“Cùng vào?” Khâu Vũ ưu nhã bước đi, còn nghiêng đầu nói với La Thành đứng gần đó
La Thành gật đầu: “Được.”
Hai người cứ thế sóng vai đi vào phòng triển lãm, đám đông lập tức theo sau
Rất nhiều người bắt đầu lấy điện thoại ra chụp hình khoe khoang với đám bạn rằng mình gặp được hai vị cao thủ quốc hoạ
“
?”
La Vi hơi ngẩn ra, phát hiện cha đã đi te te vào trong
Người đàn ông này thế mà dám bỏ quên con gái ở ngoài cửa
@#%#$^%
La Vi cố nhịn xuống cảm giác muốn chạy về mách mẹ, nàng lấy vé ra đưa cho người soát vé rồi nhanh chân chạy vào phòng triển lãm
Khi bước vào trong, nàng chú ý thấy bên ngoài có hơi nhốn nháo
Hình như là phóng viên tới
Dù là buổi triển lãm cấp trung thì vẫn hay có phóng viên tới thu thập thông tin, huống chi hôm nay còn có sự xuất hiện của cha nàng và Khâu Vũ lão sư
Xem ra buổi triển lãm hôm nay náo nhiệt hơn trong tưởng tượng nhiều
Nhưng đối với Ảnh Tử lão sư thì đây là chuyện tốt
La Vi cong môi đi vào trong, nhanh chân chạy tới bên cạnh cha
Cha đến đây vì nàng, không biết Khâu Vũ lão sư vì sao cũng tới
Loại triển lãm tranh trung cấp này cũng mời nổi Khâu Vũ lão sư
Bình thường chỉ có triển lãm tranh cỡ lớn mới có thể mời được một lúc hai đại lão trong giới mà thôi
Thôi kệ, không thèm nghĩ nữa, dù sao đây cũng là lần đầu Ảnh Tử lão sư ra mắt tranh quốc hoạ, quy mô lớn một chút thì càng thú vị chứ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong phòng triển lãm
Máy điều hoà thổi hơi mát làm mọi người sảng khoái cực kỳ, trên bốn bức tường đều là những bức tranh tham gia triển lãm được trang trí rất chuyên nghiệp
La Thành và Khâu Vũ đi ở phía trước, người đi đường theo ở phía sau, vừa đi vừa xì xào bàn tán
Không ai muốn tách ra đi lẻ, mọi người đều ăn ý theo chân hai vị đại lão như thể làm vậy có thể khiến trải nghiệm xem triển lãm của bọn hắn thú vị hơn
La Vi tách ra khỏi đám người đi ở xa xa, chỉ là thỉnh thoảng sẽ nháy mắt với cha mình một cái
“Sao Khâu lão sư lại tới đây?” La Thành vờ mặc kệ La Vi, thuận tiện trò chuyện với Khâu Vũ
Khâu Vũ vuốt tóc đáp: “Có một người bạn hẹn ta đến xem triển lãm với nàng, nói là ở đây có một bức tranh rất lợi hại, nhưng mà hình như nàng tới trễ.”
“Bức tranh rất lợi hại?” La Thành nhíu mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nói ra làm ta hơi tò mò, nếu chỉ là trình độ như mấy bức này thì chuyến đi của chúng ta xem như không đáng giá.”
Vừa nói La Thành vừa hất cằm về phía bức tranh trước mặt bọn họ
Khâu Vũ nhìn thông tin giới thiệu bên dưới bức tranh, mỉm cười nói:
“Thì ra là tác phẩm của Nhâm Phỉ Phỉ, chẳng trách phong cách này trông khá quen mắt
Khuyết điểm vẫn giống như tác phẩm trước đó, quá chú trọng vào hình tượng.”
Hai người phê bình tranh không chút lưu tình dù sau lưng đang có một đám người đi theo
Đám đông đi ở phía sau nghe được hai vị đại lão không ngại ngần bình phẩm, ai nấy đều ngạc nhiên và mừng rỡ
Đây chính là lý do bọn hắn muốn đi theo sau lưng đại lão nha
Làm như vậy có thể lắng nghe lời bình của đại lão về mấy tác phẩm này
Chỉ là bọn họ không ngờ được đại lão lại nói năng thẳng thừng như thế, vừa gặp được bức tranh đầu tiên đã chê thẳng
Nên biết trong giới quốc hoạ, Nhâm Phỉ Phỉ cũng là hoạ sĩ có danh tiếng
Đương nhiên hai đại lão này lại càng là danh gia trong giới, có tư cách phê bình tất cả tranh ở đây
Nếu phải so sánh với giới âm nhạc thì La Thành và Khâu Vũ chính là cấp bậc khúc phụ, mà Nhâm Phỉ Phỉ và các hoạ sĩ tham gia triển lãm tranh là nhạc sĩ vương bài
Tiếp tục tiến về phía trước, hai người di chuyển sang chỗ bức tranh tiếp theo
Lúc này phòng triển lãm đã phái một người tới chào đón hai đại lão:
“Không ngờ La lão sư và Khâu lão sư lại cùng xuất hiện ở đây, phòng triển lãm chúng ta cảm thấy rất vinh hạnh, nếu hai vị không ngại thì để ta dẫn hai vị đi một chuyến, nếu có vấn đề gì đều có thể hỏi ta.”
“Được.” Khâu Vũ cười đáp
La Thành cũng không từ chối
Nhân viên phòng triển lãm vui mừng nói: “Đã vậy thì để ta giới thiệu với hai vị lão sư về bức tranh này, đây là tác phẩm của Viên Liễu lão sư với chủ đề sơn thuỷ…”
“Không cần giới thiệu.” La Thành cứng rắn nói không chút lưu tình
“Ta không quan tâm bức tranh này do ai vẽ, màu mực dùng quá nhiều và quá đậm, sợ người xem bị cận thị nhìn không rõ hay gì?”
Biểu tình của nhân viên kia lập tức cứng đờ
Ngươi tới đây để phá game có phải không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng nhân viên thầm oán nhưng ngoài miệng thì không dám nói gì, chỉ nhìn sang Khâu Vũ với vẻ cầu cứu
“Khi vẽ dùng sức quá nhiều.” Khâu Vũ thở dài rồi đi về phía bức tranh thứ ba
Nhân viên phòng triển lãm: “
.”
Nhân viên bị ăn quả đắng, tác phẩm trong phòng triển lãm thì bị chê rất thảm, nhưng đám người theo sau thì nghe cực đã ghiền
“Tính tình La Thành lão sư đúng là bộc trực, ta rất thích!”
“Khâu Vũ lão sư cũng không nể mặt mấy hoạ sĩ này chút nào nha.”
“Nể mặt cái gì, quốc hoạ là nơi dùng thực lực để nói chuyện!”
“Giới nghệ thuật nếu chỉ biết thổi phồng lẫn nhau thì mới không có ý nghĩa.”
“Bức tranh này của Viên Liễu quả thật không tốt.”
“Tranh của Nhâm Phỉ Phỉ quá chú trọng hình tượng, Khâu lão sư nói rất đúng.”
Thật ra bình thường tính khí của La Thành cũng không quá tệ, nhưng hôm nay hắn vốn đang khó chịu sẵn nên mới không nói chuyện uyển chuyển như bình thường
Có lẽ vì trong phòng triển lãm này có tranh của Ảnh Tử
Bởi vì con gái rượu nên ấn tượng của La Thành về người tên Ảnh Tử kia cực kỳ kém cỏi
“Bức này thì khỏi phải giới thiệu, hẳn là tác phẩm của Sử Tương
Hắn rất thích kết hợp tranh sơn dầu và quốc hoạ, ý tưởng thì không tồi nhưng khi thực hành thì rối tinh rối mù.”