết lộ một cách mơ hồ rằng Lục Thịnh kém hơn Dương Chung Minh khá nhiều
Nhưng Lục Thịnh cũng là một vị khúc phụ rất lợi hại, điểm này là thật không thể nghi ngờ
“Ta hiểu rồi.” Lâm Uyên hiểu Trịnh Tinh nhắc nhở là muốn mình chuẩn bị sẵn tâm lý
“Cảm ơn Trịnh di.”

“Ta còn cho là ngươi sẽ hốt hoảng, nhưng ngươi có vẻ chẳng lo lắng chút nào.” Trịnh Tinh mỉm cười nhìn Lâm Uyên
“Cũng tạm.” Lâm Uyên muốn trở thành quán quân một năm liên tục, hắn đã dự liệu trước sẽ gặp được rất nhiều đối thủ mạnh
Huống chi Lục Thịnh đến tháng mười một mới phát hành bài hát, bây giờ mới tháng tám, Lâm Uyên còn tới hai tháng để chuẩn bị
“Ta thăm dò tình hình đối thủ không chỉ có bấy nhiêu, nếu không đã chẳng cố ý chạy tới gặp ngươi
Có một việc ngươi phải cẩn thận, đó là bài hát tháng mười một này của Lục Thịnh là một bài theo phong cách cổ điển giống như Đông Phong Phá.” Trịnh Tinh biết khá nhiều tin tức
Giống như Đông Phong Phá
Đó chính là ca khúc theo phong cách cổ phong Trung Quốc
“Phong cách cổ điển đặc biệt tam cổ tam tân chính là do Đông Phong Phá khai sáng ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tác phẩm tháng mười một của Lục Thịnh hẳn là học tập theo bài hát đó của ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.