“Lục Thịnh là người có năng lực học tập rất mạnh, ngay cả phong cách của Dương Chung Minh hắn cũng có thể học được bảy tám phần…” Trịnh Tinh cảm khái nói
“Dương Chung Minh lão sư?”
“Chắc ngươi chưa biết, trước khi Lục Thịnh thành danh đã từng theo học âm nhạc với lão Dương, cũng tính là một nửa học trò của hắn
Nhưng ngoại giới không biết chuyện này, ngươi đừng truyền ra đó.”
Lâm Uyên ngơ ngác, sau đó gật đầu một cái
Hắn không ngờ Lục Thịnh và Dương Chung Minh lại có mối quan hệ sâu xa như vậy
Trùng hợp là chính Lâm Uyên cũng coi như là một nửa học trò của Dương Chung Minh
Đến nay Lâm Uyên vẫn thỉnh thoảng sử dụng thẻ nhân vật Dương Chung Minh để học tập một số kiến thức âm nhạc
“Ngươi cũng biết, quán quân một năm liên tục khó nhất chính là tháng mười hai Cuộc Chiến Chư Thần
Nhưng nếu tháng mười một ngươi thua dưới tay Lục Thịnh thì Cuộc Chiến Chư Thần có thắng cũng chẳng còn ý nghĩa gì.”
Trịnh Tinh rất hy vọng Lâm Uyên có thể thành công:
“So sánh với hai tháng này, tháng chín và tháng mười chẳng đáng nhắc tới, sẽ không có khúc phụ lợi hại nào xuất hiện để đánh lôi đài với ngươi
Dù sao ngươi đã thắng tám tháng, tiếp tục đối đầu với ngươi cũng không có ý nghĩa gì, ngược lại còn tổn hại đến thanh danh của bọn hắn
Nhất là bây giờ rất nhiều nhân sĩ trong giới đã biết tin Lục Thịnh sẽ ra tay vào tháng mười một nên càng ẩn mình không ra.”
Lâm Uyên gật đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là tin tức tốt
Nếu tháng chín và tháng mười đều không có đối thủ mạnh thì áp lực đè lên vai hắn cũng giảm đi rất nhiều
Tuy trong kho ca khúc còn rất nhiều bài kinh điển nhưng Lâm Uyên cũng không dám tin chắc mình lần nào cũng thắng được
Bây giờ nhìn lại, trọng điểm của hắn sẽ đặt vào hai tháng mười một và mười hai
Cuộc Chiến Chư Thần tạm thời chưa nói tới, trước tiên phải đánh bại Lục Thịnh cái đã
Đối phương viết ca khúc theo phong cách Trung Quốc, như vậy hắn cũng nên lấy ra một bài có cùng phong cách để ứng đối
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Uyên đã có quyết định nên chọn ca khúc nào cho tháng mười một
“Xem ra ngươi đã có tính toán.” Trịnh Tinh uống một hớp trà, thả lỏng tinh thần ra một chút
“Ngươi đừng cảm thấy quá áp lực, tháng mười một chỉ cần ứng phó Lục Thịnh là được
Tháng mười hai mới là thời điểm khó khăn nhất, đến lúc đó bên Trung châu cũng sẽ ra tay, nơi đó có rất nhiều yêu nghiệt mà đến lão Dương cũng phải dùng toàn lực để đối kháng.”
“Vâng.”
Cuộc Chiến Chư Thần lần này sẽ có độ khó cấp địa ngục
Nhưng Lâm Uyên đã có dự định từ trước, nếu tác phẩm của hắn trong tháng mười hai mà thua thì hắn chỉ đành nhận mệnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nói tới đây thôi, ta về trước.” Trịnh Tinh lại uống một hớp trà rồi đứng lên cáo từ
Lâm Uyên gật đầu chào nàng
Trịnh Tinh vẫy tay một cái, vừa định xoay người rời đi thì ánh mắt nàng vô tình liếc về phía cửa sổ
Một giây sau, Trịnh Tinh thét lên một tiếng chói tai
Đó là tiếng hét kinh hỉ của một thiếu nữ khi gặp được idol, trong đó có mùi vị rất vi diệu, một phần làm nũng, một phần như thiếu nữ hoài xuân
Lâm Uyên hoang mang nhìn theo ánh mắt của Trịnh Tinh mới phát hiện nàng đang rít gào vì bức tranh Bôn Mã Đồ của mình treo trên cửa sổ
Trịnh Tinh tới quá đột ngột, hắn quên cất bức tranh đi
Trịnh Tinh lập tức vọt tới bên cửa sổ, ánh mắt sáng rỡ nhìn chòng chọc vào bức tranh với vẻ khát vọng điên cuồng
“Bức tranh này ở đâu ra thế?!” Trịnh Tinh quay đầu nhìn Lâm Uyên với ánh mắt nóng bỏng làm hắn sợ hết hồn
“Ta, ta có một người bạn…” Lâm Uyên ho khan một tiếng rồi mới nói chuyện trôi chảy trở lại
“Bạn của ta vẽ.”
“Ảnh Tử vẽ?!”
Bức tranh này không có chữ ký và ngày tháng vẽ, Trịnh Tinh chưa gì đã đoán được một nửa chân tướng
Trong lòng Lâm Uyên hơi căng thẳng, nhưng nghĩ kỹ lại thì việc này rất là bình thường
Ai cũng biết hắn có hai người bạn thân, một trong số đó là Ảnh Tử với khả năng vẽ rất lợi hại
“Vâng.” Lâm Uyên gật đầu thừa nhận
Nhìn chằm chằm Bôn Mã Đồ một lúc lâu, Trịnh Tinh kinh ngạc đến ngây người, nàng không ngờ một bức tranh có thần vận kinh khủng bậc này lại do hoạ sĩ manga vẽ
Vâng, bởi vì quan hệ với Tiện Ngư nên Trịnh Tinh cũng biết tới Ảnh Tử, nhưng nàng chỉ cho là Ảnh Tử vẽ manga không tệ, chưa bao giờ nghĩ tới hắn vẽ quốc hoạ lại đạt tới trình độ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Đông lặng lẽ đi tới bên cạnh Lâm Uyên, nhỏ giọng nói: “Trịnh Tinh lão sư rất si mê tranh quốc hoạ, nàng yêu thích hội hoạ còn nhiều hơn yêu thích âm nhạc nữa.”
Lâm Uyên lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trong đầu lập tức nhớ tới công ty có một tin đồn, thậm chí người trong nghề đều nói Trịnh Tinh rất thích hội hoạ, nếu không phải vì trình độ hội hoạ có hạn thì nàng bây giờ đã chăm chỉ cày cấy trong giới hội hoạ rồi, còn lâu mới gia nhập vào giới âm nhạc
Trịnh Tinh thậm chí còn từng tổ chức triển lãm tranh của mình, đáng tiếc thiên phú không cao nên không tạo ra được danh tiếng gì
“Tiểu Ngư Nhi…”
Trịnh Tinh không nghe được lời nói nhỏ của Cố Đông, nàng đã bị bức Bôn Mã Đồ hấp dẫn hoàn toàn
Giọng nàng trở nên thấp thỏm, để lộ khát vọng bên trong:
“Trịnh di có thể cầu xin ngươi một chuyện không?”
Có thể khiến nhân vật như Trịnh Tinh nói ra hai chữ “cầu xin” là chuyện rất khó khăn
Lâm Uyên không ngốc, hắn đã mơ hồ đoán được ý định của Trịnh Tinh
“Trịnh di thích bức tranh này?”
“Vừa gặp đã yêu!” Trịnh Tinh đáp ngay không chút do dự
Lâm Uyên cười thành tiếng
“Vậy ta tặng ngài.”
Tuy bức tranh này dự định tặng cho chủ tịch Lý Tụng Hoa, nhưng nếu Trịnh di đã thích như vậy thì Lâm Uyên cũng sẽ giúp nàng hoàn thành nguyện vọng, dù sao từ trước tới nay vị trưởng bối này vẫn luôn chiếu cố hắn.